Xuyên Nhanh: Cảm Hóa Phản Diện Kia - Chương 33

Cập nhật lúc: 2025-03-21 14:30:30
Lượt xem: 1

Chung Khê lấy đồng tiền ra, để đầu quỷ rớt ra ngoài.

Lâm Bắc Từ đang muốn dùng tay không bốc đầu quỷ, một bàn tay đột nhiên bắt lấy cổ tay, ngăn động tác của cậu lại.

Đôi mắt Chung Khê rõ ràng đã tan rã vô thần, cho dù nhìn người khác cũng không thấy được chút cảm tình nào, nhưng không hiểu sao Lâm Bắc Từ lại cảm thấy y đang trừng mình.

Chung Khê lãnh đạm nói: "Không sợ bẩn sao?"

Trước đó có là tiểu quỷ m.á.u me đầy ra đó Lâm Bắc Từ cũng dám sờ, chưa bao giờ cảm thấy những m.á.u đen tro bụi ấy bẩn thỉu là bao nhiêu, hiện tại Chung Khê chỉ nói một câu nhẹ như gió, trong lòng cậu đột nhiên sinh ra chút cảm xúc đến mà chính cậu cũng không hiểu.

Cảm xúc kia như mang theo điểm gì đó khó lòng hiểu nổi, lại giống như sự tủi thân mất mát viên kẹo quý giá duy nhất mới lột vỏ chưa kịp vào miệng đã làm rơi vào tro bụi.

Phức tạp y hệt một nồi lẩu thập cẩm, Lâm Bắc Từ vốn không giỏi phân biệt tình cảm, căn bản không thể nào biết được trong cái nồi ấy đâu là thịt đâu là rau với củ.

Lâm Bắc Từ chưa kịp phản ứng, Chung Khê liền đẩy tay cậu ra, giơ tay câu nhẹ cái đầu lên, bảo với Thẩm Vận: "Thả con quỷ không đầu kia ra."

Thẩm Vận bất mãn thái độ vênh mặt hất hàm sai bảo của y, nhưng cũng biết bây giờ không thể hành động theo cảm tính, xị cái mặt lôi gã quỷ kia ra.

Quỷ không đầu thoạt nhìn còn yếu hơn trước, thân hình đã biến thành nửa trong suốt.

Tiểu quỷ vẫn luôn đứng bên cạnh thấy bố một cái là đã liền quên đòn muốn xông lên, được Trâu Tỉnh kéo lại.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/xuyen-nhanh-cam-hoa-phan-dien-kia/chuong-33.html.]

Một câu vô nghĩa Chung Khê cũng không nói, thay luôn cái đầu vừa mới tìm được dùm cho gã ta.

Cái đầu lâu bình thường hàng xài tạm vừa mới vứt ra lăn lông lốc, vừa đúng đụng phải chân Lâm Bắc Từ.

Lâm Bắc Từ cúi đầu, cái đầu c.h.ế.t không nhắm mắt kia trừng trừng nhìn cậu mà cậu cũng nhìn lại nó, sau đó yên lặng dời chân đi, không giống lúc nãy không sợ bẩn mà chạm vào nữa.

Quỷ không đầu dung hợp với hồn phách còn sót lại trên đầu, đôi mắt đỏ của gã khẽ lóe lên, tựa như tiếp xúc không ổn lắm, lóe lóe xoẹt xoẹt mấy cái mới biến trở về đôi quỷ đồng như mắt người c.h.ế.t đặc trưng.

Gã ta trợn mắt nhìn chằm chằm hư không, hàm mở ra đóng vào, phát ra tiếng lách cách tựa xương cốt va chạm với nhau.

"Cách... Chạy mau... Tô... Tô..."

"Cách cách..."

Gã nói chuyện y hệt rán miếng đậu, lèo xà lèo xèo, nói một câu ngắt một câu, mọi người nín thở ngưng thần nghe nửa ngày mới phát hiện: Nghe không hiểu. Một chút cũng không hiểu.

Thẩm Vận không kiên nhẫn "chậc" một tiếng: "Tìm một người có thể tụ hồn đến đây đi."

Cứ để mặc gã rán đậu như vậy thì thật không biết là phải đợi đến khi nào nữa.

Lâm Bắc Từ lại ngáp.

Loading...