YÊU ĐẾN ĐAU LÒNG - Chương 16+17
Cập nhật lúc: 2024-12-29 14:17:05
Lượt xem: 66
Chương 16 + 17/
Đêm khuya Bùi Tư Nhuệ ngà say trở về nhà, mới vài ngày ngắn ngủi mà anh ta đã mua chuộc được làm việc cho mình. Vừa thấy anh ta, người hầu nhỏ tiến lên giúp anh ta cởi áo tháo giày, đặc biệt săn sóc.
- Tiểu Ngư, anh trai tôi chưa về nhà à?
Anh ta để ý, không thấy chiếc porsche mà anh trai thường dùng.
- Dạ… chiều nay đại thiếu gia hình như còn cãi nhau với ông chủ.
- Nguyên nhân là gì?
Anh ta nhíu mày, cơn mê man bay đi hơn phân nửa.
Tiểu Ngư lắc đầu: - Họ vào thư phòng, em cũng không rõ. Nhưng chuyện này rất lạ, từ trước tới giờ đại thiếu gia chưa từng phật ý ông chủ chứ đừng nói đến việc cãi nhau to đến thế, nội dung em không thấy cụ thể, lúc đi ngang chỉ có thể dựa vào hai giọng nói của họ để phân biệt.
- Tôi biết rồi, cảm ơn em.
Nói rồi, anh ta tự cho là phong lưu tiêu sái nhẹ nhàng xoa đầu tiểu Ngư một cái.
………………..
Vài ngày sau, kết thúc chuyến hành trình ở Thủ Đô, Chu Sở Nguyệt ra sân bay trước sự tiễn biệt của Bùi An Huy.
Càng lúc hắn càng ra dáng người theo đuổi, không cần phải suy tính sau lưng nữa, biết tâm trạng cô không tốt, hắn thường hẹn cô ra ngoài chơi, tất nhiên đổi nhiều địa điểm đa dạng khác chứ chẳng phải chỉ dẫn cô đến mấy phòng bao hội sở không đứng đắn kia.
Nào là trường đua, tập b.ắ.n cung, b.ắ.n súng, phi tiêu… cả những trò chơi cảm giác mạnh hắn cũng dẫn cô thử qua hêt một lượt. Điều đáng tiếc nhất của con hồ ly già này có lẽ chính là địa điểm nhà ma, dù hắn dụ dỗ thế nào cô cũng nhất quyết không vào.
Do cô sớm nhìn thấu ý đồ của hắn.
- Nửa tháng nữa ba mẹ anh sẽ mở tiệc lớn, giới thiệu với bên ngoài về Bùi Tư Nhuệ.
Bây giờ nhắc đến cái tên này là cô lại cảm thấy cực kỳ bài xích.
- Em có muốn tham gia không? Để mọi chuyện thú vị hơn, anh không thể mời em với tư cách bạn tiệc được.
Cô vốn dĩ muốn nói “ai thèm đến nhìn anh ta mở tiệc chứ??” biến thành:
- Anh có ý đồ gì?
- Hôn anh một cái, anh cho em chứng kiến vở kịch hay.
Cô bất mãn lắc đầu.
Vớ vẩn! Đừng hòng dụ dỗ cô!!
- Em cũng không hứng thú với màn đen ăn đen hả?
- Đừng nói lời ẩn ý nữa! Anh thật đáng ghét.
- Bằng không… để anh hôn em một cái?
- ….
Bảo cô hôn hắn, lùi một bước biến thành hắn hôn cô. Xin hỏi, có gì khác nhau sao? Cô chắc chắn hắn sẽ không làm được những hành động liêm khiết, trong sáng gì đâu. Sau đó, hành động của Bùi An Huy chứng minh cho cô ấy, cô đã nghĩ oan cho hắn rồi!
Hắn chỉ là thơm nhẹ lên trán cô một cách trân trọng thôi mà trong đầu cô lại vô thức hiện lên hình ảnh về nụ hôn kiểu Pháp.
Aaa!
Cô ngượng ngùng hơi cúi gằm mặt vì suy nghĩ đáng xấu hổ của mình. Bùi An Huy thấy thế lại tưởng rằng cô dễ đỏ mặt, bèn chọc chọc vào má bánh bao của cô, ghẹo.
- Em bé nhà chúng ta ngây thơ trong sáng đến mức thơm một cái mà cũng chịu không nổi??
