Yêu Em Từ Cái Nhìn Đầu Tiên - P2
Cập nhật lúc: 2024-11-30 11:07:05
Lượt xem: 1,351
Khi chưa đến tủ, điều tôi lo lắng cả năm trời cuối cùng cũng xảy ra.
Bạn học phía sau thấy tôi rời đi, cũng nhập mã lấy hàng: “Đơn hàng của bạn ở tủ số 05, dãy 04, vui lòng lấy hàng và đóng cửa tủ.”
Tiên đế khởi nghiệp chưa được một nửa đã băng hà giữa chừng.
Tôi, Giang Mục, bị cửa tủ bật ra đúng lúc đi ngang qua đập trúng đầu.
Lúc hoa mắt chóng mặt, tôi nhìn thấy Hướng Thanh Hòa đang xếp hàng.
Đầu tôi lại càng đau hơn.
“Cậu sao vậy, không sao chứ?” Bạn học đó hỏi tôi.
Tôi một tay xoa trán, một tay xua tay về phía cậu ta, qua khe hở giữa các ngón tay, tôi thấy Hướng Thanh Hòa đang nhìn tôi.
Anh ấy chắc không nhớ tôi đâu.
Tôi tự an ủi mình.
“Giang Mục!! Chờ cậu lâu lắm rồi, lấy đồ mà lâu thế.” Giọng oang oang của bạn cùng phòng lại vang lên.
Hình như bạn học bên cạnh vẫn đang hỏi tôi có đau đầu không, có muốn đến phòng y tế không, nhưng tôi không nghe thấy nữa rồi.
Tôi ôm lấy tay bạn cùng phòng, chạy khỏi hiện trường với tốc độ nhanh như chớp.
4.
Nhắc nhở mọi người, khi lấy đồ thì đứng xa tủ đựng đồ một chút.
Vết đỏ trên trán tôi ba ngày rồi vẫn chưa hết.
Lần sau lên lớp thầy Lý, tôi không còn mong chờ nữa.
Mà lần này Hướng Thanh Hòa còn phải giúp thầy Lý điểm danh trước giờ học.
“Giang Mục.” Anh ấy ngẩng đầu tìm kiếm khắp nơi.
“Có.” Tôi úp mặt xuống bàn, không dám ngẩng lên.
Bạn cùng phòng nói cô ấy thấy Hướng Thanh Hòa mỉm cười.
[Bản dịch thuộc quyền sở hữu của bé Chanh - FB: Một Chiếc Chanh Vô Tree, chỉ được đăng tải trên fb và MonkeyD, những chỗ khác đều là ăn trộm nhé ạ~ đừng quên oánh giá pết Chanh 5 sao nhó, mãi iu mn]
Tôi không hiểu gì cả.
Bạn học hôm đó cứ hỏi tôi có đau đầu không, vậy mà lại đăng tôi lên tường tỏ tình!
Nội dung như sau: “Tìm bạn nữ tên Giang Mục, chiều thứ bảy lấy đồ ở khu E tủ đựng đồ, xin liên lạc, cảm ơn tường!”
Bạn hỏi tôi tại sao biết là bạn nam đó?
Vì cô bạn cùng phòng nhiệt tình của tôi đã đăng WeChat của tôi lên rồi.
“Chào cậu, mình là người vô tình mở tủ đập trúng cậu, để tỏ lòng xin lỗi, mình có thể mời cậu ăn tối ở căng tin trường không?”
“Không cần đâu, cậu cũng không cố ý, hơn nữa đầu mình hết đau rồi.”
“Vậy được rồi.”
Tôi cứ tưởng chuyện này cứ thế trôi qua, cho đến khi bạn cùng phòng mang đồ uống về vào ngày hôm sau.
“Cảnh Xuyên đưa cho cậu đấy.”
Tôi chuyển khoản cho cậu ta trên WeChat.
Cậu ta không nhận.
Buổi chiều, bạn cùng phòng lại mang về một chiếc bánh gato nhỏ.
“Nè, vẫn là cậu ấy đưa, cậu ấy có ý với cậu đấy~” Bạn cùng phòng nháy mắt với tôi.
Ngày hôm sau, tôi mua một cốc đồ uống và một chiếc bánh gato nhỏ đứng dưới ký túc xá nam của Cảnh Xuyên.
