Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

[Zhihu] Thật may khi hai ta đều thích nhau - Chương 1

Cập nhật lúc: 2024-09-08 16:40:53
Lượt xem: 287

1.

 

"Nam khách mời hấp dẫn ?"

 

Chu Mạc giống như đang nghe một câu chuyện cười thú vị

 

"Ngoại trừ tôi, ai dám muốn cậu?"

 

"Vậy có lẽ anh sẽ thất vọng rồi."

 

Nhìn vào lá thư màu hồng đặt trên bàn, tôi tiếp tục nói: 

 

"Đã có hai nam khách mời viết thư tỏ tình cho tôi rồi đấy."

 

Sau mười năm thích Chu Mạc , tôi quyết định dũng cảm tỏ tình.

 

Khi tôi mang theo chiếc bánh đến nhà anh ấy, mới phát hiện ra chiếc nội y nữ đang trải trên sofa, nhìn là biết là một áo n.g.ự.c size L.

 

Chu Mạch lau tóc ra khỏi phòng tắm, bất ngờ khi thấy tôi, nhưng nhanh chóng trở lại vẻ bất cần thông thường.

 

"Cậu đến từ đâu vậy?"

 

"Chu Mạc, cậu thực là đáng ghét!"

 

Tôi nói lời này rồi quay chạy đi và khóc một lúc.

 

Từ ngày đó, cuộc tình đơn phương của tôi chấm dứt hoàn toàn.

 

Khi nam khách mời đổ bộ, tôi đang tham gia trò chơi tương tác với "nam khách mời trái tim của mình”, chúng tôi trước ống kính hạnh phúc, trên khuôn mặt tôi còn mang một chút ngượng ngùng tinh tế.

 

"Lê Lê , cẩn thận nóng đấy, tôi sẽ thổi cho em"

Nam khách mời của hôm nay tên là Tề Hành, một chàng trai dưới tuổi với chiều cao 1m9 , không chỉ điển trai mà còn là vận động viên thể dục, khi cười, đôi răng nanh nhỏ của anh ấy trông đặc biệt đẹp.

Nếu không phải tâm hồn tôi đã thuộc về Chu Mạc, có lẽ tôi sẽ thực sự cảm động trước Tề Hành, vì so với Chu Mạc, Tề Hành cũng không kém.

 

"Mở miệng, a~"

 

Tề Hành nhẹ nhàng đưa nước canh nấm vào miệng tôi, nhìn cách anh ấy nhìn tôi đầy kỳ vọng như một chú chó lớn đang cố gắng chiều lòng chủ nhân.

 

"Ngon không?"

 

"Rất ngon, nếu cậu mở quán, tôi chắc chắn sẽ đến ủng hộ."

 

Tôi nói cười, nâng nắp thìa để cho Tề Hành.

 

Tề Hành cười, đôi mắt anh ấy cong cong. Lúc này, tôi nhìn thấy Chu Mạc đang đẩy cặp xách bên cạnh đoàn làm phim, không thể không đứng im.

 

Chu Mạc? Anh ấy tới sao?

 

Liệu anh ấy có phải là nam khách mời đổ bộ không?

 

"Lê Lê?"

 

Tề Hành nhấp mắt, chỉ tôi nhìn thấy máy quay đang ghi hình, tôi nhanh chóng đưa thìa vào miệng anh ấy, còn tận tâm lau miệng cho anh ấy bằng khăn giấy.

 

Tôi không kiềm chế được nhìn về phía Chu Mạc, nhưng phát hiện anh ta trông lạnh lùng như viên đá, đang nhìn chăm chú vào tay tôi như muốn đ.â.m thủng nó.

 

Anh ấy tới làm gì? Lúc này không nên đang ở nhà ôm đàn bà đó sao?

 

Tôi quyết định không nhìn anh ta, tập trung vào việc tương tác tình cảm với Tề Hành.

 

Tề Hành là chàng trai rất thông minh, luôn tạo ra hiệu ứng làm cho chương trình trở nên gần gũi, tôi thậm chí có thể đoán được có bao nhiêu người cười trêu chọc chúng tôi trên màn hình cùng một lúc.

