Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

CÓ LẼ NÀO CHỒNG TÔI LẠI LÀ MA? - Chương 1: Tôi có một năng lực đặc biệt.

Cập nhật lúc: 2024-11-06 08:59:02
Lượt xem: 2

Tôi có một năng lực đặc biệt. Tôi có thể nhìn thấy bản chất của người khác thông qua hình dáng của những chủng loài không phải loài người. Giống như có ai đó đã từng nói, con người vốn gồm phần con và phần người, và Tôi có thể nhìn ra được phần “con” đó bên trong những người mà tôi đã gặp. Tuy nhiên, Tôi không chỉ nhìn ra “con”, mà còn nhìn ra “cây” và những hình thái khác trong cái phần “không – phải – người” của kẻ khác.

 

Năng lực này của Tôi không phải là bẩm sinh, mà có được sau khi nghe kể về một tai nạn. Hôm đó, bố tôi kể lại về một tai nạn xảy ra khi Tôi hãy còn rất nhỏ. Lúc ấy, mẹ của Tôi vì che chắn cho con gái nên bị thương rất nặng và qua đời ngay sau đó. Trước khi nhắm mắt, bà đã nắm tay chồng, trăn trối dặn dò ông phải chăm sóc thật tốt cho con gái.

 

Bố tôi đã hứa với vợ. Nhưng thời gian trôi qua, khi Tôi được sáu tuổi, bố tôi đã cảm thấy, nếu chỉ có một mình ông thì không thể chăm sóc tốt cho con gái được. Thế nên, ngay trong sinh nhật sáu tuổi của tôi con gái nhỏ bé, bố tôi đã kể cho Tôi nghe về tai nạn năm xưa và lời trăn trối của mẹ cô. Sau đó, ông thông báo với Tôi, rằng ông sẽ cưới một người phụ nữ khác về để làm mẹ cho Tôi, để cùng ông chăm sóc cho Tôi.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/co-le-nao-chong-toi-lai-la-ma/chuong-1-toi-co-mot-nang-luc-dac-biet.html.]

Khi ấy, Tôi không có băn khoăn gì. Dù sao thì mẹ của tôi cũng đã mất rất sớm, từ khi tôi hãy còn rất nhỏ. Cho nên, ấn tượng của Tôi về mẹ chỉ là một đôi mắt hiền từ luôn nhìn tôi bằng ánh nhìn trìu mến. Cho nên, Tôi không phản đối bố cưới vợ hai. Mà cho dù Tôi có phản đối thì, tôi biết rất rõ, bố của tôi vẫn sẽ cưới vợ hai. Từ trước đến nay, bố tôi chưa từng nghe theo lời của ai, trừ ông nội của Tôi, dù ông nội hiện tại của Tôi không phải bố ruột của bố tôi, mà chỉ là cha dượng. Mà người vợ hai này của bố Tôi, lại do chính ông nội của tôi tự tay lựa chọn cho bố của cô. Thế nên, Tôi không những không phản đối mà còn không hề bài xích người phụ nữ mới của bố.

 

Để ban thưởng cho đứa con gái ngoan ngoãn, hiểu chuyện, bố tôi đưa cho Tôi một cái hộp sắt. Trong đó chứa rất nhiều di vật mà mẹ của Tôi để lại. Khi ấy, Tôi chỉ vui mừng vì được nhận những món đồ của mẹ. Nhưng sau này nghĩ lại, nhớ lại lời căn dặn của bố bảo tôi phải bảo quản cái hộp cho thật kỹ, đừng để ai phát hiện, thì Tôi còn hiểu ra rằng, thật ra, lý do chính mà bố của tôi mang cái hộp trao cho cô, chính là vì không muốn để cho người vợ mới nhìn thấy những di vật của người vợ cũ mà chạnh lòng và xảy ra những chuyện khó kiểm soát mà thôi.

 

Tuy nhiên, cũng nhờ cái hộp di vật đó mà Tôi có được năng lực đặc biệt. Bởi vì, trong khi đang ngắm nghía tấm ảnh chân dung của mẹ, một người phụ nữ xinh đẹp, thì Tôi cảm nhận được, bên trong tấm hình có thứ gì đó đang trồi lên. Tôi đưa tay sờ thử thì lấy ra được một bức thư và một viên kẹo màu tím biêng biếc. Lá thư đó là do mẹ của Tôi cố ý giấu vào tấm hình để chỉ gửi cho con gái của bà. Trong thư, mẹ của Tôi bảo tôi hãy nuốt viên kẹo kia vào bụng để có được năng lực diệu kỳ. Bà còn căn dặn Tôi không được nói chuyện này với bất cứ ai, kể cả bố, kể cả ông bà và người thân trong gia đình.

 

Tôi nửa tin nửa ngờ, nhưng tôi vốn là một bé ngoan nên rất vâng lời. Thế là, Tôi đưa viên kẹo vào miệng. Vừa chạm vào miệng của Tôi, viên kẹo liền chui tọt vào cổ của tôi và trôi luôn xuống bụng. Ngay sau đó, lá thư kia cũng tan ra thành một làn khói mỏng và biến mất không để lại chút tung tích gì.

Loading...