Con trai tôi - 1
Cập nhật lúc: 2024-10-15 22:09:59
Lượt xem: 557
CON TRAI TÔI [FULL]
Tác giả: 红狼小东家
Nguồn: Zhihu
Raw: Deĩng
Edit: Nhân Trí
Lúc ly hôn, chồng trước rõ ràng không yêu con nhưng lại cố ý cướp đi quyền nuôi dưỡng, muốn dùng con trai để bắt ép tôi.
Sau khi ly hôn, ba ngày hai bữa hắn gọi điện thoại, nói con trai nay không thoải mái mai không nghe lời, muốn để tôi mềm lòng trở về.
Tôi chửi ầm lên: “Ngay cả đứa nhỏ cũng chăm sóc không tốt, anh làm cha như vậy sao? Thật là đồ bỏ đi. Anh chăm con được thì chăm, không chăm được thì giao cho tôi!”
Nhưng sau đó, con trai tôi lại rất ngoan sau khi bản án được thay đổi.
Tôi và con trai tôi đã được trọng sinh.
1
🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺
“Con khốn này, mày dám đánh trả, mày thật vô lý! Nếu còn dám đối đầu với tao lần nữa, tao sẽ đánh gãy chân mày!”
Trong lúc ý thức mơ hồ, tôi bị một cơn đau mãnh liệt đánh thức. Nhìn thấy Ngô Chí và đống hỗn độn trước mắt, tôi vô cùng khiếp sợ.
Không phải tôi đã c.h.é.m c.h.ế.t Ngô Chí rồi lại tự sát sao? Sao lại ở chỗ này?
Kiếp trước, sau khi tôi và Ngô Chí yêu nhau được một năm thì cưới. Kết hôn được nửa năm, tôi mang thai con trai Tư Bác.
Thời gian mang thai tôi vốn định kiên trì đi làm, nhưng vì nghén tương đối nghiêm trọng, bất đắc dĩ phải xin nghỉ việc để an thai. Từ đó, tôi trở thành bà nội trợ trong suốt năm năm.
Cũng không ngờ, vào năm thứ hai tôi ở nhà nội trợ, Ngô Chí liền bại lộ ra bộ mặt bạo lực gia đình.
Có một lần, khi hắn liên tục say khướt suốt ba ngày trở về, tôi cũng chỉ oán giận vài câu, hắn liền cho tôi một trận đòn tàn nhẫn.
Lúc ấy tôi lấy điện thoại di động ra muốn báo cảnh sát, đã bị hắn hung hăng uy hiếp, hắn nói nếu tôi dám gọi cảnh sát, tôi sẽ không bao giờ được gặp lại con trai mình.
Trong lúc tuyệt vọng, tôi xin mẹ chồng giúp đỡ, lại bị bà ta thờ ơ lạnh nhạt. Còn khuyên tôi là, đàn ông đều như vậy, nhịn một chút sẽ qua.
Sau đó tiếng khóc hoảng sợ của con trai lẩn quẩn bên tai, tôi bất lực thỏa hiệp.
Từ đó về sau, cứ cách năm ba ngày Ngô Chí liền động thủ với tôi. Mà tôi không có nhà mẹ để dựa vào, ở nhà chồng lại bị con trai trói c.h.ặ.t t.a.y chân, chỉ có thể bằng mặt không bừng lòng với họ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/con-trai-toi/1.html.]
Nhưng vào năm thứ ba tôi bị bạo hành, có một lần tôi thật sự đau đến chịu không nổi, phản kích trong tuyệt vọng, đánh nhau với Ngô Chí. Lần đó, tôi dùng hết sức lực cơ thể để phản kháng, thậm chí muốn cứ như vậy cùng c.h.ế.t với Ngô Chí.
Nhưng sức mạnh đàn ông và đàn bà chênh lệch, Ngô Chí vẫn chiếm thế thượng phong. Tình thế như vậy nên đây hẳn là lần duy nhất tôi phản kháng Ngô Chí.
Tôi còn nhớ rõ ngày hôm sau, tôi liền bắt đầu sinh ra ý nghĩ bỏ trốn.
Trước khi chạy trốn, Tư Bác đúng lúc tỉnh ngủ đi ra tìm mẹ. Thấy tôi phải đi, Tư Bác hiểu chuyện không làm kinh động đến mẹ chồng, lặng lẽ trở về phòng lấy tiền mừng tuổi của mình cho tôi, nói tôi hãy chạy nhanh, nó không hy vọng tôi bị cha đánh chết.
