Xuyên Không Thì Có Gì Ghê Gớm? - Chương 4
Cập nhật lúc: 2025-01-23 15:58:53
Lượt xem: 234
Thành Gia cô cô nhìn khung cảnh trước mắt, như là đang cẩn thận suy nghĩ gì đó. Thấy Thái Tử ca ca hỏi nhưng không ai lên tiếng, sắc mặt cô cô càng thêm nặng nề.
“Nếu hoàng muội cảm thấy khó xử, để bảo vệ mặt mũi hoàng gia, ta có hai con đường cho muội chọn.” Ta lạnh nhạt liếc nhìn Thẩm Phó một cái, giả vờ không nghe được một đống câu oán hận trong bụng hắn ta: “Thứ nhất, g.i.ế.c hắn ta.”
Ngay khi lời vừa dứt, sắc mặt Khương Vận và Thẩm Phó đột ngột tái nhợt.
“Nhị hoàng tỷ…” Khương Vận sốt ruột kéo lấy tay áo ta.
Tiết Ánh lập tức bước tới, đứng chắn trước mặt ta. Khương Vận xấu hổ buông tay, đôi môi khẽ mấp máy nhưng rồi lại không cam lòng mà ngậm lại.
Ta ngước nhìn mái tóc đen dài của Tiết Ánh, cảm giác như tiếng lòng ồn ào bên tai đã dần yên tĩnh lại.
“Thứ hai, muội cắt tóc xuất gia.”
Lời ta vừa dứt, sắc mặt Khương Vận càng trở nên tái nhợt, hai bàn tay siết chặt ống tay áo, còn Thẩm Phó đứng bên cạnh thì đau lòng không thôi.
cẻm ơn đã các tình iu đã đọc truyện, iu tui iu truyện thì hãy bình luận đôi câu và ấn theo dõi nhà tui để đọc thêm nhiều truyện hay nhoaaa ❤️🔥❤️🔥❤️🔥
“Từ Nhi, lựa chọn này không phải hơi ít sao.” Thành Gia cô cô nheo mắt nhìn ta: “Tiệc ngắm hoa này của ta là để giúp người có duyên được kết thành đôi, nếu Thẩm Trạng Nguyên và Vận Nhi đã có tình ý với nhau thì mọi chuyện hôm nay sẽ không sao cả. Vừa bảo vệ được mặt mũi hoàng gia, lại giữ được tính mạng của Thẩm Trạng Nguyên.”
Lúc này Thẩm Phó mới nhẹ nhàng thở ra.
Nhưng trong lòng hắn ta cũng biết rõ, hành động lần này đã đắc tội với Thành Gia cô cô.
Thái Tử ca ca có vẻ vẫn muốn g.i.ế.c c.h.ế.t Thẩm Phó, nhưng không đợi y mở lời, Khương Vận đã ngẩng đầu lên, vẻ mặt mong chờ nhìn Thành Gia cô cô.
“Đa tạ cô cô, con nguyện ý lấy Thẩm Trạng Nguyên làm phò mã!”
“Vậy tùy ý con.” Thành Gia cô cô khẽ phẩy tay áo: “Bổn cung sẽ đích thân xin hoàng huynh ban hôn cho các ngươi. Thẩm Trạng Nguyên, ngươi nên biết trân trọng phần phước này của mình.”
Lúc này Thẩm Phó mới hoàn toàn yên tâm.
[Thôi, Tam Công chúa thì Tam Công chúa, nếu so với nữ chính thì nữ nhân si tình này dễ nắm bắt hơn nhiều.]
“Trưởng Công chúa, việc này cứ kết thúc như vậy sao?” Rõ ràng là Tiết Ánh bất mãn với kết quả này, một câu nói nhẹ nhàng thôi đã khiến trái tim của Thẩm Phó lại treo lơ lửng: “Ta sợ rằng có kẻ ngấm ngầm bày mưu, muốn lợi dụng thú cưng của trưởng Công chúa để làm một số chuyện không thể lộ ra ánh sáng.”
Nghe Thẩm Phó lén chửi thầm trong lòng, ta nhếch môi cười.
Mặc dù không có bằng chứng, nhưng mọi chuyện thật sự rất đáng ngờ.
“Như vậy không phải khá tốt sao? Ta thấy Tam hoàng muội vô cùng vừa ý Thẩm Trạng Nguyên, coi như tác thành cho hai kẻ có tình.”
