Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Yêu đương với em trai của bạn thân - Chương 4

Cập nhật lúc: 2024-12-15 02:49:36
Lượt xem: 278

Ăn xong, Phó Trầm ngoan ngoãn ngồi trên ghế nhìn tôi.

 

“Chị, chị có chuyện gì thì chị nói đi.”

 

Cậu nhóc trông vô cùng cam chịu nhưng lại khiến tôi không cách nào mở miệng.

 

“Quên đi, không có gì đâu.”

 

“Nếu chị không nói thì em đi rửa bát nhé.”

 

Nói xong, Phó Trầm liền dọn dẹp bát đũa trên bàn sạch sẽ, trong phòng khách phút chốc chỉ còn lại mình tôi.

 

Nửa đêm không ngủ được, trong lúc trằn trọc, tôi chợt nhận ra.

 

Tên nhóc Phó Trầm này chắc chắn là cố tình làm vậy.

 

Ăn xong đồ ăn cậu ta nấu, tôi còn bụng dạ đâu mà lên lớp giảng đạo cậu ta nữa chứ? Cậu nhóc vận dụng đạo lý há miệng mắc quai cũng quá là thuần thục đi.

 

Những tưởng mọi chuyện đã qua, cuối cùng cũng có được vài ngày sống yên bình, chẳng ngờ vừa tan làm về lại thấy ba mẹ tôi đang ngồi trên sofa.

 

Còn Phó Trầm lại không khác gì một cô dâu nhỏ, trên tay còn đang bưng một tách trà nóng…

 

5

 

Mẹ tôi lúc này giống hệt một bà mẹ chồng độc ác, mắt mũi méo mó, cằm hếch lên tới tận trần nhà.

 

“Ba mẹ, sao hai người lại đến đây? Đặt cốc xuống trước đi, nóng bỏng tay rồi kìa.”

 

Nhìn thấy mấy đầu ngón tay của cậu nhóc không ngừng di chuyển, tôi vội vàng lấy chiếc cốc ra khỏi tay cậu nhóc rồi đặt lên bàn trà.

 

Tôi nắm lấy cổ tay Phó Trầm, cố kéo cậu nhóc ngồi xuống, nhưng cậu nhóc vẫn bất động như tượng.

 

“Sao ba mẹ lại tới đây sao? Nếu không phải thằng bé Vương Hạo nói cho ba mẹ biết con mang Phó Trầm về nhà, chúng ta đến giờ chắc vẫn còn mụ mị không biết gì.”

 

Lại là Vương Hạo? Sao anh ta giống mấy bà cô lắm chuyện đáng ghét trong xóm thế nhỉ, sao mâm nào cũng có dấu răng của anh ta hết vậy? Hai mươi mấy tuổi đầu rồi mà vẫn còn chơi trò mách lẻo, xấu tính thật sự.

 

“Thằng cha Vương Hạo kia nói gì ba mẹ cũng tin, lại không tin con gái ruột của mình đúng không? Anh ta ra ngoài rêu rao khắp nơi rằng anh ta đá con trước, nếu không phải con có nhà đứng tên chính chủ, anh ta cũng không thèm phí thời gian hẹn hò cùng con…”

 

Ba mẹ tôi ai cũng tính nóng võ công cao, tôi chưa kịp nói xong, bọn họ đã người cầm xẻng, người cầm muôi canh từ trong bếp xông ra.

 

Họ chỉ có một đứa con là tôi, dù ngoài miệng hay chê hay chửi nhưng họ vẫn yêu tôi vô cùng.

 

Sau gần hai giờ, bố mẹ tôi quay lại với mỗi người một cái cán trên tay, xẻng và muôi hình như đều bị đánh hỏng rồi.

 

Tôi nói mà, Vương Hạo bị đánh không oan chút nào.

Thiết Mộc Lan

 

“Rồi, giờ tới lượt con đó, nói đi, tại sao lại dẫn người khác về nhà mà không thèm nói một tiếng? Nếu tối nay con không nói cho rõ ràng thì chuẩn bị tinh thần ăn roi đi ha!”

 

Chẳng trách hai vị bô lão lại cầm cái cán về, ra là để dành cho tôi.

