Xuyên Thành Mẹ Kế Độc Ác - Ta Thất Bại Rồi - Chương 7

Cập nhật lúc: 2025-03-24 04:50:23
Lượt xem: 903

Phiên ngoại 4: Lục Vọng

Trước đây, Lục Vọng cảm thấy Đường Đường là người phụ nữ độc ác nhất thế gian.

 

Ngày nào cũng mắng cậu, đánh cậu.

 

Bây giờ, Lục Vọng cảm thấy, thà ngày nào cũng bị đánh còn hơn…

 

Ít ra còn đỡ hơn việc để Đường Đường đi họp phụ huynh, để cô gọi cậu là "Lục Cẩu Đản" trước mặt cả lớp.

 

Nếu không thì cũng sẽ không dẫn đến—

 

Cậu đi rót nước, bạn cùng lớp chào:

 

"Bạn Cẩu Đản, đi rót nước à!"

 

Cậu đi lấy cơm, bạn cùng lớp chào:

 

"Bạn Cẩu Đản, đi ăn cơm à!"

 

Cậu đi vệ sinh, bạn cùng lớp nói:

 

"Bạn Cẩu Đản, đi toilet à!"

 

Cậu đi lấy bài kiểm tra, giáo viên cười nói:

 

"Bạn Cẩu Đản, cảm ơn em nhé!"

 

Lục Vọng: …

 

Nếu thời gian có thể quay lại.

 

Cậu chắc chắn sẽ không bao giờ chọn để Đường Đường đi họp phụ huynh!

 

 

Cuối cùng cũng đến giờ tan học, Lục Vọng thở phào nhẹ nhõm.

 

Sau khi đón em trai em gái cùng về nhà, quản gia mở cửa:

 

"Cẩu Đản thiếu gia, các cháu về rồi à!"

 

Lục Vọng: …………

 

Phiên ngoại 6: Lục Châu

 

Người mà Lục Châu thích nhất chính là Tôn Ngộ Không.

 

Câu nói cậu yêu thích nhất là:

 

"Rồi một ngày, vị anh hùng cái thế của cậu sẽ khoác kim giáp thánh y, cưỡi mây bảy sắc đến đón cậu."

 

Vậy nên khi bị vu oan ăn cắp tiền, còn bị tát một cái, trong đầu cậu chỉ nghĩ đến:               

 

"Rồi một ngày, mẹ mình cũng sẽ khoác kim giáp thánh y, cưỡi mây bảy sắc đánh bại tất cả những kẻ bắt nạt mình!"

 

Cho đến khi Đường Đường thực sự xuất hiện.

 

Cô không chỉ đánh ngã thằng béo, mà còn đánh luôn cả mẹ nó!

 

 

Nhưng khi cậu kể chuyện này cho lũ bạn, chẳng ai tin cả, còn lè lưỡi trêu cậu:

 

"Nói dối! Mẹ tao bảo mày vốn là đứa trẻ mồ côi!"

 

"Nếu mày có mẹ, sao chưa từng thấy mẹ mày đến đón mày?"

 

"Đồ nói dối! Không chơi với mày nữa!"

 

Lục Châu ấm ức cực kỳ, lớn tiếng phản bác:

 

"Tôi không nói dối! Tôi có mẹ thật mà!"

 

"Lêu lêu! Không tin!"

 

"Không chơi với đồ nói dối đâu!"

 

Bọn trẻ còn chưa kịp chạy được mấy bước, đã bị một bàn tay túm lấy cổ áo.

 

"Đi đâu vậy?"

 

Đường Đường mỉm cười nhìn chúng.

 

"Mẹ!"

 

Mắt Lục Châu sáng rực lên, vội vàng chạy đến nắm tay Đường Đường.

 

Cô xoa xoa khuôn mặt nhỏ nhắn của cậu:

 

"Con trai ngoan."

 

Bọn trẻ trố mắt nhìn nhau.

 

Thì ra Lục Châu không nói dối!

 

Mà mẹ cậu ấy còn xinh đẹp quá!

 

Nhưng ngay sau đó, Đường Đường liền nhéo má từng đứa, đe dọa:

 

"Lần sau còn dám bắt nạt Lục Châu, thấy một đứa đánh một đứa!"

 

Lục Châu tự hào ưỡn ngực.

 

Mẹ cậu chính là lợi hại nhất!

 

Phiên ngoại 7: Lục Tuyết

 

Hôm nay cô giáo bảo em viết một bài văn.

 

Đề bài là — Mẹ của em.

 

Mẹ em tên là Đường Đường.

 

Mẹ rất xinh đẹp, nhưng cũng hơi kỳ lạ.

 

Mẹ luôn nói mình là mẹ kế độc ác.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/xuyen-thanh-me-ke-doc-ac-ta-that-bai-roi/chuong-7.html.]

