Xuyên vào giới tu tiên, trở thành nữ phụ độc ác - Chương 10: Hết
Cập nhật lúc: 2025-01-06 04:14:04
Lượt xem: 133
Một gia tộc bạc bẽo như vậy, ta còn lý do gì để ở lại? Thà c.h.ế.t còn hơn!” Minh Nhược Lê vừa khóc vừa gào, thu hút ánh mắt tò mò của mọi người.
Ta lặng nhìn nàng.
Những gì nàng nói không sai. Sau khi nàng chết, ngay cả tam trưởng lão, người thương yêu nàng nhất, cũng không trách ta điều gì.
“Tiểu Lê, ngươi đã sai rồi." Ta kiên nhẫn giải thích: “Có lẽ ngươi không biết, Minh gia có một tấm gương...”
Đó là pháp bảo tổ tiên Minh gia để lại. Minh gia không rõ công dụng của nó, nhưng ta biết.
Vì ở Minh giới, ta từng thấy tấm gương ấy – Huyền Hơi Kính một thứ có thể tiết lộ quá khứ và tương lai.
Khi ta khởi động pháp lực của Huyền Hơi Kính, thứ tam trưởng lão nhìn thấy đầu tiên là hình ảnh đứa nhỏ ông yêu thương nhất. Nàng dẫn người ngoài vào Minh gia, chứng kiến họ tiêu diệt cả gia tộc mà mặt không đổi sắc.
Bao nhiêu người từng nhìn vào Huyền Hơi Kính, hình ảnh hiển hiện chưa từng sai lệch.
Minh Nhược Lê ngừng một lát, sau đó như kẻ điên, hét lớn: “Ngươi không phải Minh Hi Nguyệt! Ngươi không phải Minh Hi Nguyệt!”
Nhưng chẳng ai để tâm đến lời nàng.
Cả nàng và Ngụy Yến đều đã chết.
Lần này, với một tia Nam Minh Nghiệp Hỏa của ta, bọn họ bị thiêu sạch, không còn dấu vết.
---
Ngày Minh Hi Nguyệt phi thăng, bọn ta ở giữa biển cát Tây Vực, lặng lẽ phe phẩy chiếc lục lạc.
“Linh hồn cho ngươi rồi.” Nàng bình thản nói: “Đừng nhìn ta như vậy, ta đã nói là làm.”
Ta suy nghĩ một chút, khẽ đáp: “Minh đại tiểu thư, có chuyện này, ta vẫn luôn muốn nói với ngươi...”
“Chuyện gì?”
“Thật ra, ngay lúc ta vừa nhập vào cơ thể ngươi, ngươi đã đột phá Kim Đan... Nhưng đó không phải nhờ sức mạnh của ta,” Ta khẽ giọng giải thích. “Đó chỉ vì sự tồn tại của ta khiến Thiên Đạo bị mê hoặc. Nó không thể cản trở ngươi, nên tu vi của ngươi tăng vọt, đạt đến trình độ vốn dĩ ngươi nên có.”
Nàng sững sờ nhìn ta.
“Mọi người đều gọi ngươi là thiên tài.” ta mỉm cười: “Thật ra, ngươi vốn dĩ đã là thiên tài.”
Nàng im lặng rất lâu, nhưng hốc mắt dần đỏ hoe.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/xuyen-vao-gioi-tu-tien-tro-thanh-nu-phu-doc-ac/chuong-10-het.html.]
Ta đứng lên, nhẹ nhàng nói: “Ta mệt rồi, ngươi hãy tiếp quản cơ thể đi.”
“... À... Khoan đã...” nàng ngập ngừng: “Linh hồn của ngươi thì sao?”
“À, nhưng ta vẫn chưa hoàn thành lời hứa với ngươi.”
“Chuyện gì?”
“Ngụy Yến và Minh Nhược Lê." Ta nhếch môi cười, “Dù sao bọn họ cũng là nam nữ chính, biết đâu một ngày lại sống lại thì sao? Ta vốn là một ác quỷ giữ lời mà.”
"Ngươi không phải nói bọn họ đã bị thiêu rụi bởi Nam Minh Nghiệp Hỏa rồi sao, c.h.ế.t đến không thể c.h.ế.t thêm?”
“Đúng vậy, đó là lời của Nam Minh Nghiệp Hỏa.” Ta nhìn về phía hoàng hôn trên đại mạc, giọng nói vẫn mang theo ý cười. “Nhưng nó cũng không nhất định là thật. Rốt cuộc, nó còn nói ta có thể tái tạo thân thể.”
“Tái tạo thân thể?” Minh Hi Nguyệt ngồi bật dậy, mắt sáng lên. “Thật không? Làm cách nào?”
“Nó bảo rằng có một pháp thuật. Đáng tiếc, ta chỉ là hồn thể, thực sự lực bất tòng tâm.” Ta khẽ thở dài.
Xanh Xao
“Ta có thể giúp ngươi!” Nàng nói, rồi lập tức ngập ngừng, giọng nhỏ lại: “Dĩ nhiên, giúp ngươi chỉ vì ta rảnh rỗi, chứ không có ý gì khác đâu. Ngươi đừng nghĩ nhiều...”
Ta mỉm cười: “Vậy thì cảm ơn Minh đại tiểu thư trước nhé.”
“Linh hồn của ta thì... Thôi, chờ ta giúp ngươi tái tạo xong rồi tính.”
“Được thôi.”
“Vậy chúng ta tiếp theo đi đâu? Lần trước ngươi nói muốn xem tuyết Bắc Yến, bây giờ còn muốn không?”
“Được.”
“Hạ Linh Uyên, sao ngươi chuyện gì cũng đồng ý vậy?”
"Ngươi đoán xem?”
“Hừ, ta không thèm đoán!”
Trên sa mạc cô tịch, sông dài nhuộm ánh hoàng hôn.
Một thiếu nữ cưỡi lạc đà, phía sau là một ác quỷ chỉ mình nàng nhìn thấy.
-END-