Xuân Đào - Chương 2
Cập nhật lúc: 2024-06-15 13:28:42
Lượt xem: 1,751
Sau khi tiểu thư mang thai, cô gia ngày nào cũng đến thăm nàng.
Nhưng mỗi lần đến, ánh mắt đều lưu luyến trên người ta.
Có khi dừng lại trên mặt ta.
Có khi dừng lại trên n.g.ự.c ta.
Có khi lại dừng lại trên eo ta.
Ánh mắt đó khiến ta run sợ.
Truyện này được đăng trên web monkeyD, xin hãy đọc web chính chủ để ủng hộ công sức của dịch giả. Search tên truyện + monkeyD
Có thể thấy hắn rất hài lòng với dung mạo và vóc dáng của ta.
Mỗi khi như vậy, Hồng Hiệp, nha hoàn bên cạnh tiểu thư đều trừng mắt dữ tợn nhìn ta.
Đợi cô gia đi rồi, lại phỉ nhổ một tiếng, hồ ly tinh.
Tiểu thư tuy cười hiền lành nhưng trong mắt lại mang theo vẻ lạnh lẽo.
Kiếp trước ta sao lại ngu ngốc mà cho rằng, tiểu thư thật sự hiền lành, sẽ không để ý đến sự tồn tại của ta chứ?
Ẩn sau nụ cười đó, rõ ràng là sát ý lộ liễu.
Không thể tiếp tục như vậy được nữa.
Hai ngày nữa, cô gia sẽ kéo ta vào phòng.
Nhưng với thân phận là một nha hoàn, giấy bán thân của ta vẫn nằm trong tay tiểu thư.
Muốn thoát khỏi số phận bị khống chế, quả thực rất khó khăn.
Đúng lúc này, bên ngoài truyền đến giọng nói kích động của tiểu tư:
"Thiếu phu nhân, Trấn quốc công đánh thắng trận, ngày mai sẽ dẫn quân về triều!"
Tiểu thư lập tức vui mừng hiện rõ trên mặt: "Người đâu, ban thưởng!"
Ta siết chặt ngón tay, đột nhiên nảy ra một ý.
Trấn quốc công là cha của cô gia.
Hiện tại chỉ mới ba mươi hai tuổi.
Hắn vẫn chưa từng cưới vợ, trong hậu viện thậm chí không có một thê thiếp nào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/xuan-dao/chuong-2.html.]
Nếu trở thành người của hắn, sẽ không còn ai bắt nạt ta nữa.
Kể cả tiểu thư và cô gia, cũng không thể vượt qua quốc công gia.
Huống hồ, cô gia không phải con ruột của hắn.
Cha hắn từng là thuộc hạ của quốc công gia.
Theo quốc công gia hành quân nhiều năm, không may tử trận.
Vợ ông ta biết tin không chịu nổi, cũng theo chồng mà đi.
Lúc đó cô gia chỉ là một đứa trẻ vài tuổi, không người chăm sóc.
Quốc công gia dứt khoát đón hắn vào phủ, nhận làm nghĩa tử.
Bấy nhiêu năm nay, trong phủ quốc công chỉ có một thiếu gia như vậy.
Tiểu thư nghe nói quốc công gia sắp về, rất vui mừng.
Nàng rất kính trọng vị cha chồng này.
Sáng sớm ngày hôm sau, nàng gọi Hồng Hiệp đến trang điểm.
Hồng Hiệp ở bên cạnh vui mừng nói: "Tiểu thư, giờ người đã có thai, quốc công gia biết được chắc chắn sẽ rất vui, đợi người sinh cho ngài ấy một đứa cháu đích tôn, không chừng sẽ vào cung xin chỉ dụ, phong cho cô gia làm thế tử, sau này người chính là thế tử phu nhân tôn quý vô cùng!"
Tiểu thư cười càng tươi hơn, nhẹ nhàng vuốt ve bụng, vẻ mặt đầy mong đợi.
Ta ở bên cạnh cúi đầu không nói gì.
Đáng tiếc, nàng sẽ phải thất vọng rồi.
Kiếp trước, quốc công gia vừa về đã vào cung dự tiệc.
Tiểu thư đợi đến trời tối cũng không thấy quốc công gia trở về.
Nhưng như vậy lại tiện cho ta.
Tiểu thư rất ghét khuôn mặt này của ta, không lâu sau đã đuổi ta đi.
Ta dứt khoát trở về chỗ ở, lấy hết số bạc đã tích cóp được trong những năm qua.
Lén lút đi hối lộ.
Cuối cùng cũng hỏi được quốc công gia về sẽ đi đường nào.