Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Không Thì Có Gì Ghê Gớm? - Chương 6

Cập nhật lúc: 2025-01-23 15:58:57
Lượt xem: 157

Vốn chỉ định gây rắc rối cho Thẩm Phó, nhưng bây giờ ta thật sự nhìn Doãn Tú Nguyệt bằng con mắt khác.

Cầm lên được cũng buông xuống được, thật sự là một nữ tử cứng rắn và quyết đoán.

“Ta không cần ngươi phải làm trâu làm ngựa, ta giúp ngươi chỉ vì Thẩm Phó đã tính toán đến cả ta.”

Biểu cảm của Doãn Tú Nguyệt trở nên một lời khó nói hết, dường như không thể ngờ rằng người từng đầu ấp tay gối với mình ngày xưa lại có thể liên tục thay đổi giới hạn của nàng ấy như vậy.

“Ta sẽ cho ngươi cơ hội để gặp Hoàng Thượng và kêu oan, nhưng trước đó, ngươi cần phải thay đổi diện mạo. Ngươi không chỉ cần tố cáo Thẩm Phó mà còn phải sống một cuộc đời xán lạn, ngươi còn có tương lai tốt đẹp hơn, không nên dồn hết mọi thứ vào việc trả thù một kẻ đê tiện.”

Trong thời gian Doãn Tú Nguyệt dưỡng thương, ta ra lệnh cho Thái y dùng loại thuốc chữa trị vết thương tốt nhất cho nàng ấy, còn bào chế đan dược dưỡng nhan để chăm sóc cho nàng ấy hằng ngày.

Doãn gia vốn là thương nhân buôn bán nhỏ, có sự nhạy bén với kinh doanh cao hơn người thường, ta bảo người lấy sổ sách dạy nàng ấy cách ghi chép, Doãn Tú Nguyệt tiếp thu rất nhanh, ngày nào cũng gõ bàn tính, sắc mặt cũng hồng hào hơn nhiều.

Ngoài việc dạy học, ta cũng chọn một số sách trong thư phòng để cho nàng ấy đọc, Doãn gia không hề lơ là việc dạy dỗ nữ nhi, Doãn Tú Nguyệt cũng biết không ít chữ.

Những năm trước bận rộn lo liệu việc nhà, hoàn toàn không có tâm trí học hành, bây giờ có cơ hội lại trở nên say mê đến mức quên ăn quên ngủ.

Nhìn Doãn Tú Nguyệt tích cực như vậy, ta cười rất vui vẻ.

Tiết Ánh thỉnh thoảng lại chạy đến phủ Công chúa, thường xuyên qua lại nhưng vẫn không hiểu: “A Từ không thích Thẩm Phó, tìm một lý do để hắn ta rơi đầu không phải rất dễ dàng sao? Nếu ngươi không muốn làm bẩn tay mình, ta sẽ đi g.i.ế.c hắn ta, đảm bảo không ai có thể nắm được sơ hở.”

Ta thu lại ánh mắt nhìn Doãn Tú Nguyệt đang ôm sách, nheo mắt nói: “Trực tiếp giết hắn ta thì còn gì thú vị nữa? Ngày tháng ở kinh thành nhàm chán như vậy, cũng phải tìm việc gì đó để làm chứ, Thẩm Phó đã tính toán đến cả ta, để hắn ta c.h.ế.t dễ dàng thế này, ta không giải tỏa được cơn giận. Ta phải khiến hắn ta từ từ mất đi tất cả những gì hắn ta đã khổ tâm mưu cầu, để hắn ta thấy người phụ nữ thô tục trong mắt hắn ta, đột nhiên một ngày nào đó xuất hiện trước mặt hắn ta với vẻ ngoài xinh đẹp và rực rỡ, mọi tính toán đều trở nên vô ích, ngươi nói xem hắn ta có khó chịu không?”

Thẩm Phó muốn lật đổ thế giới trong sách này, ta sẽ khiến hắn ta mắc kẹt ở đây mãi mãi, nhìn bản thân toan tính đủ đường mà vẫn không thể thay đổi cái gọi là cốt truyện này, trở thành một kẻ hề làm trò cười cho mọi người.

Tiết Ánh bật cười thành tiếng: “Đắc tội với A Từ, coi như là hắn ta xui xẻo tám đời. Từ nhỏ ngươi đã thích chơi xấu người khác, ta rời kinh ba năm, ngươi lại càng tiến bộ hơn rồi.”

