Xuyên Nhanh: Cảm Hóa Phản Diện Kia - Chương 10

Cập nhật lúc: 2025-03-21 14:14:05
Lượt xem: 1

Con quỷ nhỏ này đại khái là có bóng ma tâm lý nào đó, ánh mắt nhìn mấy người lớn như là đang thấy một đống rác vậy.

Lâm Bắc Từ muốn nói chuyện thì cảm giác tay mình hơi đau.

Cậu cúi đầu nhìn, phát hiện mu bàn tay vốn dĩ trơn bóng nay có một vết thương sâu, m.á.u trào ra đỏ cả bàn tay.

Cậu không để ý, bởi Tô Vân Hoan chẳng biết đã đứng dậy từ bao giờ, chỉ trong chớp lát đã đứng trước mặt cậu, ngón tay mảnh khảnh bất chợt mọc ra vuốt nhọn sắc bén, không chút lưu tình hướng vào n.g.ự.c lâm Bắc Từ.

Nước mắt làm tầm mắt Lâm Bắc Từ mơ hồ. Cậu chỉ kịp đè tay Tô Vân Hoan lại.

Một tiếng "bang" giòn vang, động tác Tô Vân Hoan chốc lát chững lại, cổ tay bị Lâm Bắc Từ hung hăn ấn xuống, móng tay trực tiếp cắt ngang qua áo sơ-mi của cậu làm m.á.u lại loang ra.

Nếu như Lâm Bắc Từ chậm chút nữa thôi thì chỉ sợ n.g.ự.c cậu đã bị quả móng nhọn hoắc của Tô Vân Hoan chọc lủng rồi.

Cơn đau rất nhỏ ập đến. Lâm Bắc Từ vẫn nắm chặt lấy tay Tô Vân Hoan, sắc mặt vẫn luôn thờ ơ không để ý nháy mắt nặng nề.

Sau khi đi vào thế giới này cậu luôn không nhấc lên được bất kì một tia hứng thú nào, lúc nào cũng uể oải, trông như là sương đánh vào hoa. Lần này thần sắc cậu rốt cuộc cũng thay đổi, cả người bấy giờ mới có một tí tức giận.

Cùng lúc đó, Thẩm Vận đã tới rồi. Nhạc Văn Xu và Trâu Tỉnh kể từ lúc Tô Vân Hoan xuất hiện vẫn luôn cứng đờ rốt cuộc cũng hồi phục tinh thần, nước mắt cơ hồ sắp rớt: "Tô Vân Hoan... Dư Minh Trạch ở bên trong..."

Thẩm Vận trầm giọng: "Tôi biết. Các cậu đừng đến quá gần."

Thẩm Vận đang muốn tiến lên thì lại cảm giác được một trận âm thanh hỗn loạn từ trong phòng.

Ngay sau đó, một người từ trong phòng bay ra, ầm một tiếng đập vào vách tường đối diện.

Thẩm Vận không kiên nhẫn "chậc" một cái, còn tưởng là tên phế vật Dư Minh Trạch không biết trời cao đất dày xông xáo đi chọc Tô Vân Hoan, ai mà ngờ trong lúc vô ý quay đầu nhìn, thần sắc liền cứng đờ.

Kẻ vừa bay ra, là Tô Vân Hoan.

Thẩm Vận: "..."

Lâm Bắc Từ đi ra từ trong phòng, n.g.ự.c áo đã bị nhiễm đỏ m.á.u một mảng to, xem ra bị thương không nhẹ.

Hệ thống muốn điên cmnl: [Cậu đang làm cái gì vậy hả?!]

Lâm Bắc Từ giống như không biết mình làm cái gì, chỉ nhẹ nhàng mở miệng: "Tôi rất sợ đau."

Hệ thống: [Cậu không muốn hoàn thành nhiệm vụ à?]

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/xuyen-nhanh-cam-hoa-phan-dien-kia/chuong-10.html.]

Lâm Bắc Từ: "Không muốn, bây giờ tôi chỉ muốn đ.ấ.m c.h.ế.t nó thôi."

Hệ thống: [...]

Hệ thống từ trước đến giờ chưa gặp ai mới bắt đầu thế giới thứ nhất chưa bao lâu đã muốn bỏ làm nhiệm vụ như tên này, sửng sốt nửa ngày trời, không biết nên nói gì.

Lâm Bắc Từ bày tỏ mình chẳng sao cả: "OOC thì OOC đi."

Hệ thống ngỡ ngàng, còn chưa kịp phản ứng thì đã nghe Lâm Bắc Từ tiếp tục nói: "Nếu còn OOC thêm lần nữa, vậy thôi nhiệm vụ này ta không làm nữa đâu, anh đi kiếm người khác làm đi."

[Cậu...] Hệ thống do dự, [Cậu không muốn sống tiếp?]

Lâm Bắc Từ: "Muốn chứ, có điều nếu vì tồn tại mà tôi phải biến thành một người khác thì tôi thà tiếp tục nằm liệt."

Hệ thống nhìn thanh thống kê OOC, im lặng một lát rồi xóa hết tiến độ.

Hệ thống rốt cuộc buông tay thả cửa cho: [Hình tượng có thể không cần giữ, cốt truyện cũng tùy cậu, thế nhưng...]

Lâm Bắc Từ không nghĩ đến nó đáp ứng dễ như vậy, sửng sốt một lát rồi mới nói: "Tôi biết."

Lâm Bắc Từ không cần canh OOC nữa nên nước mắt tự nhiên cũng phải ngừng, cậu đỡ khung cửa, đi ra ngoài.

Nhóm Nhạc Văn Xu Trâu Tỉnh cùng Thẩm Vận thống nhất dùng một loại ánh mắt quỷ dị không thể tưởng tượng nổi nhìn cậu.

Xung quanh im đến không thể im hơn.

Tô Vân Hoan vừa bị Lâm Bắc Từ ném bay chật vật cả người, giãy giụa bám vào tường đứng lên, khuôn mặt nhỏ tinh xảo hiện lên vẻ hung ác dữ tợn.

Giọng nói nó nghẹn ngào như một người trưởng thành: "Sao anh dám! Anh!"

Cổ tay trắng bệch và nửa khuôn mặt của nó dính vài giọt máu. Máu kia giống như là axit ăn mòn da nó, không đến một hồi đã hiện ra những vết đen loang lổ.

Lâm Bắc Từ đầy mặt không quan tâm: "Tại sao tôi lại không dám?"

Tô Vân Hoan nghiến răng nghiến lợi: "Anh thế mà dám làm bẩn quần áo của tôi?!"

Lâm Bắc Từ: "..."

Mặt Tô Vân Hoan bị hủy hết gần nửa rồi, thế nhưng cuối cùng thứ nó để ý là một bộ quần áo vừa nhìn đã biết quá mốt không biết bao nhiêu năm ư?

Thẩm Vận lập tức phục hồi tinh thần, chưa kịp nghĩ đến sự dị thường của Lâm Bắc Từ, trực tiếp xông lên trước muốn dùng phù chấn trụ Tô Vân Hoan.

Loading...