An An bất an - 10
Cập nhật lúc: 2024-08-07 23:05:22
Lượt xem: 692
Cửa hàng mở gần nửa năm, tiền ta mượn của Lục hoàng tử trả cũng chưa được nhiều lắm, ta và Tam Nương bàn bạc, cuối cùng quyết định, chờ đến khi trả hết tiền, vẫn đều đặn hàng tháng đưa cho Lục hoàng tử một phần lợi nhuận, tuy rằng ngoài miệng Lục hoàng tử nói không cần, nhưng chúng ta cũng không thể quên ân tình của hắn, vậy nên chúng ta tính toán kế hoạch tiết kiệm tiền.
34
Cuối cùng cũng đến ngày treo bảng khoa khảo, mấy ngày nay ta đều lén lút bò lỗ chó về nhà, dù sao thì nếu như Bùi Hoài Ngọc hoặc Lưu công tử của Bùi Minh Nguyệt không thi đậu, bọn họ nhất định sẽ tới tìm ta trút giận, đến lúc đó nếu phát hiện ta lén trốn ra ngoài, ta đây có thể sẽ không dễ chịu, nói cho cùng thì hiện tại thân phận của ta vẫn là nhị tiểu thư thứ xuất của Hầu phủ.
Cách tường ta nghe được nha hoàn và gã sai vặt bên ngoài nói chuyện: “Đừng thấy bình thường đại công tử là người lông bông lêu lổng không học hành, có lẽ đã lén ở trong tiểu viện của mình dùi mài kinh sử, nếu không làm sao có thể là đỗ Bảng Nhãn* được.”
*(Bảng Nhãn: người đứng nhì trong kỳ thi Điện thí - tức là kỳ thi cuối cùng do nhà vua chủ trì, đời nhà Minh, Thanh)
Một nha hoàn khác nói: “Nhưng mà cũng kỳ quái, Thám Hoa* lần này cũng không biết là ai... Hoàng thượng muốn gả công chúa cho người đó, lúc thi đình ở trên đại điện lại nói với Hoàng thượng, không phải đại tiểu thư chúng ta thì không cưới.”
*(Thám Hoa: học vị dưới Trạng Nguyên và Bảng Nhãn, thời xưa.)
🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺
Nghe nói như thế, ta liền đoán được, Thám Hoa này chắc chắn chính là Lưu công tử.
Tuy rằng ta không rõ thực lực của Lưu công tử như thế nào, nhưng ta quả thật rất rõ thực lực của Bùi Hoài Ngọc, hắn cả ngày ăn chơi lêu lổng không học hành gì, có vài lần ta ghé vào góc tường hóng hớt, đều có thể nghe được hắn cùng nha hoàn trong phòng mình tằng tịu, đây không phải là chuyện thư sinh chăm chỉ học tứ thư ngũ kinh làm.
Vì thế ta liền để ý thêm một chút, chờ phụ thân và Bùi Hoài Ngọc đều vào thư phòng, lén lút trốn ở góc tường nghe.
Quả nhiên ta đã nghe được tin tức rất kinh khủng, phụ thân ta hỏi hắn: “Có nói đề thi cho những người khác không?”
Bùi Hoài Ngọc hồi đáp: “Đề thi là hồ sơ cơ mật quan trọng như thế, sao con có thể chắp tay nhường cơ hội đỗ tú tài mà phụ thân vất vả mới giành được cho con. Phụ thân, hơn nữa bây giờ con đã là Bảng Nhãn, ván đã đóng thuyền, còn có người nào dám nghi ngờ, lá gan bọn họ thật lớn, dám đắc tội với Hầu phủ.”
“Tiểu tử này con đừng nói như vậy, hôm nay ta hỏi con như vậy là vì có người ở triều đình nghi ngờ tính chân thực của khoa cử lần này, muốn bệ hạ đưa ra một đề thi cho ba người đứng đầu thi lại. May là ta phản ứng đủ nhanh, lấy chuyện lũ lụt phía nam chặn lại, gần đây chắc chắn vì chuyện lũ lụt mà hoàng thượng rầu rĩ, về phần khoa thi, chờ qua chút thời gian nữa, không tìm được sơ hở, cũng sẽ không có ai truy cứu.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/an-an-bat-an/10.html.]