Mẹ kế độc ác là gì nhỉ?

 

Em chạy đi hỏi anh trai, anh ấy bảo em bớt đọc tiểu thuyết lại.

 

Nhưng em có đọc đâu.

 

Em còn chưa đến mười tuổi, tiểu thuyết phức tạp quá.

 

Dù em không biết mẹ kế độc ác nghĩa là gì, nhưng em biết mẹ là người mẹ tốt nhất trên đời.

 

Mẹ thơm thơm, mềm mềm, còn tết cho em những b.í.m tóc xinh đẹp.

 

Em yêu mẹ nhất ~~

 

Phiên ngoại 8: Hệ thống

 

Trong giới hệ thống, một hệ thống trưởng thành nhất định phải tìm được ký chủ để liên kết.

 

Nếu không, nó sẽ trở thành hệ thống hoang không ai cần.

 

Sẽ bị cười nhạo!

 

Đây là lần đầu tiên hệ thống nhận nhiệm vụ, thế nên chính Thần Chủ phụ thân của nó đã tự tay chọn cho nó một nhiệm vụ đơn giản.

 

Chỉ cần tìm một ký chủ làm mẹ kế độc ác, bị nam chính đuổi ra khỏi nhà là xong!

 

Nhưng hệ thống lang thang ở nhân gian suốt sáu ngày, chẳng ai chịu liên kết với nó.

 

Nếu trong vòng một tuần không liên kết được ký chủ, nó sẽ bị phán là nhiệm vụ thất bại.

 

Nó thất vọng quay về thế giới hệ thống.

 

Nó cảm thấy mình vô dụng.

 

Mỗi lần đồng nghiệp ra ngoài làm nhiệm vụ đều tìm được ký chủ rất dễ dàng, chỉ có nó… chẳng có ai.

 

Khi hệ thống lén lút lau nước mắt, Thần Chủ bỗng xuất hiện.

 

Hệ thống cúi đầu ủ rũ:

 

"Phụ thân, con xin lỗi."

 

"Con nghĩ con không thể hoàn thành nhiệm vụ."

 

Có lẽ các hệ thống khác nói đúng, nó vốn không xứng đáng làm con của phụ thân.

 

Không ngờ, phụ thân chẳng hề tức giận, mà còn xoa đầu nó:

 

"Vẫn còn một ngày mà?"

 

"Biết đâu lần này sẽ thành công?"         

 

"Khi xưa, cha cũng từ một hệ thống nhỏ bé không có gì mà leo lên được vị trí này."

 

"Cha tin con cũng có thể làm được."

 

"Nếu không, cha dẫn con đi tìm ông nội Thiên Đạo của con."

 

Nhớ đến ông nội Thiên Đạo luôn yêu thương mình, hệ thống bỗng tràn đầy năng lượng!

 

Phụ thân nói đúng, chưa đến phút cuối cùng không được từ bỏ!

 

 

Hệ thống quay lại nhân gian.

 

Cuối cùng, lần này nhờ vào nỗ lực của nó, nó đã liên kết thành công với ký chủ đầu tiên.

 

—— Đường Đường.

 

Sau này, hệ thống đạt được thành tựu lớn.

 

Dù đã trải qua vô số ký chủ, nó vẫn không quên Đường Đường.

 

Vậy nên——

 

Vào một ngày đẹp trời, nó quyết định cho mình một kỳ nghỉ để đến thăm Đường Đường.

 

Không biết cô còn nhớ nó không.

 

Hệ thống hóa thành hình người, len lén đứng ngoài biệt thự nhìn vào, nhưng chẳng thấy gì cả.

 

Nó thất vọng thở dài, nhưng ngay lúc đó, một giọng nói quen thuộc vang lên phía sau:

 

"Ngươi là ai?"

 

Hệ thống quay đầu lại, Đường Đường và Lục Kinh Hàn cùng ba đứa con đang lạnh lùng nhìn nó.

 

Hệ thống: …

 

"Ta… ta chỉ đi ngang qua."

 

Không ngờ Đường Đường bỗng trừng to mắt:

 

"Hệ thống?!"

 

Hệ thống sững sờ:

 

"Cô nhận ra ta?"

 

Đường Đường trợn mắt:

 

"Nói nhảm! Nhưng ngươi hóa thành người rồi à?"

 

"Thưởng một triệu tệ hả~"

 

Lời còn chưa dứt, Đường Đường đã bóp má nó:

 

"Đúng lúc, bọn ta đang đi ăn ngoài, ngươi cũng đi cùng luôn đi!"

 

 

Cuộc sống hạnh phúc của nam nữ chính cứ thế mà trôi qua.

 

Còn Đường Đường, người suýt nữa t ự  s át năm xưa, cuối cùng cũng tìm thấy hạnh phúc thuộc về mình.

 

[Hoàn]

Loading...