Không ngờ lại đợi được Hướng Thanh Hòa trước.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/yeu-em-tu-cai-nhin-dau-tien/p2.html.]
Tôi thấy Hướng Thanh Hòa đi về phía mình, anh ấy vừa định nói chuyện với tôi thì Cảnh Xuyên chạy ra từ hành lang, chạy đến trước mặt tôi.
“Xin lỗi, cậu đợi lâu chưa?”
“Không đợi lâu, đây là của cậu.” Đưa túi cho Cảnh Xuyên, mắt tôi lại liếc nhìn Hướng Thanh Hòa.
Tôi thấy Hướng Thanh Hòa rẽ ngoặt rồi bỏ đi.
5.
“Sao vậy, ủ rũ thế? Hôm nay có trận bóng rổ, đi xem không?”
Bạn cùng phòng kéo tôi đang ủ rũ ra sân vận động.
“Nhanh lên, đó có phải Hướng Thanh Hòa không!” Bạn cùng phòng huých mạnh vào vai tôi.
Các cầu thủ tiến vào sân, xung quanh vang lên tiếng reo hò.
Hướng Thanh Hòa đi đầu, rất nổi bật.
Trận đấu rất hay, tôi xem say sưa dần trở nên phấn khích.
Mỗi khi Hướng Thanh Hòa ghi bàn, tôi đều reo hò cổ vũ anh ấy.
Thậm chí người bên cạnh đổi rồi tôi cũng không phát hiện ra.
“Cậu cũng thích xem bóng rổ à?” Cảnh Xuyên không biết từ lúc nào đã đổi chỗ với bạn cùng phòng tôi.
Tôi lắc đầu, không thích xem bóng rổ.
Giữa giờ nghỉ giải lao, tôi thấy có nữ sinh đưa nước cho Hướng Thanh Hòa. Cô gái rất dễ thương, tóc xoăn ngắn, nhỏ nhắn.
Hướng Thanh Hòa xua tay, không nhận, ngược lại nhìn về phía tôi.
Ánh mắt chúng tôi chạm nhau khoảng năm giây, chắc mặt tôi đỏ lắm, nhưng tôi nghĩ tôi hiểu ý anh ấy.
Ngay lúc tôi cầm chai nước chưa mở định đi xuống khán đài thì Hướng Thanh Hòa đi lên.
Anh ấy bước qua Cảnh Xuyên, nhận lấy chai nước.
“Cảm ơn.”
Tôi và Cảnh Xuyên đồng thời nhìn chằm chằm vào Hướng Thanh Hòa đang uống nước.
Tôi nhìn là vì dáng vẻ uống nước của anh ấy thật quyến rũ…
“Đây là bạn học của cậu à?” Cảnh Xuyên nói nhỏ bên tai tôi.
Tôi vừa định trả lời, nửa chai nước đã chắn giữa tôi và Cảnh Xuyên, ngăn cách khoảng cách của chúng tôi.
“Giúp anh cầm chút, xong việc anh tìm em.” Hướng Thanh Hòa nhìn tôi rồi lại nhìn Cảnh Xuyên.
Tôi ngây người gật đầu, bạn cùng phòng ở hàng ghế trước nháy mắt lia lịa.
Hiệp hai của trận đấu càng gay cấn hơn, nhưng tôi không còn phấn khích như hiệp một nữa.
Trong lòng toàn nghĩ đến câu nói vừa rồi của Hướng Thanh Hòa.
Cảnh Xuyên lại rủ tôi cùng đến rạp chiếu phim trường xem phim.
“Gần đây phim chiếu mình không hứng thú lắm, xin lỗi nhé.” Tôi từ chối khéo, nhưng thật ra có một bộ phim tôi rất muốn xem.
Cảnh Xuyên tỏ vẻ thông cảm, có dịp xem cùng nhau cũng được.
Đợi đến khi trận đấu kết thúc hoàn toàn, mọi người về gần hết, tôi thấy Hướng Thanh Hòa thay quần áo đi về phía tôi.
“Đi ăn cơm cùng nhau không?”
Hả? Anh ấy muốn ăn cơm cùng tôi? Nhưng tôi không mang chậu theo…
Không đúng không đúng, ăn cơm cùng Hướng Thanh Hòa mang chậu làm gì!