Xuyên vào giới tu tiên, trở thành nữ phụ độc ác - Chương 4
Cập nhật lúc: 2025-01-06 04:06:39
Lượt xem: 242
Tuy nhiên, hình phạt đó thật sự rất nhẹ nhàng, chẳng khác gì không phạt. Không ai giám sát, ta bèn tận dụng thời gian để lật xem các bí tịch gia tộc suốt ba ngày.
“Thì ra thái thượng trưởng lão nhà các ngươi từng có tới mười ba đạo lữ.” Ta cười hứng thú: “Hay để ta tìm cho ông ấy mười ba người nữa?”
Minh Hi Nguyệt lạnh lùng đáp: “Không cần, nam nhân chẳng có ai tốt đẹp cả.”
Minh đại tiểu thư ngày thường ít nói, thường thu mình trong nội phủ, nhưng thỉnh thoảng lại có những lúc sinh động thế này.
Dù ta là kẻ vô tình, cũng vẫn thấy nàng thật thú vị.
Nàng không hỏi về lai lịch hay kế hoạch sau này của ta. Lần đầu gặp mặt, nàng chỉ tự giễu: “Không ngờ, linh hồn của kẻ như ta cũng có giá trị.”
“Đương nhiên.” Ta cười: “Linh hồn của ngươi là báu vật vô giá.”
Linh hồn của Minh đại tiểu thư thuần khiết đến cực điểm, dù yêu hay hận đều rất rõ ràng, như tấm gương trong suốt.
Thế nhưng, cũng chính vì quá đơn thuần, linh hồn nàng chẳng được thiên đạo ban cho chút khí vận nào.
Không giống như Ngụy Yến và Minh Nhược Lê – kẻ thông minh, đầy tạp niệm, nhưng lại được khí vận bao bọc, khiến người khác khó chịu khi nhìn vào.
Nhưng nếu là con cưng của thiên đạo, liệu họ có dễ dàng ch.ết như vậy không?
Khi chạm vào linh hồn họ, ta cảm nhận được một tầng cấm chế, chắc chắn là do thiên đạo đặt ra, khiến ta không thể tận diệt họ.
Vì vậy, ta cũng không rõ liệu họ đã vào lục đạo luân hồi hay sẽ gặp kỳ ngộ nào khác.
Nhưng điều đó không quan trọng. Dù có thiên đạo che chở, trong mắt ta, họ vẫn chỉ là những con kiến hèn mọn – nghiền nát là xong.
Trước khi tiến vào bí cảnh Vạn Vật, ta kiểm tra linh lực một lần nữa – đã đạt Kim Đan hậu kỳ.
Điều này khiến ta hơi bất ngờ, nhưng nghĩ kỹ thì hiểu được: “Là ngươi giúp sao?”
Minh Hi Nguyệt nhỏ giọng giải thích: “Ta chỉ muốn nhanh chóng trở nên mạnh mẽ để bảo vệ gia tộc.”
“Ngươi không biết sao? Càng nhanh phi thăng, giao ước giữa ta và ngươi sẽ càng sớm kết thúc.” Ta cười, liếc nhìn những người Minh gia đứng phía sau với ánh mắt mong chờ. “Đại tiểu thư, họ quan trọng với ngươi đến thế sao?”
Nàng trầm mặc hồi lâu, rồi khẽ đáp: “Đây là nhà của ta.”
Nói xong, nàng không buồn nói thêm, chỉ hừ nhẹ: “Ta đã hứa thì sẽ làm được. Đến lúc đó, ngươi cứ nhận lấy linh hồn của ta.”
Rồi nàng quay người ẩn vào nội phủ, để lại ta mỉm cười đầy ý vị: “Thật thú vị.”
Ở lối vào bí cảnh Vạn Vật, không khí náo nhiệt vô cùng.
Minh gia không quá nổi bật trong giới tu tiên, nhưng lần này họ kéo đến đông đảo khiến không ít người chú ý.
