Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

XƯNG ĐẾ - Chương 17 - 18

Cập nhật lúc: 2024-10-13 13:37:51
Lượt xem: 230

17

Ba tháng sau, ta đánh bại được Cao Xương.

Những chiến lợi phẩm thu được đều được quân đội Chu gia tiếp nhận, mười ba quận biên cương, chỉ nhận Tiết Độ Sứ không nhận hoàng đế.

Thánh chỉ từ xa của Hoàng đế truyền tới muốn để cho ta cưới trưởng công chúa Trường Bình làm thê.

Từ trước tới nay, phò mã không được tham dự vào triều chính, lại càng không được nắm quyền. Hoàng đế cũng không dám làm việc quá lộ liễu.

Thời điểm thánh chỉ được đưa tới, ta một kiếm c.h.é.m đôi chúng rồi cười lạnh quay về doanh trướng.

“Trung Dũng Hầu đây là muốn kháng chỉ sao?”

“ Người phải hỏi là ta mới đúng, ý bệ hạ là gì đây?”

Ngay trước mặt sứ thần, ta cười gằn nói “ Bệ hạ là muốn ép ta tạo phản sao?”

Bên trong còn có mật tín của Bùi Ngọc.

Trong thư viết, hắn chuẩn bị ăn thuốc giả chết, sau đó sẽ được Thôi gia cùng hoàng hậu sắp xếp cho rời khỏi cung.

Đến lúc đó đem cái mũ ép ch.ết tỷ tỷ chụp vào đầu hoàng đế.

Chờ đến khi Bùi Ngọc trốn được, thì tin tức quý phi qua đ.ời đã truyền khắp Đại Hạ. Cuối cùng hoàng đế cũng không thể ngồi yên được nữa.

Trong lòng hắn biết rõ, bây giờ trong tay ta đang nắm trọng binh lại không ngừng chiêu binh mãi mã ở Tây Bắc.  Không chỉ có biên cương, mà hơn một nửa quận huyện bên ngoài kinh thành giờ đã nằm trong tay ta.

Vị hoàng đế luôn thích khống chế quyền lực cuối cùng cũng chỉ có thể cúi đầu hạ thánh chỉ phong vương cho Bùi Ngọc và ban lãnh địa ở Lũng Tây.

Sau nhiều năm xa cách, ta cùng Bùi Ngọc lại một lần nữa gặp lại.

Thật tốt khi ta cùng đệ ấy vẫn còn sống.

“Đại tỷ! Tỷ thật sự tài giỏi nha!”

Bùi Ngọc khen ta không dứt miệng.

“Tỷ không biết đâu, từ sau khi tỷ đánh bại được quân Đột quyết bất khả chiến bại. Mỗi lần hoàng đế gặp ta đều phải ngậm miệng, ta ở trong cung ngày ngày đi hiên ngang khắp nơi luôn!”

“Ngươi làm quý phi nghe có vẻ rất là vui nha, nghe nói  sau khi ngươi tiến cung thì hậu cung cũng không thấy có hài tử nào được sinh ra nữa”

Bùi Ngọc ngượng ngùng cười một tiếng “ Hi hi, đệ chính là lo lắng hoàng đế nổi điên, cho nên giải quyết vấn đề từ căn nguyên khiến hắn bất lực một lần suốt đời nhàn nhã”

Ta phun một ngụm trà ra bên ngoài.

Trách không được hoàng đế không có con, hóa ra là do Bùi Ngọc động thủ.

Hay lắm, quả nhiên hắn thích hợp tiến cung làm quý phi, năng lực đấu đá hậu cung đúng là không chê vào đâu được.

“Ta nghe nói, quan hệ giữa ngươi cùng hoàng hậu không tệ?”

Gương mặt Bùi Ngọc có chút đỏ.

“Dao nương là cô nương tốt, A tỷ, chờ tỷ đăng cơ xong nhớ tứ hôn cho đệ cùng nàng ấy nha!”

“Sau khi tiến cung đệ mới biết, Dao nương vẫn luôn thích văn thơ của đệ. Chúng ta ở trong cung cầm sắt hòa minh tuy mới quen nhưng tựa đã biết nhau từ lâu”

Ta cong môi cười.

Kiếp trước, hoàng hậu dù đấu đá với ta nhiều năm nhưng nữ lang Thôi Thị vẫn luôn quang minh lỗi lạc, ta cũng kính trọng nhân phẩm của nàng.

Không nghĩ tới Bùi Ngọc và hoàng hậu lại có đoạn duyên phận như vậy, thôi thì cũng coi như giúp hoàng đế cũng làm được một việc thiện đi.

Ta hỏi Bùi Ngọc, có muốn thắp một nén hương cho phụ thân không?

