XUYÊN THÀNH ÁNH TRĂNG SÁNG - •Chương 1
Cập nhật lúc: 2024-10-02 08:41:00
Lượt xem: 16
TÔI LÀ BẠCH NGUYỆT QUANG CỦA HOÀNG THÁI TỬ VÀ CÁC THIẾU GIA KHÁC
TÔI VÀ HỌ LÀ THANH MAI TRÚC MÃ VỚI NHAU , NHƯNG MỘT HÔM TÔI BỎ ĐI KHÔNG NÓI MỘT LỜI . 2 NĂM SAU TÔI TRỞ VỀ THÌ HỌ ĐÃ CÓ MỘT NGƯỜI KHÁC BÊN CẠNH VÀ NÓI RẰNG:
" BỌN TÔI KHÔNG CẦN EM NỮA RỒI , GIỜ ÁI ÁI MỚI LÀ NGƯỜI BỌN TÔI YÊU "
" MONG EM HIỂU CHO BỌN TÔI , ĐI TÌM NGƯỜI KHÁC MÀ EM CHO LÀ HẠNH PHÚC ĐI "
THEO Ý NGUYỆN CỦA HỌ , EM ĐI QUEN NGƯỜI KHÁC THÌ HỌ LẠI KHÓC LÓC CẦU XIN TÔI :
" HÂN HÂN ... EM BỎ RƠI NGƯỜI KHÁC ĐẾN NGHIỆN RỒI PHẢI KHÔNG?
____________________
1. Tôi là một người xuyên không , xuyên vô làm nữ phụ và tên là Khả Hân . Người tôi xuyên vào từ nhỏ đã mồ côi , sống cùng dì từ nhỏ . Hồi bé , tôi đã gặp 4 cậu bé rất dễ thương , 1 người tên Phó Mạc Thần , 1 người thì tên Lục Quang Diễn , 1 người tên Trình Tự và người còn lại là Tống Kỳ Việt và họ cũng là na9 mắc bệnh chiếm hữu . Bọn tôi chơi cùng nhau suốt 8 năm trời , nhưng đến một hôm ... Mọi thứ sẽ không có gì nếu như dì tôi dẫn tôi qua Hàn để sống . Tôi cũng không thông báo gì với họ cả , thấm thoát 2 năm đã trôi qua , tôi đang chuẩn bị về Trung để bắt đầu đi học lại , tôi cũng đã quên mất những người chơi cùng mình hồi bé rồi , dù gì cũng đã 2 năm rồi ... Ai lại đi nhớ chuyện cũ làm gì?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/xuyen-thanh-anh-trang-sang/chuong-1.html.]
2. Tôi đang ở sân bay , đang đứng đợi thì điện thoại tôi kêu lên , tôi bắt mấy và có một giọng nói bất lực truyền tới
" Hân Hân à! Con đi mà không thông báo gì hết , làm dì lo lắm biết không " Đầu dây bên kia phàn nàn đủ điều và có một giọng nói cất lên
" Con đã tới nơi rồi , dì không cần phải lo đâu " giọng nói trong trẻo và ngọt ngào phát ra từ miệng tôi , nói xong đầu dây bên kia có vẻ dịu lại đôi chút
" Nếu con cảm thấy không an tâm thì gọi dì để dì gửi vệ sĩ qua đó nhé , con mỏng manh như vậy dì sợ con sẽ gặp ch- " người bên kia chưa nói xong thì giọng nói của tôi đã nói trước:
" Con ổn mà , dì không cần phải lo! Con chỉ qua đây học thôi " nói xong chưa kịp nghe người kia mở miệng thì tôi đã cúp máy
3. " 2 ngày nữa nu9 xuất hiện rồi , lúc đó phải đi ăn dưa mới được " nói xong thì tôi cũng đi lấy hành lí của mình và kiếm ngôi nhà mà dì mua cho . Tôi đang đi trên đường thì tôi gặp một cô bé hớt hả vừa chạy vừa khóc , tôi định né thì không hiểu sao lỡ đụng trúng cô bé đó . Thấy tội lỗi nên tôi bèn nói :
" Bé con , em không sao chứ " tôi nhẹ nhàng nói
Cô bé kia mở miệng ra vừa khóc vừa nói :
" Em xin lỗi ... Là em đụng trúng chị trước ạ ... Hức "
Tôi biết người là ai , cô gái này tên Trình Minh Tuệ , em gái của Trình Tự cũng là na9 mắc bệnh kiều . Lúc này Trình Tự vì một con điếm mà tát Minh Tuệ , Tôi hỏi :
" Em muốn ăn gì chứ? Lúc buồn chị thường ăn kem để giải tỏa , mặc dù mới gặp nhưng vì xin lỗi nên chị sẽ mời " tôi cười và nói nhẹ nhàng nhất có thể
" Chị cười giống thiên thần thật... " Minh Tuệ vô tình mở miệng nói câu đó , nói xong liền ngại đến nỗi nói vấp
" E-em... em không cố ý... e... " thấy em ấy ngại đến mức loạn ngôn ngữ thì tôi bật cười , bèn nói:
" Cảm ơn em nhé , ai cũng nói chị như vậy hết nên chị quen rồi " nói xong tôi xoa đầu em ấy để an ủi.