 

“Chú và dì, muốn đánh thì cứ đánh cháu đi, chuyện này không liên quan gì đến chị.”

 

Phó Trầm nãy giờ vẫn im lặng bỗng nhiên lên tiếng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/yeu-duong-voi-em-trai-cua-ban-than/chuong-4.html.]

 

Ba mẹ tôi nhìn Phó Trầm không nói một lời.

 

Tôi đoán là họ đánh tôi thì được chứ tuyệt đối không thể xuống tay với Phó Trầm.

 

“Em về phòng trước đi, để chị với ba mẹ chị nói chuyện đàng hoàng với nhau.”

 

Tôi đưa tay vỗ nhẹ lưng cậu nhóc, nhìn cậu bằng ánh mắt trấn an, nhưng rõ ràng là cậu nhóc không hề có ý định rời đi.

 

“Không được đi! Chưa nói chuyện rõ ràng thì không ai được phép rời đi!”

 

Có lẽ mẹ tôi nghiện đóng vai mẹ chồng ác độc nên bà bắt chéo chân, lập tức kiểm soát hiện trường.

 

Lấn át luôn cả vai diễn của ba tôi.

 

“Lục Huyên, con lớn rồi, theo lý mà nói, có một số việc ba mẹ không nên nhúng tay vào, nhưng ba mẹ không đồng ý việc con dẫn Phó Trầm về nhà!”

 

Thái độ của mẹ tôi rất kiên quyết, bà nói xong thấy bố tôi không ý kiến gì liền thẳng chân đá ông một cước.

 

“Đúng vậy, ba mẹ không đồng ý.”

 

Sau khi nhận được sự đồng tình của lão Lục, mẹ tôi mới chịu thu chân về.

 

“Ba mẹ, không bàn bạc trước chuyện này với ba mẹ là lỗi của con, nhưng dù con có nói thì ba mẹ cũng có đồng ý đâu, phải không?”

 

Lời này khiến mẹ tôi nghẹn ngào, đạo lý này đố có sai.

 

“Lục Huyên, con hai mươi hai tuổi rồi, không phải mười hai, con có biết cái gì gọi là miệng đời không? Con còn chưa kết hôn, ở cùng nhà với một cậu nhóc như Phó Trầm, con có biết người khác sẽ nói như thế nào không?”

 

“Người khác nói gì thì liên quan gì đến con, hiện tại con độc thân rất ổn, tạm thời cũng không có ý định yêu đương, trước khi Phó Trầm trưởng thành, thằng bé nhất định phải ở bên cạnh con.”

 

Cuộc trò chuyện cuối cùng đi tới ngõ cụt, mẹ tôi tức giận quay người bỏ đi, ba tôi thấy vậy, trước khi đi vẫn không quên nhét vào tay tôi cái cán xẻng của ông.

 

“Không sao rồi, em cứ yên tâm ở lại đây, mẹ chị không phải người xấu, bà chỉ hơi độc miệng thôi.”

 

Tôi đưa tay vuốt tóc cậu nhóc, thật mềm mại.

 

Phó Trầm nghiêng đầu nhìn tôi, đôi mắt vô cùng trong sáng.

 

Cảm giác căng tràn tuổi trẻ này, quả không hổ là em trai.

 

Chẳng trách người ta nói trong tình yêu chị em, có ai nhìn thấy em trai mà không bị mê hoặc chứ?

 

Nếu có yêu đương lần nữa, tôi nghĩ mình có thể cân nhắc đến tình yêu chị em.

Cún con hay sói già đều ngon!

 

Nhưng hiện tại phải đợi Phó Trầm tốt nghiệp cấp ba đã, nuôi lớn bạn nhỏ ở trong nhà trước rồi mới tính tới chuyện cả đời của bản thân.

 

6

 

Thời gian trôi qua rất nhanh, chớp mắt đã đến kỳ nghỉ đông. Phó Trầm đã lên cuối cấp, nửa năm nữa là đến kì thi đại học.

 

Thành tích của cậu nhóc luôn rất tốt, việc nhà cân hết, nấu ăn vẫn ngon, có thể nói là không có gì phải lo lắng.

 

Loading...