Yến Hầu trở về - 6
Cập nhật lúc: 2024-11-28 02:31:38
Lượt xem: 1,321
Hôm nay ta cũng chỉ cúi đầu nở nụ cười, nhàn nhạt nói: “Ta không lớn lên ở Thượng Dương, tự nhiên không thể so sánh với những quý nữ kia.”
Ngọn lửa thiêu đốt chiếu sáng nửa khuôn mặt Yến Sóc, cổ họng hắn rung lên, nói: “Không phải.”
Ta kinh ngạc ngước mắt lên. Ánh lửa bập bùng, Yến Sóc nhìn ta, mạch nước ngầm trong mắt bắt đầu khởi động: “Muội so với bọn họ, đều tốt hơn.”
9
Tuyết ngừng lúc hừng đông, chúng ta men theo dòng sông, tìm hộ nông dân tá túc.
Ban đêm, Yến Sóc lại bị sốt, vết thương vốn có độc, có thể chịu đựng đến bây giờ, đúng là không dễ. Nhưng mà thôn xá không có đại phu, trời tuyết mờ mịt, muốn tìm y sư, không dễ.
Ta dặn dò ông lão ở thôn xá, thay ta chăm sóc huynh trưởng đang bị bệnh nặng, quyết định mạo hiểm đi tìm đại phu. Nhưng khi xoay người, bị Yến Sóc đang sốt cao nằm trên giường nắm chặt cổ tay, gằn từng chữ, từ trong cổ họng ép ra lời nói: “Không được đi. Đây là quân lệnh.”
Ta quay đầu lại: “Biết không thể cãi lại nghĩa huynh, nhưng mà không thể không cãi lại. Nếu nghĩa huynh ở chỗ này có chút tổn thất, nhỡ bị c.h.ế.t thì khó thoát tội.”
Ta tránh khỏi tay Yến Sóc, xông vào trong gió tuyết. Không phải là không sợ hãi, chỉ là ta cảm thấy mình có thể làm được.
Kiếp trước ta thậm chí có thể vì Yến Sóc ngàn dặm tìm thầy thuốc, khi đó bệnh đau đầu của hắn phát tác, ta nghe nói Lục Xuyên có một lão tiên sinh, am hiểu bệnh, giục ngựa đi suốt đêm. Lúc ấy lộ trình xa xôi, ngay cả vệ sĩ thân cận cũng bị thất lạc ở giữa đường thất lạc, nhưng ta vẫn tìm được thần y.
Hiện giờ chỉ có một mình ta, nhưng cẩn thận chưa chắc đã không được.
May mà trời cao phù hộ, cả đường không gặp phải sài lang đạo tặc, đi thẳng vào trong thành.
Cầm ngọc bội của ta, trực tiếp gõ vang cửa phòng tướng lĩnh thủ thành, một câu nói Yến Hầu bị ám sát khiến hắn sợ tới mức cả người đổ mồ hôi lạnh, chỉ non nửa canh giờ, y sư tốt nhất toàn thành đều được gọi ra, sợ làm người khác chú ý, tướng lĩnh đặc biệt chọn lựa một nhóm nhỏ tinh nhuệ, đi nhanh tới thôn.
Đại phu tốt, thuốc tốt, Yến Sóc vốn có thân thể cường tráng, cơn sốt rất nhanh liền hạ. Nhưng để tĩnh dưỡng, không được di chuyển, vẫn tạm thời dừng chân ở thôn xá nhỏ này.
Tuy Yến Hầu đã hồi phục nhưng tất cả mọi người không thở phào nhẹ nhõm. Bởi vì cả thôn xá đều ngưng kết dưới sắc mặt âm trầm của hắn.
Vết thương của hắn vừa mới lành, liền trách ta, tức giận cực kỳ, hắn nói: “Ngày đó gặp chuyện, bảo muội bỏ ta đi trước, muội không đi. Đêm qua tuyết lớn rơi dày đặc, ban đêm có sói rình rập, dân tị nạn chạy trốn, ta hạ quân lệnh cho muội không được ra khỏi cửa, muội cũng phải đi ra ngoài. Muội có biết từ sau khi muội đi, ta nằm trên giường chỉ có khủng hoảng sốt ruột, tự trách mình bất lực, nếu muội có chút sơ xuất gì, muội bảo ta làm sao xứng đáng với Vệ công!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/yen-hau-tro-ve/6.html.]
Ta quay đầu đi chỗ khác, không rên một tiếng.
Tình cảnh này, lại giống như kiếp trước không khác gì nhau. Năm đó ta vì Yến Hầu mà đi ngàn dặm tìm thần y, sau khi tìm về bị hắn trách cứ một trận.
Ta lúc ấy cứng đầu nói: “Nếu phụ thân ta biết, ta chịu vì Quân Hầu mà dụng tâm trung thành như vậy, ông ấy cũng sẽ vui mừng, tại sao không thể cùng ông ấy ăn nói một câu!”
Yến Hầu nhất thời á khẩu không trả lời được.
Trước khi đi hắn mới oán hận buông lời nói: “Nàng cứ mặc kệ sống c.h.ế.t của ta. Nếu nàng chết, ta cũng không cần sống tạm.”
Nhớ lại làm ta nhất thời ngẩn người.
Yến Sóc khi đó tức giận như vậy, bên trong đến tột cùng có mấy phần chân tình đối với ta? Nhưng mà kiếp trước không thể truy tìm, đáp án đã không thể biết được.
Ta ngẩng đầu lên. Yến Sóc vốn còn muốn tiếp tục hỏi trách, lại nhìn thấy đáy mắt ta ngấn lệ, ngữ khí đột nhiên thu lại.
Ta buồn bực nói: “Đã biết, nghĩa huynh.”
10
Các tướng đi săn nai rừng, nướng thức ăn trong sân nhà nông trại, bà lão đào ra hai vò rượu cũ.
Mọi người ngồi vây quanh lửa, bầu không khí thoải mái hiếm có.
Ta nhấp hai ngụm rượu, quay đầu lại tìm vị trí Yến Sóc, mặc dù hắn ngồi ở vị trí chủ vị, nhưng tựa vào trong bóng tối, nương theo ánh lửa nhìn một thanh chủy thủ, sắc mặt bình tĩnh, không hợp với huyên náo xung quanh.
Thanh chủy thủ kia ta nhận ra, là của vệ sĩ thân cận của Yến Sóc đã bị ám sát c.h.ế.t trong tuyết.
🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺
Yến Sóc lên ngôi một năm, không thể nói là không gian nan, tranh đấu gay gắt đao quang kiếm ảnh, vô số trung thần thân tín vì ủng hộ hắn mà chết. Người đời nói tân Yến Hầu thủ đoạn tàn nhẫn, mạnh mẽ vang dội. Nhưng họ đã quên, hắn thậm chí còn chưa qua hai mươi tuổi.
Ta cẩn thận dịch người qua, đưa cho hắn một chén rượu xanh: “Uống ngon, Quân Hầu không ngại thì nếm thử.”
Yến Sóc ngẩng đầu, không nhìn thấy ta chỉ cười, xoay người lại gia nhập bầu không khí nói chuyện say sưa bên lửa. Trạng thái vừa rồi cười chỉ là thoáng qua, tuy mờ nhạt nhưng ngay lập tức làm hắn thoát ra khỏi bầu không khí hận thù.