À, chắc là hắn đã quên những lần cô táo bạo thể hiện tình cảm của mình với Bùi Tư Nhuệ mất rồi.
Trước khi Bùi An Huy kịp nhận ra có điểm gì đó không đúng, cô giả vờ “thẹn quá hoá giận”, hung hăng lườm hắn.
- Anh nói đi! Hôn cũng đã hôn rồi, còn chọc má người ta nữa, chọc nó xệ da xem em có đánh ch ết anh không!!
- Được, em ghé sát lại một chút.
- …..!?
- …………
______________
Bùi Tư Nhuệ là sinh viên năm cuối, chỉ mấy tháng nữa sẽ tốt nghiệp, cho nên dù anh ta có không nỡ rời khỏi Thủ Đô đến mức nào thì cũng phải quay về hoàn thành cho xong chứng chỉ.
Trước đó, Chu Sở Nguyệt đã nhắc nhở ba mẹ mình, cho nên hiện tại họ đối với Bùi Tư Nhuệ là vô cùng khách sáo.
Song Bùi An Huy từng vì chuyện này lộ ra vẻ mặt không hài lòng. Bởi vì điều cô nói với ba mẹ chỉ có một nửa là sự thật.
Vì hai vị trưởng bối dày dặn kinh nghiệm đã đoán ra hào môn không dễ bước chân vào đến thế! Nên Chu Sở Nguyệt liền nói với họ quả thật ba mẹ Bùi không đồng ý cho cô ở bên Bùi Tư Nhuệ, không biết anh ta làm cách nào đã năn nỉ được họ cho yêu đương với Chu Duyệt Phi.
Ba mẹ Chu biết tin này thì còn sốc hơn cả vụ con gái mình dễ dàng buông tay nữa!!
Họ chưa từng hoài nghi tình cảm gắn bó của tụi nhỏ, nhưng trong cảm nhận của họ, nếu vì lý do gì đó mà một trong hai không thể ở bên nhau lâu dài, có thể là con gái họ cả thèm chóng chán, thay lòng, cũng có thể bị gia đình bên đó ngăn cấm.
Nhưng tuyệt đối không thể là Bùi Tư Nhuệ phản bội.
Chu Sở Nguyệt chỉ đành kiên trì bịa chuyện, không phải cô đang bao che cho Bùi Tư Nhuệ, mà chỉ muốn đơn giản, nhanh chóng cắt đứt quan hệ với anh ta, tốt nhất là tránh đi những điều tồi tệ anh ta làm, không cho ba mẹ biết, khiến họ phiền lòng.
Lý do: sau khi Chu Duyệt Phi hy sinh cho cô, cô vẫn luôn áy náy, khuyến khích anh ta đến chăm sóc Chu Duyệt Phi, để họ có nhiều cơ hội tiếp xúc, lâu ngày phát hiện ra tính cách rất hợp, liền nảy sinh tình cảm, anh ta vì yêu mà quay lưng với nhà cô…
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/yeu-den-dau-long/chuong-1617.html.]
Dù sao vẫn sẽ hơn việc bao nhiêu năm qua ba mẹ cô nhìn lầm người, nuôu dạy ra một con sói mắt trắng, vẫn luôn oán hận họ vì mục đích khiến cô vui mới mang anh ta về nhà.
….
Nửa tháng, chớp mắt đã đến ngày Bùi gia mở tiệc.
Bùi Tư Nhuệ khoác trên mình bộ âu phục trắng được đặt may tỉ mỉ đến từng đường kim, giây phút anh ta xuất hiện, rất giống tiểu vương tử xé truyện bước ra.
Quan khách nể mặt đến tham sự đông như trẩy hội, nam nữ già trẻ, độ tuổi rất đa dạng.
- …
- Phước phần Bùi gia thực sự quá tốt! Có cậu cả Bùi An Huy là nhân trung long phượng, nay lại lòi ra thêm một tiểu thiếu gia, bị thất lạc nhiều năm như vậy mà vẫn toát lên sự khí phách bất phàm.
Có rất nhiều lời tán dương có cánh như thế dành cho Bùi Tư Nhuệ, vì chưa có hiểu biết nhiều về anh ta, lại nghe nói gần đây anh ta được ba Bùi dốc sức đề bạt, dù là ở công ty hay ra ngoài gặp đối tác đều dẫn theo con trai nhỏ của mình, cho nên đã có không ít kẻ ngo ngoe rục rịch bày tỏ sự bợ đỡ.