 

Hôm qua, đạo diễn đến nói với tôi rằng tôi là nữ khách mời có độ hot nhất hiện nay, vì vậy để tạo ra hiệu ứng chương trình, tôi không chỉ nên tương tác với Tề Hành mà còn phải tạo mối quan hệ với các nam khách mời khác.

 

Bỗng dưng tôi có cảm giác như là hoàng đế chiều chuộng phi tử, quyết định gửi lá thư tỏ tình cho nam khách mời số ba, bác sĩ tâm lý Cố Bắc Tư.”

"Tề Hành, vừa rồi cám ơn anh ."

 

Sau khi ghi hình xong, tôi và Tề Hành ngồi trên ghế sofa trong góc trò chuyện, tôi có chút xấu hổ cảm ơn anh ấy.

 

"Không có gì. Giúp em cũng tương đương với việc giúp chính tôi."

 

Tề Hành cười ngọt ngào: “Nhưng mà Ức Lệ, thật ra tôi làm tất cả đều không phải vì hiệu quả của buổi diễn đâu.”

 

"Tôi thực sự bị em thu hút. Lê Lê , em có thể luôn là bạn nữ anh yêu được không ?"

 

Không ngờ Tề Hành lại đột nhiên tỏ tình với mình, tôi nhất thời có chút ngơ ngác, nhìn ánh mắt chân thành của anh, tôi cảm thấy anh dường như không hề nói dối.

 

Anh ấy có vẻ... thực sự thích tôi.

 

"Tôi ….."

 

"Phương Ức Lê, đạo diễn đang tìm cô kìa."

 

Chu Mạc đột nhiên xuất hiện ở phía sau chúng tôi, lạnh lùng nhìn Tề Hành, tôi giật mình, cảm thấy áy náy không thể giải thích được.

 

Tôi tự hỏi anh ấy đã nghe được bao nhiêu về cuộc trò chuyện của chúng tôi vừa rồi?

 

"Tôi đi đây. Chúng ta sẽ nói chuyện sau."

 

Tề Hành cười xin lỗi, Chu Mạc liền quay người rời đi với vẻ mặt ủ rũ.

 

Anh ấy bước đi nhanh đến mức tôi gần như phải chạy bộ mới theo kịp anh ấy.

 

Đến phòng đạo diễn , phát hiện trong phòng hoàn toàn không có người , sau cửa truyền đến tiếng khóa cửa, tôi quay đầu lại, trong phòng chỉ có tôi và Chu Mạc. 

 

"Đạo diễn đâu? Không phải anh nói đạo diễn có chuyện với tôi sao?"

 

Khi nhìn thấy Chu Mạc, cảnh tượng ở nhà anh ngày đó hiện lên trong đầu tôi, lòng tôi đau nhói và có chút khó chịu.

 

"Sao cậu lại đến đây tham gia một vở diễn tình ái nào đó mà không nói với tôi một lời ?"

 

Chu Mạc ép tôi vào góc, chống một tay lên tường, nhìn tôi với ánh mắt trịch thượng.

 

Anh ấy rất đẹp trai và là con cưng của trường chúng tôi, có rất nhiều nữ sinh trong trường thích anh ấy.

 

Nhưng anh ấy chưa bao giờ chấp nhận lời tỏ tình của bất kỳ cô gái nào, tôi luôn là người duy nhất ở bên anh ấy, và anh ấy chỉ là người đặc biệt đối với tôi.

 

Tôi cứ ngỡ một ngày nào đó tôi và anh ấy sẽ ở bên nhau nhưng không ngờ người yêu lại chính là tôi.

Bây giờ anh ấy đã có bạn gái rồi, tôi nên giữ khoảng cách với anh ấy, ít nhất…không nên làm phiền hạnh phúc của họ.

 

Tôi hít một hơi thật sâu, lạnh lùng nói: “Có liên quan gì đến cậu à?”

 

"Tại sao nó không quan trọng?"