 Hắn dừng lại một lát, cười khổ nói “ Vẫn là thôi đi, ta sợ nhịn không được đem đốt bài vị của ông ấy”

Ta cùng Bùi Ngọc nhìn nhau cười.

Thật lâu sau, Bùi Ngọc trầm giọng thở dài một tiếng “Nếu như kiếp trước ta cũng có thể giống như A tỷ dũng mãnh thiện chiến , có lẽ sẽ không có kết cục như vậy”

Ta vỗ vai hắn “ A Ngọc, ngươi có chí hướng riêng, không nên vì chuyện quá khứ mà làm khó xử bản thân ở hiện tại”

“Kiếp này ta và ngươi đều nỗ lực, không phải kết quả đều rất tốt sao?”

Ta cùng Bùi Ngọc đều chú ý cẩn thận chưa từng để lộ việc trùng sinh.

Nhất là ở trước mặt người đã ch.ết này.

Cái ch.ết quá rõ ràng, nhỡ đâu người bên ngoài cũng gặp được kỳ ngộ như này thì đến lúc đó người bị đánh chính là tỷ đệ chúng ta.

Vẫn nên cẩn thận thì hơn.

18

Thiên hạ đều cho rằng hoàng đế g.i.ế.c quý phi nhằm ra oai phủ đầu với ta, đột nhiên có người truyền ra tin tức.

Muội muội cùng cha khác mẹ của Trung Dũng Vương có đứa con riêng, mà cha đẻ lại chính là hoàng đế.

Ta hỏi Bùi Ngọc “ Không phải hoàng đế không sinh được sao?”

Bùi Ngọc cười hì hì “ Đứa trẻ của Bùi Tố quả thật là con của hoàng đế, nhưng mà ta đã đem tin tức hoàng đế không thể sinh được con truyền vào trong cung”

Ta nhíu mày rồi bật cười, cũng hiểu ý tứ của Bùi Ngọc là gì..

Hoàng đế trời sinh có tính đa nghi, làm sao hắn lại không nghi ngờ về xuất thân đứa con của Bùi Tố được?

Nếu như Bùi Tố tới cửa tìm, ta sẽ thay mận đổi đào như vậy đứa trẻ kia sẽ không phải là con ruột của hắn nữa. Khi đó hắn sẽ tính như nào đây?

Thật đáng tiếc, dù sao đây cũng là hài tử duy nhất trên đời này của hoàng đế.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/xung-de/chuong-17-18.html.]

“Đi thôi A Ngọc, hồi kinh làm chủ cho muội muội của chúng ta”

“Một muội muội của ta đã bỏ mạ.ng trong cung, một muội khác lại sinh con cho hoàng đế. Thiên hạ nhiều nữ tử như vậy, vì sao hoàng thượng lại cứ phải túm lấy Bùi gia chúng ta để chèn ép chứ?”

Lần này ta quay trở lại kinh thành.

Các tướng sĩ đều chờ ở bên ngoài, chỉ khi nào có mệnh lệnh mới tiến vào kinh thành.

Hiện tại không ai dám ngăn cản ta vào kinh.

Hi~~~ Vịt nè

Bởi vì tất cả đều rõ ràng một nửa giang sơn của Đại Hạ đã nằm trong tay Trung Dũng Vương, còn vị hoàng đế đang ngồi trên long ỷ kia cũng chỉ là hình thức thôi.

Vương triều mục nát rồi cũng sẽ đi đến diệt vong.

.....

Ngày hồi kinh, Bùi phủ tổ chức yến tiệc.

Kế mẫu cùng Bùi Tố đều hạ mình cầu hòa.

Phụ thân vừa ch.ết, Bùi Tố cũng không thể nhập cung thêm vào đó còn có hài tử thân phận không minh bạch khiến cho cuộc sống của nàng ta ở kinh thành vô cùng khốn đốn.

Nhiều người quen đều biết mối quan hệ giữa ta và Bùi Tố không tốt.

Ngay cả khi nàng ta lấy danh nghĩa của ta đi giao du cũng bị người khác châm chọc một hồi.

Sau bao năm điều tra về cái ch.ết của mẫu thân, cuối cùng Bùi Ngọc cũng tìm ra được chân tướng, dựa vào đó truyền ra bên ngoài nguyên nhân mẫu thân mất là do phụ thân ta vì muốn cưới kế mẫu mà hai người đã liên hợp hại c.h.ế.t bà ấy.

Cho nên việc ta cùng kế mẫu và kế muội không hoà hợp cũng không có nhiều người chỉ trỏ bàn tán, tất cả đều nói đó là báo ứng.

“A huynh, ngươi nhất định muốn thành người bất trung bất nghĩa sao?”

Trong yến tiệc, Bùi Tố bưng chén rượu nói một cách tha thiết:

“Đứa bé kia của ta cũng là huyết mạch Bùi Thị. Sau này nó nhận tổ quy tông rồi đăng cơ làm hoàng đế, không phải A huynh cũng sẽ nhận được vô số vinh hoa phú quý sao?”

