Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Chúng tiên bận rộn yêu đương, ta tuyên bố chế độ đào thải - Chương 5

Cập nhật lúc: 2024-11-03 19:34:23
Lượt xem: 463

Ta mỉm cười cao quý mà không kém phần lạnh lùng: "Ai là cha?"

Hắn tuy nhục nhã nhưng vẫn trả lời dứt khoát: "Ngươi là cha!"

Vân Khởi ở Tư Pháp Thiên Thần điện xử án công bằng nghiêm minh, dù là những lão già cứng đầu trên Thiên giới cũng không thể bắt bẻ được lỗi của hắn.

Tâm phục khẩu phục.

Không chỉ vậy, hắn còn là một người nghiện công việc.

Trong vòng ba tháng, đã giải quyết xong hơn ba nghìn sáu trăm vụ án tồn đọng từ thời người tiền nhiệm để lại.

Một thời gian, tiếng tăm vang xa.

Anan

Trực tiếp leo lên vị trí số một trên bảng xếp hạng ngôi sao của quý này, nhận được tấm vé thông hành ăn uống thả ga không giới hạn thời gian ở Bàn Đào Viên.

Đỗ Hành và những người mới khác đều hoàn thành tốt nhiệm vụ của mình.

Tất cả đều được chính thức bổ nhiệm, được ban thưởng xứng đáng.

Chúng tiên thấy mọi việc đều được thực hiện nghiêm túc theo chế độ quản lý đánh giá hiệu quả công việc, thưởng phạt phân minh, không còn lời nào để nói.

Ngược lại, lại thèm thuồng phần thưởng mà Vân Khởi - người đứng đầu bảng xếp hạng ngôi sao - nhận được.

Có vị tiên gia sau lưng lén lút bàn tán: "Không ngờ lão yêu phụ thích loại bỏ tiên cốt này cũng khá hào phóng đấy chứ."

"Đúng vậy, ta cũng muốn đến Bàn Đào Viên ăn uống cả đời."

"Ăn hay không cũng không quan trọng, cái chính là cái khí thế này, chậc chậc chậc~"

"Tiểu tiên chợt nhớ ra còn có chút công vụ cần xử lý, không nói nữa, cáo từ."

"Ta cũng có việc, cáo từ cáo từ."

......

Trong nháy mắt, chúng tiên trên Thiên giới đều hăng say làm việc.

Các vị tiên gia bận rộn công vụ tinh thần cũng trở nên phong phú, dần dần lấy lại được hoài bão và lòng từ bi của thần tiên.

Nhiều chuyện tình cảm nhỏ nhặt tốn hao tâm sức dần dần cũng phai nhạt.

Ta rất vui mừng khi nhìn thấy ngày vạn vật đổi mới này.

Chỉ có Nguyệt Hạ Tiên Nhân - người phụ trách nhân duyên - đã đến tìm ta khóc lóc kể lể vài lần, mọi người đều không yêu đương nữa, lão chỉ dựa vào việc se duyên cho người phàm, thành tích tụt dốc không phanh.

Nhưng đã bị ta mắng cho một trận.

Nếu không phải lão già không biết xấu hổ này se duyên lung tung, thì não tình yêu trên Thiên giới cũng sẽ không tràn lan đến mức này.

"Cha nó cưỡng bức mẹ nó, mẹ nó g.i.ế.c cha nó, mẹ nó, mẹ kế của nó.”

"Hai người có mối thù m.á.u mủ như vậy mà ngươi cũng có thể se duyên cho họ, để họ kết hôn một cách trơ trẽn.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/chung-tien-ban-ron-yeu-duong-ta-tuyen-bo-che-do-dao-thai/chuong-5.html.]

"Ngươi còn có đạo đức không? Còn có giới hạn không? Còn có lương tâm không?"

Nguyệt Hạ Tiên Nhân che mặt bỏ chạy.

Đồ hèn hạ, tụt dốc sớm thì sớm nhường chỗ cho người khác đi.

Ta liếc xéo bóng lưng đỏ rực của lão.

Quay đầu bảo Bích Hoa gọi Lý Ngô và những người khác đang đợi sẵn ngoài cửa vào điện.

Gần đây, Ma tôn và Yêu vương thường xuyên gặp gỡ, có ý đồ xấu.

Vừa hay, ta cũng cần thành tích, rất nhiều rất nhiều thành tích.

Vì vậy, ta dự định nhân cơ hội này thống nhất lục giới, để tiện đưa cả Yêu giới và Ma giới vào phạm vi đánh giá hiệu quả công việc.

Để cho tên Yêu Vương và Ma Tôn kia cũng phải cuốn theo guồng quay này đi.

Tránh cho hai tên đó rảnh rỗi sinh nông nổi, suốt ngày lén lút bày trò.

Ngoài Nam Thiên Môn, ta long trọng tổ chức một buổi lễ xuất quân cho tân Chiến Thần Lý Ngô, tiễn hắn lên đường chinh phạt Yêu giới.

Kể từ sau trận chiến ở Thần Ma Sơn, Lý Ngô đã bộc lộ tài năng, c.h.é.m yêu trừ ma, lập được vô số chiến công.

Xứng đáng là tân Chiến Thần mới.

Kết quả là ta vừa uống cạn chén rượu trong tay, liền nghe thấy một trận tiên nhạc vang lên từ xa.

Chúng tiên người người nhao nhao ngoái nhìn về phía tiên nhạc vọng lại.

Một lát sau, chỉ thấy một vị thần quân áo gấm lấp lánh, đầu đội ngọc quan, chân đạp tường vân, tay chắp sau lưng, giữa trời hoa rơi như mưa, chim lành bay lượn, ung dung phiêu dật mà đến.

Ta "choang" một tiếng ném chén rượu trong tay vào khay của tiên thị, thầm mắng: "Tên khoe mẽ màu mè đáng xấu hổ này."

Chúng tiên đồng loạt quỳ rạp, đồng thanh hô to: "Tham kiến Bệ hạ."

Không sai, chính là tên chồng ngốc nhà ta, Thiên Đế Huyền Dương, mắc bệnh não tình yêu giai đoạn cuối.

Thiên Đế và Thiên Hậu trước kia vốn không có con, chạy chữa cả ngàn năm mới sinh hạ được Huyền Dương lúc tuổi đã cao.

Từ nhỏ đã được nuông chiều như con gái.

Từ bé đến lớn, bất kể đi đâu cũng phải bày vẽ mấy thứ màu mè lòe loẹt này, thể hiện sự phô trương.

Thế nhưng hắn ta rõ ràng đã định sẵn kịch bản tình yêu bảy kiếp bảy đời rồi mà.

Cho dù trên trời một ngày, dưới đất một năm, hắn cũng không nên trở về sớm như vậy chứ.

Ta không khỏi nhìn về phía Tư Mệnh, phát hiện Tư Mệnh đang lén lút lật sổ sinh tử trong tay áo.

Xem ra ngay cả hắn cũng không biết chuyện này.

Đang nghi ngờ, tên ngốc Huyền Dương kia đã sải bước đến trước mặt ta, giọng điệu khinh miệt chế giễu: "Sương Lam, vì muốn gây sự chú ý của bổn tọa, nàng thật sự là không từ thủ đoạn nào."

?!

Loading...