 

Chu Mạc cau mày: “Chúng ta từ nhỏ đã ở cùng nhau, cậu đến đây cũng không nói với chú mợ một lời, ngươi cho rằng bọn họ sẽ lo lắng sao?”

"Còn tôi thì sao?"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/zhihu-that-may-khi-hai-ta-deu-thich-nhau/chuong-1.html.]

Tôi nhìn thẳng vào anh ấy: “Cậu lo lắng à?”

 

"Tôi..."

 

Chu Mạt do dự, tôi cười khẩy, đẩy anh ta ra rồi đi ra ngoài.

 

Nó xảy ra lần nữa, mọi lúc, luôn tránh né những vấn đề của tôi.

 

Nhưng không sao đâu, Chu Mạc, tôi sẽ không bao giờ hỏi lại anh nữa.

 

Sau khi ra khỏi phòng đạo diễn , tôi vào phòng tắm để trang điểm.

 

Lúc tôi rời đi, tình cờ gặp được vị khách nam hấp dẫn ngày mai sẽ gửi thư cho tôi, Cố Bắc Tư là một bác sĩ phẫu thuật, tính tình lạnh lùng và lãnh đạm, anh ấy nhìn tôi mỉm cười nhẹ, thản nhiên hỏi.

"Em có biết vị khách nam mới không?"

 

Tôi mỉm cười với anh ấy và nói: “Tôi không biết anh ấy”.

 

Không biết có phải là do tôi tưởng tượng hay không, Cố Bắc Tư nghe được câu trả lời của tôi có vẻ thở phào nhẹ nhõm, khi tôi đi ngang qua anh, anh thì thầm: “Buổi tối gặp lại.”

 

Trở lại ký túc xá, khách nữ số 1 và 3 đi làm nhiệm vụ với khách nam, chỉ có khách nữ số 4 là Lâm Dã ở trong phòng đọc sách.

 

 Lâm Dã cũng là một học giả xinh đẹp, hiện đang học cao học, phong cách hoàng gia, trong số các khách nữ, cô ấy là người nổi tiếng nhất ,ngoại trừ tôi.

 

"Tiểu Dạ, không phải em đi làm nhiệm vụ với vị khách nam kia sao?"

 

Luật chơi là tám vị khách của chúng ta, bốn nam và bốn nữ, mỗi tối sẽ viết thư tỏ tình cho những vị khách yêu quý, nếu hai người chọn nhau thì có thể làm một nhiệm vụ kép, nếu không được chọn thì sẽ làm một việc tham gia vào một nhiệm vụ nhóm.

Ngày đầu tiên tôi đưa thư tỏ tình cho Tề Hành nên đã làm nhiệm vụ hai người, về phần những người khác, lúc này bọn họ vẫn còn ở địa điểm, chưa trở về.

 

Lâm Dạ cũng ngẩng đầu liếc nhìn tôi, bình tĩnh nói: “Không, đạo diễn bảo ngày mai sắp xếp nhiệm vụ kép cho tôi và nam khách mới.”

Nhiệm vụ kép? Với...Chu Mạc?

2.

Trái tim của tôi như là bị kẹt lại, đau đớn và khó chịu. Tuy nhiên, trong phòng vẫn còn camera đang ghi hình, nên tôi phải chịu đựng cảm xúc buồn bã và nói cười: "Phải rồi? Vậy thì hãy trang điểm đẹp đẽ nhé! Cố gắng chiếm lấy tình cảm của khách mời nam mới đến!"

 

Tôi chôn đầu vào chăn, liên tục nhắc nhở bản thân, Phương Ức Lệ mày phải bình tĩnh mày đã không còn thích Chu Mạc nữa, anh ấy hẹn hò với ai cũng không liên quan đến mày .

 

Buổi tối, sau khi viết xong lá thư tỏ tình, tôi đưa cho Cố Bắc Tư, rồi đi ăn tối. Quay lại phòng nghiệp vụ tình yêu, máy quay gần như hoạt động suốt ngày, khắp nơi đều có camera, vì hiệu ứng chương trình ngày mai, tôi ngồi cạnh Cố Bắc Tư .

