Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Vào Tiểu Thuyết Cẩu Huyết - Chương 2

Cập nhật lúc: 2025-01-15 12:19:40
Lượt xem: 1,034

Cảnh sát đứng bên cạnh vội vàng ngăn ông ta lại. 

Nhưng đúng lúc chúng tôi bị đưa lên xe, tôi bỗng nhiên cười khẩy, ghé sát vào tai ông ta rồi nói: "Ông già, người thừa kế của ông không còn nữa rồi."

Ngay sau đó, ông ta quay phắt lại, mặt mày tái mét nhìn tôi với vẻ không dám tin.

Truyện này được đăng trên web monkeyD, xin hãy đọc web chính chủ để ủng hộ công sức của dịch giả. Search tên truyện + monkeyD

"Là mày! Chính mày đã hại c.h.ế.t A Kiệt!"

Vừa dứt lời, trong cơn giận dữ tột cùng, ông ta lao đến bóp cổ tôi.

"Cứu với! Bọn họ muốn g.i.ế.c tôi!"

Tôi vội vã trốn vào vòng tay người nữ cảnh sát đang bảo vệ mình, run rẩy nói: "Vì Mạnh Tuyết mà bọn họ muốn g.i.ế.c tôi diệt khẩu!"

Không xa, ánh đèn flash của giới truyền thông đúng lúc ập đến.

 

Vụ việc Mạnh Kiệt ngã lầu nhanh chóng được kết luận là tai nạn.

Cảnh sát không tìm thấy bằng chứng nào cả, đành phải bỏ qua.

Những ai thường xuyên đọc truyện ngược chắc cũng biết, trong cái thể loại "văn học người chết" này, hễ nữ chính muốn c.h.ế.t thì camera xung quanh kiểu gì cũng hỏng, người chứng kiến thì tuyệt nhiên không có.

Sau đó, người nhà và bạn bè cô ấy sẽ cho rằng cô ấy đang làm trò để gây sự chú ý. 

Họ sẽ tiếp tục đứng trên đỉnh cao đạo đức mà chỉ trích, yêu cầu cô ấy phải nhường nhịn người khác.

Phải đến khi ngay cả cái c.h.ế.t cũng trở thành chủ đề để người ta công kích, cô ấy mới thực sự cảm thấy sống không còn gì luyến tiếc.

Kiểu mô-típ này đúng là quá dễ lợi dụng!

Đến đây rồi tôi cứ như bước vào thiên đường vậy.

Ba ngày sau, tôi được thả ra khỏi đồn cảnh sát.

Trên mạng, sự việc này đã làm dậy sóng dư luận.

Chuyện bí mật hào môn thì ai mà chẳng muốn hóng hớt, nhất là khi nó lại liên quan đến chuyện hoang đường như g.i.ế.c con ruột để nuôi con nuôi.

Thực ra, trong vòng 24 tiếng đầu sau khi sự việc bị phanh phui, vẫn còn có khả năng kiểm soát dư luận. 

Ai ngờ đâu, sau khi bóp cổ tôi xong thì lão già đó tức đến mức lên cơn đau tim phải nhập viện.

Đến lúc ông ta quay lại kiểm soát tình hình thì mọi chuyện đã bùng nổ rồi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/xuyen-vao-tieu-thuyet-cau-huyet/chuong-2.html.]

Hàng loạt tin tức tiêu cực ập đến như sóng thần, tấn công tất cả các doanh nghiệp lớn nhỏ của nhà họ Mạnh. 

Giá cổ phiếu của Mạnh thị lập tức sụt giảm nghiêm trọng.

Đám cưới của Mạnh Tuyết và gã chồng sắp cưới cũ Hứa Trạch cũng bị hoãn lại.

Tuy nhiên, cư dân mạng vẫn "soi" ra được rất nhiều thông tin động trời, chứng minh Mạnh Tuyết chính là kẻ thứ ba chen chân vào mối quan hệ của tôi và Hứa Trạch.

Dù sao cũng là tiểu hoa đán đang hot, tuy danh tiếng bị ảnh hưởng nhưng Mạnh Tuyết vẫn có một lượng fan trung thành hùng hậu ra sức bảo vệ cô ta.

Đại loại như:

"Đính hôn đâu phải kết hôn! Hứa thiếu gia chỉ là chọn người mình yêu thôi mà, sao gọi là ngoại tình được?"

"Hào môn chẳng phải đều thế sao? Liên hôn cho có lệ thôi chứ ai chẳng có bồ bịch riêng. Hứa thiếu gia chỉ là tìm thấy tình yêu đích thực thôi mà."

"..."

Tất nhiên, những lời lẽ này nhanh chóng bị cư dân mạng phản bác, đồng thời bị đối thủ của Mạnh Tuyết chụp màn hình lưu lại để làm trò cười cho thiên hạ.

Nhưng dù có làm gì đi nữa thì sự thật vẫn là: chỉ trong vòng ba ngày ngắn ngủi, Mạnh Chính Đình đã mất đi đứa con trai, còn hôn sự của con gái thì tan vỡ. 

Ông ta nằm trong bệnh viện mà ruột gan sôi sục, chỉ hận không thể băm tôi ra thành trăm mảnh. 

Thế nhưng, vì muốn cứu vãn danh tiếng, ông ta lại phải nhịn nhục, tươi cười giả lả với tôi.

Ngày tôi ra khỏi đồn cảnh sát, ông ta đã gọi sẵn một đám phóng viên đến chờ ở cửa.

Vừa thấy tôi bước ra, ông ta liền vội vã chạy tới, dang rộng hai tay định ôm lấy tôi.

"Khanh Khanh, con đã chịu khổ nhiều rồi." Ông ta nói: "Giờ chúng ta về nhà nhé. Bố đã bảo dì giúp việc nấu món con thích rồi."

Tôi khẽ nhếch mép cười với ông ta, sau đó đưa mắt nhìn qua ông ta, hướng về phía những ống kính máy ảnh đen ngòm phía sau.

Ngay lập tức, tôi hét lên một tiếng thất thanh rồi ngồi thụp xuống đất.

"Đừng đánh con! Con xin bố! Con sai rồi! Con sẽ nhường hết cho Mạnh Tuyết, xin bố đừng đánh con nữa!"

Tôi vừa khóc nức nở vừa nói, cố gắng phát âm thật rõ ràng từng chữ một.

Kết hợp với màn diễn xuất "co giật" vô cùng "ấn tượng" của tôi nữa.

Các phóng viên xung quanh nhìn nhau vài lần, ngay sau đó là một loạt tiếng màn trập vang lên dồn dập.

Sắc mặt Mạnh Chính Đình càng lúc càng khó coi.

Loading...