Yêu thầm Trĩ Trĩ - 7
Cập nhật lúc: 2024-07-29 22:23:22
Lượt xem: 457
Tôi và Lục Trạch không thể gặp mặt.
Vừa cúp điện thoại, Lục Trạch đã gặp rắc rối. Cậu ấy gọi điện thoại tới nói với tôi: "Hạ Trĩ, đừng lo lắng cho tôi, chờ tôi giải quyết xong chuyện này sẽ tới tìm cậu."
Sau khi anh và Lý Niệm be, fan CP thẹn quá hóa giận bắt đầu điên cuồng tung tin trên mạng: Ngôi sao nổi tiếng Lục Trạch thời trung học từng bắt nạt người khác trong trường.
Phía dưới còn kèm theo một đoạn video, tôi mở ra, là một đám người vây quanh Lục Trạch, còn bị Lục Trạch đánh ngã.
Máu toàn thân tôi đông lại, bởi vì hình ảnh trong này tôi không thể quen thuộc hơn, ngay lúc đó tôi đang ở hiện trường.
Những người bị đánh gục trong video này tất cả đều là côn đồ nổi tiếng lúc ấy, thời trung học bắt nạt tôi.
Bọn họ không biết vì nguyên nhân gì mà chọc phải Lục Trạch, mà cảnh Lục Trạch giáo huấn bọn họ vừa vặn bị tôi bắt gặp, không nghĩ tới ngoại trừ tôi còn có những người khác ở đây.
Tôi không cảm thấy bọn họ đáng thương, bởi vì những người này lúc ấy không việc ác nào không làm, lấy việc bắt nạt làm niềm vui, rất nhiều học sinh đều bị bọn họ bắt nạt. Muốn nói trường học, bọn họ mới là kẻ bắt nạt.
Tôi cũng không cảm thấy Lục Trạch sẽ chủ động trêu chọc bọn họ, chỉ có điều bọn họ vừa vặn trêu chọc nhân vật tàn nhẫn như Lục Trạch. Ngược lại bởi vì Lục Trạch dạy dỗ, bọn họ an sinh một hồi lâu, cũng không bắt nạt học sinh trường chúng tôi nữa.
Nhưng mọi người từ trước đến nay chỉ tin tưởng mắt mình nhìn thấy, ở trong video, những người đó mới là kẻ yếu, trong lúc nhất thời tất cả mọi người đứng ra chỉ trích Lục Trạch.
Có fan cẩn thận nói thay cho Lục Trạch: "Nhưng bọn họ nhiều người như vậy, Lục Trạch mới một mình, rốt cuộc là ai bắt nạt ai?
Có vô số cư dân mạng xông ra phản bác: “Mắt trên lầu bị mù sao?Không thấy mấy cậu bé này bị đánh thảm đến mức nào?”
“6666, không hổ là fan của người nào đó, thật đúng là biết cách tẩy trắng.”
“Fan của người nào đó có thể cút xa một chút không?Thật phiền !”
...............
Sau khi công ty biết, đã dùng mối quan hệ xã hội cho cậu ấy. Mà Lục Trạch trong phòng phát sóng trực tiếp nhìn bình luận ác độc, cười đến vân đạm phong khinh.
Hắn thờ ơ nói: “Cô gái tôi thích bị bắt nạt, nếu cho tôi thêm một cơ hội lựa chọn, tôi lựa chọn đánh bọn họ một lần nữa.”
“Thật ngại quá, tôi quả thật không làm được như vậy, nhìn cô gái mình thích bị bắt nạt còn thờ ơ.”
Tôi xem truyền hình trực tiếp, sửng sốt thật lâu. Vậy là Lục Trạch đánh nhau với họ là vì tôi? Mà lúc ấy tôi bắt gặp cậu ấy đánh nhau, lại đem cái này trở thành lý do sợ hãi cậu ấy.
Trong lúc nhất thời, trong lòng tôi buồn bực nói không nên lời.
Tôi mở weibo ra, đem kinh nghiệm bản thân bị đám côn đồ kia bắt nạt nói ra.
Lục Trạch, lúc này đây, đến lượt tôi giúp cậu.
Bởi vì mở đầu của tôi, càng ngày càng nhiều người bị hại từng bị đám côn đồ này bắt nạt đứng ra, dư luận bắt đầu thay đổi.
“Nhiều người như vậy còn đánh không thắng một mình Lục ca ta, Lục ca ta thật trâu bò.”
“Không phải tôi nói, đây rõ ràng chính là hành hiệp trượng nghĩa, đám hắc tử về sau có thể hay không không đừng viết bậy!”