“Một bút không viết được ra hai chữ  Bùi, là nhà ngoại của hoàng đế, mọi thứ đều sẽ trở thành danh chính ngôn thuận, như vậy không tốt hơn sao?”

Ta thiếu chút cười ra tiếng.

“Bùi Tố, lời này ai dạy ngươi nói vậy?”

“Ta thấy ngươi đúng là ngu xuẩn hết thuốc chữa, hài tử kia của ngươi mang huyết mạch không rõ ràng, cũng xứng làm hoàng đế sao?”

“Nhưng mà ngươi yên tâm, mẫu tử hai người vẫn còn tác dụng cho nên ta sẽ giữ lại”

“Bùi Ngọc!”

Sắc mặt Bùi Tố vô cùng khó coi.

“Ngươi thật sự muốn tạo phản sao? Ngươi không sợ phụ thân ở dưới cửu tuyền ch.ết không nhắm mắt sao?”

“Ngươi chưa lập gia đình đã sinh con, phụ thân cũng không đội mồ sống dậy có thể thấy ông ấy có tấm lòng rộng lượng. Nếu đã có thể chịu đựng được ngươi thì tất nhiên cũng sẽ dung hạ được ta”

Ta đưa tay, tiếp nhận chén rượu trong tay Bùi Tố, cười lạnh một tiếng, khẽ bóp miệng kế mẫu bên cạnh rót vào.

Bùi Tố muốn ngăn cản, nhưng nàng ta chỉ là một nữ tử yếu đuối làm sao giành được đồ ở tay ta.

Chỉ có thể kêu lên một tiếng rồi ngã nhào vào người kế mẫu.

“Bùi Ngọc! Ngươi vậy mà gi.ết mẫu thân”

Ta gõ bàn một cái, lạnh lùng nhìn kế mẫu ở bên cạnh đang bị doạ sợ đến mức hai mắt mở lớn.

“Rượu này là ngươi bưng tới, Bùi Tố!”

“Nghe ngươi nói vậy, chẳng lẽ mẫu tử các ngươi định hạ độc ta sao?”

“Ta là mệnh quan triều đình, ngươi có biết mưu sát mệnh quan triều định tội như nào không? Ngươi cùng tiểu sú.c sinh của ngươi đều không cần ta mở lời, tự nhiên sẽ có người tiễn các ngươi lên đường”

Đã đến nước này, Bùi Tố vẫn nghĩ rằng độc là do ta hạ.

Thì ra hoàng đế lại thích thể loại nữ nhân ngu xuẩn như này.

Có lẽ là do cùng suy nghĩ chăng.

“Biết tại sao hoàng thượng lại phái ngươi tới đối phó ta mà không dám tự mình ra mặt không?”

“Bởi vì hắn muốn một hòn đá ném trúng hai con nhạn, ngươi cho rằng bản thân đã sinh con cho hắn là đã an toàn sao?Chỉ tiếc rằng người ta căn bản không có ý định nhận mẫu tử hai người!”

Bùi Tố khóc không thành tiếng “ Không có khả năng, nếu không phải do ngươi ở giữa cản trở thì ta đã sớm vào cung rồi”

Ta cười hì hì “Không phải nói dối người khác quen rồi cho nên cảm thấy nó sẽ thành sự thật chứ? Lừa gạt huynh đệ còn được chứ đừng lừa gạt chính bản thân mình nha?”  

“Lúc trước thánh chỉ nhập cung rơi trên người Bùi Nhan là nàng ấy đi cầu sao? Ngươi cùng hoàng đế là hai kẻ chỉ dám trốn tránh thích ném đá sau lưng, muốn có quyền lực lại sợ gánh trách nhiệm. Trên đời không có loại chuyện tốt như vậy đâu!”

“Ngươi!!!!”

Ta nhún vai.

“Ai nha, muội muội mau nhìn, mẫu thân ngươi sắp ch.ết rồi!”

Ta nhìn kế mẫu đang không ngừng giãy dụa đau đớn, chậm rãi cong môi.

Bùi Tố sống loanh quanh trong hậu viện,cho rằng ta cùng nàng ta chỉ là tỷ muội tranh đấu bình thường dù sao cũng sẽ có hoàng đế chống lưng. Nàng ta cho rằng đưa ta một chén rượu độc là mọi việc liền kết thúc.

Nhưng hiện tại ta đã không còn là trưởng nữ mất mẫu thân tùy bọn họ đùa bỡn.

“Bùi Tố, tự tay hại ch.ết mẫu thân cảm giác như nào?”

Bùi Tố quay đầu, đôi mắt mang theo hận ý.

“Đừng nhìn ta như vậy, mà coi như có hận thì ngươi có thể làm gì được ta?”

Loading...