“Ngươi muốn chỉnh Thẩm Phó, trước mắt đã có một cơ hội rồi đó. Mấy ngày nữa là thọ yến của Hoàng Thượng, nghe nói hắn ta sẽ dâng lên một loại cung nỏ mới, có thể tăng cường sức mạnh phòng thủ biên giới của quân ta. Suốt ngày cứ thần thần bí bí, ngoài hắn ta ra không ai thấy được hình dáng thật.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/xuyen-khong-thi-co-gi-ghe-gom/chuong-6.html.]

“Ngươi là Tướng lĩnh đóng quân, có thể có được loại vũ khí lợi hại này, ngươi không vui sao?” Trong lòng ta háo hức muốn thử, đã đợi lâu như vậy rồi, Thẩm Phó vì muốn khoe khoang mà cuối cùng cũng không chịu được đã đưa món đồ từ thế giới của hắn ta ra.

Ta giữ lại mạng sống của hắn ta chính là vì những nền văn minh tiên tiến này.

Tiết Ánh hờ hững chơi đùa với cành hoa: “Làm việc phải có chuyên môn, một cây nỏ do kẻ nửa vời làm thì có gì đáng mong đợi? Ngược lại, tháng trước ta săn được vài con cáo đỏ khá tốt ở ngoài thành, sắp vào đông rồi, ta cũng đã sai người làm cho ngươi vài chiếc áo choàng lớn mà mặc.”

Ta không khỏi bật cười, trong lòng dâng lên một cảm giác ấm áp.

Ở bên cạnh Tiết Ánh, ta luôn cảm nhận được một sự kết nối kỳ diệu, cảm xúc thăng trầm, như đang chỉ dẫn ta chú ý đến hắn.

Có lẽ đây chính là cốt truyện mà Thẩm Phó đã nói.

9

Thọ yến của Phụ hoàng rất nhanh đã đến, hôm đó trời rất đẹp, thời tiết trong xanh, không một gợn mây.

Chiếc xe ngựa màu đỏ của ta và kiệu của Thái tử ca ca một trước một sau tiến vào Hoàng cung, mãi đến khi đến cửa Nội điện mới tách ra.

Thái tử ca ca được nội giám dẫn đến điện Dưỡng Tâm, còn ta được cung nữ dẫn đến điện Thái Thần, nơi tổ chức thọ yến.

Trong điện phụ, rất nhiều mệnh phụ triều đình đang tụ tập trò chuyện theo nhóm ba bốn người. Thấy ta bước vào điện, họ liền im bặt, rồi lập tức đồng loạt đứng dậy hành lễ với ta.

cẻm ơn đã các tình iu đã đọc truyện, iu tui iu truyện thì hãy bình luận đôi câu và ấn theo dõi nhà tui để đọc thêm nhiều truyện hay nhoaaa ❤️‍🔥❤️‍🔥❤️‍🔥

Đợi sau khi ta vung tay bảo bọn họ miễn lễ, họ mới quay lại tiếp tục trò chuyện và cười đùa.

Thành Gia cô cô mỉm cười kéo ta đến ngồi trên chiếc ghế mây bên cạnh, người ngồi đối diện chính là Thẩm Phó và Khương Vận.

“Từ Nhi, chuyện ở tiệc ngắm hoa lần trước, là do cô cô đã không làm rõ. Kể từ sau khi Tiết Ánh rời kinh, bên cạnh con ngoài Thái tử ra thì không có một nam tử nào con để mắt đến. Cô cô cũng là lo lắng cho con, nên mới bị Thẩm Phó mê hoặc bằng vài ba câu nói, tưởng rằng hai con thật sự yêu thương nhau, nên mới ghép đôi nhầm.”

Thành Gia cô cô nhìn Thẩm Phó ở đối diện với vẻ không hài lòng, nghiến răng nghiến lợi nói nhỏ: “Nha đầu ngốc Khương Vận không biết điều, còn chưa thành thân mà đã bắt đầu dùng các mối quan hệ và thủ đoạn của phủ Công chúa, giúp Thẩm Phó xoay sở khắp nơi. Chẳng phải chỉ là một kẻ thư sinh yếu ớt với chút kiến thức trong bụng thôi sao? Đợi khi họ thành thân xong, cô cô sẽ tặng cho Vận Nhi mười tám tên mặt trắng, để con bé mở mang hiểu biết, tự nhiên sẽ không dễ bị khống chế nữa.”

Loading...