- Ây, cô đi đứng kiểu gì vậy?
Một nữ phục vụ bị khách quý đụng trúng, rõ ràng không phải lỗi của cô, nhưng cô rất biết điều cúi đầu xin lỗi rối rít.
- Hừ! May mà không làm đổ rượu lên váy tôi đó.
Bùi An Huy phát hiện tình hình bất ổn thì tiến tới.
- Bạch tiểu thư, nể tình hôm nay là ngày vui của nhà chúng tôi, hoan hỷ cho qua nhé?
- Bùi… Bùi đại thiếu, à, tôi thực ra không có tính toán với cô ấy, chỉ muốn nhắc cô ấy cẩn thận chút, lỡ đắc tội với kẻ hẹp hòi thì nhất định sẽ chịu thiệt thòi thôi.
- Bạch tiểu thư quả nhiên là người đẹp tâm thiện!
Cô ả ngài ngùng vén tóc ra sau tai.
- Ai nha, Bùi đại thiếu quá khen rồi.
- …….
Chu Sở Nguyệt bĩu môi, cô nhanh chóng tìm một chỗ vắng người ngồi xuống đ.ấ.m hai bắp chân của mình.
- Hừ! Đây mà là kế hoạch hoàn mỹ của anh đấy hả? Mệt ch ết bà đây! Còn bị hoa đào nát của anh khi dễ nữa chứ!!
Lúc cô oán trách xong ngẩng đầu lên thì hắn đã thoát khỏi đám yêu tinh nhền nhện kia, đặc biệt là vị Bạch tiểu thư toả ra mùi hương trà xanh tươi mát.
- Em có bị thương ở đâu không? Để anh xem nào!?
- C út đi! Anh nghĩ được ra cái chiêu này mà không thể nhắc nhở quản gia thiên vị em chút hả?
Cô xoè bàn tay đỏ bừng, thậm chí sắp nổi lên vết chai nhạt cho hắn xem.
- Từ sau bếp đến phòng khách, dọn dẹp nhà chính rồi phục vụ bàn tiệc…
Cô mếu xệch miệng tố khổ với hắn, hắn rất muốn chạm thử vào bàn tay bé nhỏ, nhưng cô nhanh nhẹn hơn tránh đi.
Bùi An Huy chỉ có thể phối hợp với cô, trước tiên là lộ ra ánh mắt đau lòng khôn siết.
- Đúng vậy, đều tại anh sơ xuất! Em muốn đánh chửi gì cũng được, bây giờ chúng ta đi thoa thuốc?
Cô lắc đầu.
- Kem dưỡng da tay là được rồi.
- Ok, đều nghe em!
……..
Chính vì phải dỗ dành đối tượng theo đuổi yêu kiều, người ta chỉ có thể thấy mặt Bùi đại thiếu ở đầu bữa tiệc, nửa sau tất cả sự chú ý nghiễm nhiên đều dành cho Bùi Tư Nhuệ.
- Đã chụp được những gì em cần chưa?
Cô đi phía trước, hắn lẽo đẽo theo sau.
- Vậy còn quá trình anh ta giới thiệu bạn gái cho mọi người?
Bùi An Huy lắc đầu, chỉ cần một vài hành động tượng trưng là được, sau đó để nó tự phát huy trí tưởng tượng.
…
Cố Diệp Phi
Lúc cô đi ngang qua một tấm kính lớn, nghiêng mặt một cái liền có thể nhìn rõ gương mặt phúng phính trắng nõn của mình bị bôi một lớp phấn hạ tone, còn chấm tàn nhang, đầu tóc không gọn gàng, sự uất ức trên mặt bỗng nhiên cứng đờ lại.
- Hửm???? Xấu như vậy sao anh không nhắc em??
Bùi An Huy:
- ???
Hắn nên nhắc thế nào? Em mếu xấu quá đừng có diễn kịch nữa?
Ai mà biết được hoá ra đối tượng theo đuổi của mình lại có đam mê kỳ quái như vậy chứ?
- …
- Anh có quen biết với một lão tổng của công ty giải trí, em muốn thử vào giới showbiz chơi đùa một chút không?
- Không.
Cô dứt khoát từ chối, kèm một ánh mắt cảnh cáo hắn đừng ngầm mỉa mai mình!!