Bùi Hoài Ngọc vừa nghe lời này, liền luống cuống, nói: “Mấy ngày trước kỳ thi tỷ tỷ từng tới thăm con, bảo con chăm chỉ đọc sách, làm cho Hầu phủ vẻ vang, lúc đó con đang xem đề thi phụ thân đưa cho con, không biết tỷ tỷ có nhìn thấy hay không, sau đó con ăn cơm trưa xong trở về đề thi tìm không thấy, chạng vạng mới phát hiện dưới bàn sách. Phụ thân, người nói xem tỷ tỷ có biết chuyện này hay không?”
Ta ở ngoài tường nghe được phụ thân ta tức giận nói: “Vì sao con lại làm việc không cẩn thận như thế, Như Nguyệt nhất định đã tiết lộ đề thi cho Lưu Khang Bảo, nếu không làm sao hắn vừa thi đậu Thám Hoa đã vội vã cầu hôn Như Nguyệt ở trước điện. Thảo nào mấy ngày trên triều đình ai nấy cũng đều nghi ngờ Hầu phủ ta, thì ra là do hai tỷ đệ các ngươi gây náo loạn.”
Nói xong còn tát Bùi Hoài Ngọc một cái.
Ta có thể nghe được tiếng Bùi Hoài Ngọc tiếng khóc nức nở hỏi: “Phụ thân, vậy con nên làm gì bây giờ, bọn họ nếu điều tra ra, chẳng phải chúng ta đều phải c.h.ế.t sao.
Chỉ thấy phụ thân ta thở dài một hơi, nói: “Ta chắc chắn bảo vệ được Hầu phủ, con cũng không cần yếu đuối như thế, mất mặt Hầu phủ. Thôi, tỷ tỷ con hiện cũng là trưởng nữ trong nhà, thanh danh bên ngoài đã sớm thối nát, hiện tại Thám Hoa đã cầu nó, vậy thì gả nó đi, có con rể là Thám Hoa có thế lực, sau này nói không chừng còn có thể phát huy chút công dụng.”
Nghe xong ta cũng trở về tiểu viện của mình, cần thận ý nghĩ, khóe miệng từ từ nở ra nụ cười, xem ra ngày ta báo thù không còn xa, chỉ là trước khi báo thù ta nhất định phải thoát ly hoàn toàn khỏi Hầu phủ, nếu không sẽ dễ bị dẫn lửa thiêu thân.
35
Trong phủ lại bắt đầu bận rộn, một là vì chuyện Bùi Hoài Ngọc đỗ Thám Hoa, phụ thân ta bày rượu trong nhà, hai là vì hôn sự của Bùi Như Nguyệt, Đại phu nhân cả ngày bận rộn mua sắm, căn bản là không để ý tới nhất cử nhất động của ta.
Vì thế ta nhiều lần lẻn vào thư phòng của phụ thân ta và Bùi Hoài Ngọc để tìm chứng cứ gian lận trong khoa thi của bọn họ.
Cuối cùng, ông trời không phụ lòng người, ngay lúc ta tính buông bỏ lại để cho ta tìm được. Không chỉ tìm được chứng cứ gian lận trong khoa thi, còn có thu hoạch ngoài ý muốn, ta phát hiện phụ thân ta cùng các đại thương nhân buôn muối lui tới rất mật thiết, hơn nữa cứ một một quãng thời gian bọn họ sẽ đưa một ít bạc tới.
Mới đầu ta không có suy nghĩ nhiều, hiện tại kết hợp những lá thư này lại với nhau, vậy mà phụ thân ta ta giở trò, rất nhiều bạc phải nộp thuế vào quốc khố đều bị phụ thân ta ngăn lại.
Suốt đêm ta in lại những chứng cứ, lấy bản gốc đi, để bản in lại vào thư phòng của bọn họ.
Sau khi làm xong những việc này, điều quan trọng nhất bây giờ là nghĩ cách thoát ly khỏi Hầu phủ.
Thừa dịp tất cả mọi người đang bận rộn, ta lại lén trốn đến cửa hàng, nhìn thấy Tam Nương xử lý cửa hàng gọn gàng ngăn nắp, ta cũng là rất vui mừng. Nói với Tam Nương trong nhà ta gần đây có việc, không thể tới cửa hàng hỗ trợ, bảo Tam Nương nên mời người giúp, không nên vì tiết kiệm tiền mà làm ảnh hưởng sức khoẻ.