An An bất an - 11
Cập nhật lúc: 2024-08-07 23:06:20
Lượt xem: 654
36
Chỉ chớp mắt đã đến ngày Bùi Như Nguyệt xuất giá, sáng sớm trong nhà đã chiêng trống vang trời, rất náo nhiệt.
Hôm nay ta cũng là cố ý trang điểm một chút, muốn nhìn xem tỷ phu tương lai của ta nhìn thấy ta sẽ có dáng vẻ gì.
Ta và Lưu Khang Bảo từng có duyên gặp mặt một lần, tin rằng hắn cũng sẽ không quên ta, dù sao khi đó hắn cũng nhìn chằm chằm ta một hồi lâu.
Không bao lâu, đội ngũ đón dâu đã tới, nhìn bọn họ kính trà phụ thân ta và Đại phu nhân, lúc bọn họ gần đi, ta cố ý đuổi theo kiệu của Bùi Như Nguyệt kêu lên: “Tỷ tỷ, tỷ nhất định phải hạnh phúc nhé.”
Lưu Khang Bảo vốn không chú ý tới ta, nghe tiếng vội vàng quay đầu lại nhìn, vừa thấy ta, lại nhìn chằm chằm ta một hồi lâu, cho đến khi bà mối nhắc nhở hắn sắp lỡ giờ lành, hắn mới tỉnh táo lại.
Không cần nghĩ cũng biết, Lưu Khang Bảo chắc chắn không đoán được, ta chính là muội muội của Bùi Như Nguyệt.
Nhưng mà ta vừa gọi như vậy, ngoại trừ khiến cho Lưu Khang Bảo chú ý, còn khiến cho phụ thân ta và Đại phu nhân chú ý.
Bùi Như Nguyệt mới xuất giá ngày thứ hai, bọn họ đã gọi ta tới tiền sảnh nói với ta: “Trưởng tỷ của ngươi cũng đã xuất giá, chúng ta cũng không có lý do gì giữ ngươi ở nhà, chúng ta dự định chọn cho ngươi một cửa hôn sự tốt, mấy ngày nay ngươi chuẩn bị chuẩn bị, hắn sẽ tới cửa cầu hôn.”
Vừa nghe lời này, ta vừa bực mình vừa buồn cười, gả nữ nhi sao có thể tùy tiện như vậy, cũng không biết bọn họ chọn cho ta một vị hôn phu như thế nào.
🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺
Ta cũng không thèm đoán vị hôn phu bọn họ chọn cho mình, vì thế liền lén chạy đến cửa hàng chơi. Vừa đến chợt nghe Tam Nương nói: “Thám Hoa lần này là Lưu công tử nhà bên cạnh, Lưu công tử biết ta mở một quán rượu ở đây, thường xuyên tới ăn cơm uống rượu, còn thường xuyên hỏi ta ngươi là cô nương nhà ai. Hai ngày trước hình như Lưu công tử thành thân với một vị tiểu thư Hầu phủ, sau khi thành thân cũng tới nơi này uống rượu vài lần, trước mặt nhiều người nói tiểu thư Hầu phủ hắn cưới là một con hổ cái, ngày ngày ở nhà ngược đãi hắn.”
Ta nghe Tam Nương nói xong cũng không nói gì, chỉ che miệng cười cười.
Qua mấy ngày, đến ngày Bùi Như Nguyệt lại mặt, Lưu Khang Bảo cho người đưa túi lớn túi nhỏ đến Hầu phủ, biểu hiện cẩn thận quan tâm đến Bùi Như Nguyệt, điều này làm cho Đại phu nhân nhìn rất vui mừng, còn tưởng rằng nữ nhi của mình đã được gả cho một gia đình tốt.
Ta thì đứng thật xa, dù sao đây cũng là ngày cả nhà bọn họ đoàn tụ, nhưng với ta không có bất cứ quan hệ gì, trở về phòng đóng cửa nghiên cứu món ăn mới.
Chỉ chốc lát sau đã nghe thấy ngoài sân có ai đó nói, giống như có nam nhân ở bên ngoài, xuyên qua khe cửa ta thấy Lưu Khang Bảo không biết từ lúc nào đã chạy tới hậu viện, đang nói với bọn nha hoàn muốn đưa chút lễ cho các tiểu thư trong phủ, cám ơn bọn họ ngày thường chăm sóc Như Nguyệt.
Ta vừa nghe liền biết, Lưu Khang Bảo đây không phải là muốn tặng quà gì cả, hắn đơn giản là muốn tìm ta mà thôi, chỉ là tìm không được lý do đến hậu viện nên mới tùy tiện viện một cái.