Một trưởng bối quen biết Minh gia lên tiếng: “Năm nay đại tiểu thư cũng tham gia bí cảnh sao?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/xuyen-vao-gioi-tu-tien-tro-thanh-nu-phu-doc-ac/chuong-4.html.]
Đại trưởng lão đáp nhẹ: “Cho Nguyệt Nhi đi rèn luyện một chút.”
Người nọ nhìn tôi, thoáng kinh ngạc: “So với trước đây, đại tiểu thư thật sự thay đổi rất nhiều.”
Ta không đáp, chỉ nhìn về phía những nơi náo nhiệt nhất.
Ở đó, một nhóm thiếu niên nổi bật tựa như những ngôi sao vây quanh mặt trăng – chính là những thiên tài trẻ tuổi nhất trong giới tu tiên hiện tại.
Một giọng chanh chua vang lên: “Minh gia cũng đến sao? Ta còn tưởng lần này các ngươi lại thất bại như trước, không đủ tư chất mà lủi thủi trở về.”
Những trưởng lão Minh gia vừa trò chuyện vui vẻ, nay đồng loạt biến sắc lạnh lùng.
Ta đang chán, nghe vậy thì khẽ nhướn mắt nhìn về phía người vừa buông lời mỉa mai. Theo ký ức của Minh Hi Nguyệt, kẻ đó là một trong số các trưởng lão của Lý gia, từng tham gia chia cắt Minh gia cùng với Ngụy Yến, thậm chí còn từng gửi thư cho Ngụy Yến.
Phía sau lão ta là một nhóm đông người, trong đó nổi bật là một chàng trai trẻ, khoảng hai mươi tuổi, dáng vẻ kiêu ngạo. Dù diện mạo anh tuấn, nhưng ánh mắt lại đầy vẻ bất mãn.
Xanh Xao
Ta nhớ người này là tiểu bối xuất sắc nhất của Lý gia, hình như được gọi là "nhị thiếu gia." Hắn từng thầm thương trộm nhớ Minh Nhược Lê, nhưng vì mâu thuẫn giữa hai gia tộc, tình cảm ấy chỉ là mộng tưởng xa vời.
“Haha, Minh gia mà cũng tham gia vạn vật bí cảnh sao?” Lý nhị thiếu cười nhạo: “Tưởng rằng lần này cũng giống trước, chỉ toàn những kẻ tư chất tầm thường trở về tay trắng chứ?”
Nghe vậy, tam trưởng lão của Minh gia tức giận:
“Ngươi nói ai tư chất tầm thường? Ngươi Lý gia tự ý liên lạc với Ngụy Yến, chúng ta còn chưa truy cứu, ngươi lại dám buông lời hỗn xược ở đây?”
Lý trưởng lão mỉm cười giả lả:
“Chuyện của tiểu bối thì để tiểu bối tự giải quyết. Hơn nữa, nếu Ngụy Yến muốn dựa vào Lý gia chúng ta, thì tất nhiên chúng ta sẽ cho hắn tài nguyên tốt hơn Minh gia các ngươi nhiều.”
Ta khẽ nhếch môi, lạnh lùng nói:
“Ngụy Yến đã chết.”
Lời vừa dứt, toàn bộ người Lý gia đều sững sờ.
“Chết rồi sao?” Lý trưởng lão kinh ngạc hỏi.
Ta nhàn nhã bước tới trước mặt Lý nhị thiếu, hắn không ai kịp phản ứng. Ta nhẹ nhàng giơ tay, và ngay lập tức, hắn bị nhấc bổng lên không trung, cổ bị siết chặt, mặt chuyển sang tím tái, hoảng loạn không nói thành lời.
“Buông nhị thiếu gia ra!” Người Lý gia thét lên, định tiến tới tấn công.
Ta chẳng buồn nhìn họ, chỉ vung tay, vài luồng linh khí lập tức đánh lui tất cả. Các trưởng lão của Minh gia nhanh chóng đứng chắn trước mặt ta, lạnh lùng quát:
“Lý gia định làm gì đây?”
Lý trưởng lão hoảng hốt thốt lên:
“Ngươi… Ngươi đã đạt Nguyên Anh?”