 

Ghế của Tế Hành đã mang theo một đĩa, có vẻ muốn ngồi gần tôi. Nhưng khi thấy tôi đến gần Cố Bắc Tư, anh ta chỉ có thể thất vọng rời đi.

 

Chu Mạc dường như cũng đang đi về hướng tôi, nhưng khi thấy tôi ngồi gần Cố Bắc Tư , anh ta dừng bước một chút, sau đó ngồi bên cạnh Lâm Dã. Thấy Chu Mạc và Lâm Dã nói chuyện và cười đùa, lòng tôi thật không thoải mái.

 

Tại sao Chu Mạc lại tham gia chương trình hẹn hò này? Liệu cô gái đó có phải là khách mời ở đây không?

 

"Không vui à?"

 

Tôi bị Cố Bắc Tư làm cho giật mình mà sặc nước uống khiến tôi ho nhiều lần.

 

Cốc Bắc Tư nhẹ nhàng vỗ lưng tôi, đưa ly nước cho tôi và nhìn tôi lo lắng.

 

"Xin lỗi vì đã làm cho em bị giật mình."

 

Sau khi dừng lại, tôi nhận ra Chu Mạc đang nhìn tôi. Khi anh ta thấy Cố Bắc Tư vỗ lưng tôi, anh ta đột ngột tức giận rời đi, để Lâm Dã ở một bên.

 

Quắn quéo cái gì thế, không hiểu rõ.

 

“ Chắc do đĩa này hơi cay, tôi bị ho là do đó."

 

Tôi cười để che đi sự ngượng ngùng của mình, Cốc Bắc Ti nhìn tôi và đột ngột nâng tay sờ nhẹ lên má tôi.

 

Tôi sửng sốt, ngón tay mảnh mai của Cố

Bắc Tư ,chạm nhẹ vào một hạt cơm, lịch sự và tinh tế. Anh ấy mỉm cười về phía tôi và nói:

 "Miệng em dính một hạt cơm kìa , tôi giúp em lấy ra."

 

"Cảm ơn, cảm ơn anh..."

 

Tôi có chút bối rối, sau tất cả, trước đây tôi chưa bao giờ gần gũi với một chàng trai như thế này, Cố Bắc Tư thấy tôi ngượng ngùng, tự giác mở đầu cuộc trò chuyện: "Phương Ức Lệ, trước đây có hẹn hò chưa?"

 

"Chưa, tôi đã làm độc thân trong 22 năm từ khi sinh ra."

 

"Vậy sao, tham gia chương trình để tìm kiếm tình yêu chân thành à?"

 

"Đúng vậy, tôi muốn làm quen với người mới, mở rộng mạng lưới xã hội của mình."

 

Khi nói đến đây, tôi lại không kiềm chế được và nghĩ về Chu Mạc, tên đàn ông không ra gì, vì thế chuyển hướng chủ đề: "Vậy bác sĩ Cố thích những cô gái như thế nào vậy?"

 

"Tôi thích những cô gái có làn da trắng, tóc dài, cười lên rất ngọt ngào."

 

Cố Bắc Tư nhìn tôi một cách chăm chú, ánh mắt ôn nhu, ý định ẩn sau đó rõ ràng. Chẳng lẽ… anh ấy đang nói về tôi ???

 

"Đã muộn rồi, hãy về và nghỉ ngơi đi." 

 

Cố Bắc Tư đặt chiếc khay ăn cơm của tôi vào chiếc chậu nước bên cạnh, sau đó cười và nói

 

 "Hy vọng chúng ta có thể hẹn hò vào ngày mai."

 

"Được, chúc anh ngủ ngon." 

 

Trở lại ký túc xá, các khách mời nữ khác đã quay trở lại, khuôn mặt của Lâm Dã cũng trông không ổn . Hai người khách mời khác đang an ủi cô ấy.

"Tiểu Dã đừng tức giận, có lẽ chàng khách mới này trước đây chưa bao giờ tham gia chương trình như vậy, chắc chắn không quen nên không nhắm tới em ." 