“Xin lỗi, hiểu lầm Lục ca!”
Thấy dư luận đang chuyển hướng tốt hơn, cuối cùng tôi cũng thấy nhẹ nhõm, dây thần kinh căng thẳng mấy ngày nay được thả lỏng, cảm xúc chợt ùa về trong đầu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/yeu-tham-tri-tri/7.html.]
Làm sao đây? Đột nhiên tôi rất nhớ Lục Trạch.
Team Dưa hấu không ngọt_ Truyện chỉ đăng trên MonkeyD_vui lòng không re-up ra ngoài.
Nghĩ như vậy, tôi liền muốn đi tìm cậu ấy.
Thay xong quần áo mở cửa, tôi trực tiếp sững sờ tại chỗ, Lục Trạch mặc một thân áo gió màu đen dựa vào tường, miệng cắn một điếu thuốc, trong tay thưởng thức bật lửa kim loại.
Dưới chân hắn có mấy mẩu thuốc lá, nhìn ra được, cậu ấy đã ở đây rất lâu.
Tôi gọi anh một tiếng: “Lục Trạch.”
Thấy là tôi, cậu ấy dụi tắt điếu thuốc, cuống quít ngồi xổm xuống nhặt tàn thuốc trên mặt đất.
Cậu ấy vừa nhặt vừa giải thích: “Xin lỗi, tôi có chút nhớ cậu, nhưng lại không dám quấy rầy cậu, cho nên muốn dùng t.h.u.ố.c lá để đè nén xuống......”
Tôi đi tới cầm tay cậu ấy, nhẹ giọng hỏi cậu ấy: “ Đến bao lâu rồi, sao không gõ cửa?”
Trong mắt Lục Trạch mang theo chút ủy khuất: “Tôi không dám, sợ cậu ngủ rồi.”
Tôi khống chế không được hốc mắt của mình biến đỏ: “Lục Trạch, tôi cũng muốn gặp cậu.”
Tầm mắt của tôi dừng ở trên môi anh, ánh mắt Lục Trạch trở nên tối tăm, yết hầu anh giật giật, thanh âm trở nên khàn khàn: “Vừa hút thuốc, có mùi.”
Tôi nhìn thẳng vào anh: “Tôi không ghét bỏ, cậu...”
Vừa dứt lời, đôi môi ấm áp đã chặn lấy môi tôi, có nước mắt nhỏ xuống xương quai xanh của tôi, không biết là của tôi hay là Lục Trạch
Chỉ là đêm nay, tôi hôn cậu ấy.
Tôi và Lục Trạch ở bên nhau, Lục Trạch rất đắc ý, anh ta nói đây là chuyện trâu bò nhất mà cậu ấy làm trong đời. Người cao lớn như vậy ôm tôi, cẩn thận từng li từng tí kể cho tôi nghe từng chuyện trước kia.
Vào lúc 0 giờ sinh nhật Lục Trạch, anh đăng weibo: Chào mọi người, giới thiệu với mọi người một chút, đây là bạn gái của tôi Hạ Trĩ.
Cư dân mạng bùng nổ, Weibo tê liệt.
Dưới văn bản của cậu ấy còn kèm theo một tấm ảnh, là một tấm ảnh bị chụp lén.
Đó là một buổi chiều cực nóng, hoa dành dành nở, ve kêu to không biết mệt mỏi.
Trong phòng học các bạn học yên tĩnh nghỉ trưa, chỉ có Lục Trạch hơi cong môi đối với ống kính, phía trước bên trái của cậu là một cô gái đang cúi đầu xoát đề, mà tầm mắt Lục Trạch chỉ dám cẩn thận dừng lại.
Cô gái trong ảnh rất tầm thường, nhưng chiếm hơn phân nửa tấm ảnh này. Bởi vì trong góc nhìn của Lục Trạch, cô mới là chủ đề.
Nói cho mọi người biết một bí mật, cô gái trong ảnh cắm đầu xoát đề kia là tôi mười bảy tuổi.
Là mười bảy tuổi tôi tự ti nhưng lại tỏa sáng.
Là tuổi thanh xuân nóng bỏng của tôi, không có thiên phú, chỉ có thể vụng về cố gắng mười bảy tuổi.
Là tôi mười bảy tuổi thẳng lưng, quật cường mà lại may mắn như thế.
Bạn nghe, phần yêu thích cực nóng nhưng không cách nào kể ra kia, ve kêu to không biết mệt mỏi trả lời.
Thiền nói, nó biết.
Mà tôi vĩnh viễn thuyết phục, tình yêu nóng bỏng này.