Khi đó tôi vừa thương tiếc vừa đau lòng, lại hận tôi không thể mang con theo. Bởi vì nếu tôi chỉ bỏ trốn một mình, có lẽ nhà họ Ngô sẽ mặc kệ, nhưng nếu tôi mang Tư Bác theo, mẹ chồng chắc chắn sẽ không buông tha cho tôi. Cho dù tôi đi đến chân trời góc biển, các bà ta cũng sẽ tìm đến.
Sau đó tôi lên phía bắc làm việc, rốt cục tiết kiệm được một ít tiền tiết kiệm, muốn đưa Tư Bác đi, lại nghe nói Tư Bác đã tự sát.
Thì ra tên cầm thú Ngô Chí này, sau khi tôi đi rồi, tính tình càng ngày càng nóng nảy. Biết được trong lòng Tư Bác vẫn nghĩ đến người mẹ như tôi, liền mắng nó là kẻ vô ơn. Cũng bởi vì độc thân lâu ngày, khiến Ngô Chí phát tiết hết oán khí lên người Tư Bác.
Lúc mẹ chồng còn sống, còn có thể bảo vệ Tư Bác một chút, sau khi mẹ chồng chết, hắn ra tay với Tư Bác càng ngày càng tàn nhẫn. Khiến cho Tư Bác trầm cảm lâu dài, nhảy lầu tự sát.
Năm Tư Bác qua đời, nó mới 12 tuổi.
Biết được tin tức này, cả bầu trời của tôi đều sụp đổ.
Sở dĩ tôi ở bên ngoài cố gắng kiếm tiền, chính là muốn đón con trai đến đoàn tụ, sau đó lại lấy lý do ly thân nhiều năm, tình cảm bất hòa để khởi tố ly hôn. Nhưng không ngờ lúc trở về, lại nghe được là con trai đã chết.
Tôi tức giận đỏ mắt, cầm d.a.o phay trong tay đến nhà họ Ngô. Vừa nhìn thấy Ngô Chí, tôi không nói nhiều nhào vào c.h.é.m loạn một trận.
Lúc hắn bị tôi c.h.é.m đến m.á.u thịt lẫn lộn, tôi mới giật mình nhận ra, người đàn ông mà tôi sợ hãi bao năm nay, chẳng qua cũng chỉ là một người bình thường mà thôi.
Hắn ở dưới d.a.o của tôi, cũng sẽ đau, sẽ chảy máu.
Sau khi xác nhận hắn đã chết, tôi cũng không luyến tiếc cuộc sống không này nữa, lựa chọn kết thúc sinh mệnh của mình.
Chỉ là không ngờ, sau khi c.h.ế.t tôi lại trở về ngày trước khi chạy trốn.
Trong nháy mắt, trong đầu tôi hiện lên rất nhiều ý niệm.
Ngay khi tôi đang chuẩn bị, một hồi còi cảnh sát bỗng nhiên vang lên dưới lầu nhà tôi.
Khi cảnh sát gõ cửa nhà tôi, tôi và Ngô Chí đều không hiểu chuyện gì. Đồng chí cảnh sát đứng ngoài cửa mở giọng vô cùng nghiêm túc: “Chúng tôi nhận được báo động, nói tòa nhà 501 số 2 có người bạo hành. Người bên trong mau mở cửa, nếu không chúng tôi sẽ phá cửa.”
Tình cảnh này, làm cho tôi cảm thấy không thể tưởng tượng nổi. Bởi vì kiếp trước, căn bản không chuyện cảnh sát tới nhà. Càng không thể tưởng tượng nổi chính là, Tư Bác vốn đã bị Ngô Chí ném về phòng lại chạy ra mở cửa.
“Huhuhu, chú cảnh sát, các chú hãy mau tới đi. Mẹ cháu sắp bị cha đánh c.h.ế.t rồi. Cầu xin các chú cứu mẹ cháu với!” Tư Bác vừa nói, còn vừa quay đầu liên tiếp nháy mắt với tôi. Ánh mắt đó căn bản không giống một đứa trẻ bốn tuổi.
Tôi nhất thời toát ra một thân mồ hôi lạnh. Chẳng lẽ, con trai cũng trọng sinh trở lại?