Nếu hắn muốn gặp ta như vậy, ta đây liền đi ra ngoài xem hắn rốt cuộc tính toán điều gì.
Vì thế ta mở cửa, đi ra tiểu viện, thấy Lưu Khang Bảo cố ý giả vờ hoảng hốt, hành lễ nói: “An An bái kiến tỷ phu.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/an-an-bat-an/11.html.]
Lưu Khang Bảo nói với ta, hắn chuẩn bị quà tặng cho tất cả các tiểu thư Hầu phủ, đưa quà cho ta, khi ta tiếp nhận quà, hắn còn giả vờ như vô tình sờ soạng tay của ta một chút, ta nhất thời sợ tới mức nhanh chóng rút tay về, hộp quà bung ra, đồ vật bên trong rơi lả tả đầy đất.
Ta cúi đầu nhìn, đây không phải là quà tặng gì, tất cả đều là y phục riêng tư của phụ nữ, ý Lưu Khang Bảo đưa mấy thứ này tới cũng không cần nói cũng biết.
Vốn chuyện này ta cũng sẽ không để ở trong lòng, nhưng vừa hay bị Bùi Như Nguyệt chạy tới thấy được, nàng ta không thèm hỏi, tiến đến cho ta một cái tát.
Hành động của phu thê bọn họ thật sự là làm ta mơ hồ, vô duyên vô cớ bị đánh, trong lòng ta rất khó chịu.
Ta lập tức dùng ánh mắt oan ức nhìn về phía Lưu Khang Bảo, còn nói với hắn: “Khang Bảo ca ca, huynh xem tỷ tỷ của muội, tính tình hấp tấp như thế, sau này ở trong phủ có lẽ huynh sẽ phải gánh vác nhiều hơn, thật ra tỷ tỷ rất tốt, chỉ là quá quan tâm huynh thôi.”
Ta nói lời này làm cho Bùi Như Nguyệt tức giận đến đỏ bừng mặt, vốn còn muốn giơ tay cho ta một cái tát, nhưng bị Lưu Khang Bảo ngăn lại, còn nói với nàng: “Muội muội nàng không làm sai cái gì, vì sao nàng không phân tốt xấu lại đi đánh nàng ấy, vì sao không thu tính tình đại tiểu thư của nàng lại.”
Bùi Như Nguyệt vừa nghe được lời này, lập tức bật khóc chạy đi.
Không cần nghĩ cũng biết, nhất định là đi tìm phụ mẫu cáo trạng, Lưu Khang Bảo vừa thấy tình thế không đúng cũng vội vàng đuổi theo.
Đến chạng vạng tối, nghe nói Lưu Khang Bảo bị phụ thân ta và Đại phu nhân giáo huấn một trận liền mang theo Bùi Như Nguyệt về nhà.
37
Ngày hôm sau, nha hoàn vội vã gõ cửa tiểu viện bảo ta đi tiền sảnh, nói là có người tới cửa cầu hôn cưới ta.
Ta liền biết, trải qua chuyện hôm qua Đại phu nhân nhất định sẽ nghĩ cách lập tức gả ta ra ngoài, nếu không tâm tư con rể của bà ta cũng không đặt ở trên người nữ nhi của bà ta.
Chỉ là ta không ngờ ngày này lại tới nhanh như vậy, cũng không biết bọn họ tìm cho ta một gia đình như thế nào.
Ta rửa mặt sạch sẽ, đến tiền sảnh đã thấy, đây không phải Lý Đồ Tể g.i.ế.c heo nhà sát vách quầy hàng lúc trước của Tam Nương sao.
Lúc trước ta ở trên quầy hàng làm bánh hoa quế, hắn luôn nhìn ta, nói chuyện còn rất lỗ mãng, có lần Tam Nương cho b.ú thiếu chút nữa bị hắn nhìn trộm.
Đại phu nhân vội vàng giới thiệu với ta, nói là sau này Lý Đồ Tể chính là phu quân của ta, ta gả đến nhà hắn sau này se không phải lo ăn lo uống, có thịt ăn không hết.
Đại phu nhân thổi Lý Đồ Tể lên trời, không biết còn tưởng là ta được gả cho vương công quý tộc gì chứ.
Mặc dù ta rất chán ghét Lý Đồ Tể này, nhưng liền nghĩ ra một kế có thể mượn hắn để thoát khỏi Hầu phủ,