 

Là khách mời số một, Bạch Thiên Thiên nói, ngày đầu tiên đã bỏ phiếu cho Cố Bắc Tư nhưng do anh ấy bỏ phiếu cho tôi, nên họ không thành công trong việc ghép đôi và đã cùng nhau thực hiện nhiệm vụ ngoại cảnh.

 

Ban đầu tôi nghĩ cô ấy sẽ có ấn tượng xấu về tôi vì điều này, nhưng tôi thấy cô ấy dường như không quan tâm, khi tôi quay lại, cô ấy nhiệt tình chào đón tôi để trò chuyện.

 

"Lệ Lệ, chàng khách mới thứ năm có quen biết với cô không vậy? Tôi thấy anh ta suốt bữa tối luôn nhìn cô, và có vẻ muốn trò chuyện với cô đấy."

 

 Tôi không muốn cho họ biết mối quan hệ của chúng tôi, vì vậy tôi lắc đầu, "Không quen, đây là lần đầu tiên tôi gặp anh ấy."

 

Khác mời thứ ba , Tô Viên Vĩnh là một cô gái miền Nam nói chuyện rất nhẹ nhành 

 

"Chẳng lẽ anh ấy cũng có cảm giác với cô à? Chúa ơi, Lệ Lệ, cô quá đẹp rồi, ngay từ ngày đầu tiên ghi hình chương trình mà đã có nhiều chàng trai để ý đến cô rồi! Đúng là vẻ đẹp là chân ái !" 

 

Bạch Thiên Thiên nói một cách ngưỡng mộ, tôi chú ý thấy khuôn mặt của Lâm Dã trở nên khó nhìn hơn, nên tôi mỉm cười và giải thích: "Không phải vậy đâu, Chu Mạc và tôi cùng học ở cùng một trường đại học, chắc anh ấy nghe tôi và Cố Bắc Tư nói chuyện về trường nên mới chú ý thôi."

 

Tôi đã nói qua mối quan hệ giữa tôi và Chu Mạc một cách lấp lửng, tâm trạng của vẫn không tốt, nên chúng tôi không nói chuyện nhiều và nhanh chóng bắt đầu làm công việc của mình.

 

Tôi mở điện thoại di động và phát hiện ra Tề Hành và Chu Mạc đều gửi tin nhắn cho tôi. 

 

Tôi vẫn còn tức giận với Chu Mạc nên tin nhắn của anh ấy tôi bỏ qua, tôi mở hộp thoại với Tề Hành.

 

Tề Hành : "Lệ Lệ, ngày mai em có thể tham gia nhiệm vụ đôi cùng anh không? Hôm nay anh cũng đã gửi thư cho em đó!"

 

Tôi trả lời: "Xin lỗi, ngày mai không được." Tề Hàng rất thông minh, không hỏi nhiều, chỉ là gửi một biểu tượng cảm xúc mèo khóc sau đó nói: "Thật đáng tiếc! Nhưng em hứa với anh, sau ngày mai em phải chọn anh, được không?"

 

Nhìn vào tin nhắn này, tôi một lúc không biết phải trả lời thế nào. Nếu tôi hứa ngay lập tức nhỡ đạo diễn sắp xếp cho tôi tương tác với các khách mời nam khác, không phải là để anh ấy đợi lâu sao?

Đúng lúc tôi đang do dự, tôi nghe thấy phó đạo diễn ở ngoài cửa nói: "Các khánh mời tham dự , danh sách hẹn hò sẽ được công bố vào tối nay, ngày mai mọi người vào phòng lớn bắt đầu ghi hình nha."

 

"Ah? Làm thêm giờ à." Bạch Thiên Thiên là một người nổi tiếng trên mạng , sau khi nghe lời đạo diễn, tắt phát sóng trực tiếp không mấy sẵn lòng và than phiền: "Chắc chắn nam khách mời lọt vào mắt em sẽ không chọn em, đi cũng làm gì." Nói xong, cô còn nhìn tôi một cái không hài lòng.

Loading...