Cười Lên Em Nhé - Chương 9
Cập nhật lúc: 2024-06-04 12:03:36
Lượt xem: 1,023
10.
Sau khi xảy ra chuyện, ngày nào Tống Đà cũng ở bên cạnh chăm sóc tôi.
Hắn đối xử với tôi, nâng như nâng trứng, hứng như hứng hoa.
Nhưng như vậy là chưa đủ.
Thứ tôi thật sự muốn, hắn vẫn chưa cho tôi.
Tôi không thể nói thẳng ra, nói nhiều quá, Tống Đà sẽ nghi ngờ.
Tôi phải liên tục kích thích hắn, khiến hắn tức giận, khiến hắn ghen tuông, khiến hắn vì tôi, mà mất đi chút lý trí.
Ngoan ngoãn nghe lời tôi.
Vào một buổi sáng bình thường, tôi quyết định rời khỏi Tống Đà.
Hắn làm bữa sáng xong, bưng sữa lên lầu, định gọi tôi dậy, thì nhìn thấy tôi đã thu xếp hành lý xong xuôi.
Nụ cười của Tống Đà nhanh chóng biến mất, kiên nhẫn hỏi tôi, có ý gì.
Tôi tháo chiếc nhẫn kim cương mà Đường Vi ném đi, rồi được Tống Đà khó khăn lắm mới tìm lại được, đặt lên bàn.
Khẽ nói: "Không có ý gì, chỉ là không muốn anh nữa, cũng không muốn kết hôn nữa."
Tống Đà như nghe thấy chuyện gì buồn cười, lạnh lùng nhếch môi, đưa cốc sữa đến trước mặt tôi, ra lệnh cho tôi uống hết.
Hắn giơ tay kia lên, dùng sức bóp gáy tôi, cười nói: "Anh rất thích một câu, gọi là, đầu giường cãi nhau cuối giường làm hòa."
"Tiếu Tiếu, em ngoan ngoãn một chút, đừng nói lời khiến anh tức giận nữa, khiến anh nhịn không được, muốn khi dễ em lúc em đang khóc."
Chuyển ngử bởi team Tuế Tuế
Tôi đẩy Tống Đà ra, giơ tay lên, đánh đổ cốc sữa trong tay hắn.
Cốc thủy tinh vỡ tan tành, tôi mặc kệ tất cả, lao ra ngoài.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/cuoi-len-em-nhe/chuong-9.html.]
Tống Đà nhìn thấy mu bàn chân tôi bị thủy tinh cào rách, nghiến răng mắng một câu, một tay ôm lấy eo tôi, ném tôi lên giường.
Hắn bóp cổ tôi, hung dữ mắng: "Hứa Tiếu Tiếu, em đúng là muốn bị dạy dỗ mà, phải không!"
"Anh đã giải thích vô số lần rồi, đêm đó, anh chỉ là muốn tâm trạng Đường Vi ổn định một chút, mới thuận theo lời cô ta nói."
"Mẹ kiếp anh nhẫn nhịn như vậy rồi, bao giờ em mới hết giận đây?"
"Rốt cuộc em muốn anh làm gì, mới chịu tin tưởng, người anh yêu là em?"
Tôi nhìn hắn, mỉm cười, bình tĩnh đáp: "Tống Đà, không sao cả, thật ra em chẳng quan tâm anh yêu ai đâu."
"Dù sao, em chưa từng thật lòng yêu anh."
Tống Đà như bị người ta ấn nút tạm dừng, cứ nhìn tôi chằm chằm như vậy.
Như muốn nhìn thấu tôi, xem lời tôi nói, là thật hay giả.
Hắn đột nhiên cúi đầu cắn lên cổ tôi, hàm răng sắc nhọn như muốn cắn đứt mạch m.á.u tôi.
Hắn giống như một con thú hoang, đang đánh dấu chủ quyền lên người tình nhân của mình.
Một lúc sau, Tống Đà ghé sát tai tôi, cảnh cáo: "Tiếu Tiếu, đừng nói lời khiến anh tức giận nữa, nói em không yêu anh, anh sẽ buồn."
"Em nhớ kỹ cho anh, em đã từng nói muốn kết hôn sinh con với anh, muốn cho anh một mái ấm, anh đã động lòng rồi, cũng đã nghiêm túc rồi."
"Nếu em dám nuốt lời, anh sẽ thật sự g.i.ế.c c.h.ế.t em."
Tôi nhìn chằm chằm lên trần nhà, lặng lẽ nghe hắn nói.
Ở nơi Tống Đà không nhìn thấy, tôi khẽ mỉm cười.