“Thực ra, vận may của Thẩm Trạng Nguyên rất tốt đấy. Nếu không nhờ Tiết tiểu Hầu gia đến kịp lúc, người rơi xuống nước là bản Công chúa thì có thể ngươi đã mất mạng rồi.”
Thẩm Phó đỡ Khương Vận đứng lên, hai mắt hơi trợn to, sắc mặt trở nên khó coi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/xuyen-khong-thi-co-gi-ghe-gom/chuong-4.html.]
Trong lòng ta cảm buồn cười, sau khi yên lặng một lúc lâu thì bên tai đột nhiên vang lên một câu:
[Việc đã đến nước này, Tam Công chúa thì Tam Công chúa vậy. Ta phải nhanh chóng sai người xử lý nữ nhân kia, nếu bị phát hiện sau khi được ban hôn thì ông đây tiêu đời!]
6
Ám vệ quỳ dưới đất, lần lượt báo cáo lại những thông tin đã điều tra được.
Hóa ra Thẩm Phó đã sớm lấy vợ trước khi tham gia kỳ thi khoa cử.
Cha mẹ Thẩm đã chu cấp cho hắn ta đi thi nhiều năm, tài sản tích góp ở trong nhà còn lại chẳng đáng là bao, không đủ khả năng lo liệu cho việc hắn ta tiếp tục học hành.
Trước khi cha mẹ qua đời, vì không yên lòng, nên đã định cho hắn ta một mối hôn sự.
Nhà thê tử hắn ta làm buôn bán nhỏ, tích góp được một ít tài sản, thấy Thẩm Phó một lòng muốn thi để đỗ đạt công danh, liền hết sức ủng hộ hắn ta học hành.
Ban đầu, hai người rất yêu thương nhau nhưng từ khi Thẩm Phó biết mình đỗ đạt, hắn ta quá phấn khích, ngã xuống đất rồi hôn mê mấy ngày.
Khi tỉnh dậy, hắn ta liền đề nghị vào kinh sớm để chuẩn bị cho kỳ thi tiếp theo.
Thê tử hắn ta đã bán hết những đồ vật đáng giá trong nhà, thậm chí còn đến nhà mẹ đẻ lấy thêm chút tiền bạc, sợ rằng sau khi Thẩm Phó vào kinh sẽ phải chịu khổ cực.
Cứ như thế, Thẩm Phó vào kinh dựa vào tài làm thơ viết văn, gây dựng được danh tiếng giữa đám tài tử, nhưng không đề cập đến việc mình đã thành thân.
Ta đã xem xét và chép lại cẩn thận các sách vở thơ văn của Thẩm Phó.
Trước khi vào kinh, tài văn chương của Thẩm Phó chẳng có gì nổi bật, nhưng từ khi tỉnh dậy sau cơn hôn mê, hắn ta lại có thể xuất khẩu thành thơ, e rằng kẻ xuyên sách này đã chiếm lấy thân thể của Thẩm Phó vào lúc đó.
Hiện nay, Phụ hoàng đã ban hôn, thành công thành thân với Công chúa, thê tử nguyên gốc của hắn ta trở thành cái gai trong lòng Thẩm Phó.
Một khi bị phát giác ra sẽ là tội khi quân, chỉ sợ Thẩm Phó ngày đêm đều muốn trừ khử nàng ấy cho bằng được.
Năm ngày sau khi Phụ hoàng ban hôn cho Thẩm Phó và Khương Vận, cuối cùng hắn ta không thể kìm chế được mà ra tay.
7
Trong phủ Trạng nguyên của Thẩm Phó đều là những gián điệp do ta và Thái tử ca ca cài vào bên cạnh hắn ta.
Gián điệp báo cáo lại rằng đêm qua Thẩm Phó nhận được thư, nói rằng thê tử nguyên gốc của hắn ta đang đến kinh thành, làm hắn ta sợ hãi đến mức phải thuê vài sát thủ ngay trong đêm để ám sát giữa đường.
Thật đúng là lòng lang dạ sói, nếu không nhờ thê tử nguyên gốc đã dốc hết tài sản để giúp hắn ta thì làm sao hắn ta có thể có tiền để móc nối các mối quan hệ ở kinh thành, uống rượu vui vẻ cùng người khác được chứ?
Ta phất tay, phái ám vệ ra ngoài kinh thành để cứu người.