XIN PHU NHÂN TỰ TRỌNG - Chương 02
Cập nhật lúc: 2024-08-02 12:28:20
Lượt xem: 1,576
Sau đó chúng ta chẳng còn chuyện gì để tán gẫu, chỉ còn lại Bùi đại nhân ở một bên không ngừng gợi chuyện.
Đừng thấy vị Bùi nhị tiểu thư này không nói một lời, thật ra nội tâm nàng vô cùng phong phú, chỉ một lát sau, vở kịch trong lòng nàng đã được đổi từ ly miêu tráo Thái tử sang Đỗ Thập Nương nộ trầm bách bảo tương (*).
(*) Tên một nhan đề thoại bản thứ 32 trong tập Cảnh thế thông ngôn của tác giả Phùng Mộng Long.
“Ai da, có vẻ Tam điện hạ không có hứng thú mấy, chẳng lẽ điện hạ không vừa ý sao!” Bấy giờ, tiếng lòng của Bùi đại nhân truyền tới.
Trong lòng ta chợt cảm thấy chua xót, thật ra đâu tới phiên một kẻ mù như ta có thể kén cá chọn canh, Bùi đại nhân lo lắng nhiều rồi.
Nhưng ta lại nghe thấy Bùi đại nhân thầm nói trong lòng rằng: “Hình như nhi tử ngốc của Thạch tướng quân cũng không tệ, không làm được Hoàng tử phi thì làm phu nhân tướng quân cũng được.”
“Bùi đại nhân, hôm nay đến đây thôi!” Ta mở miệng.
Bùi đại nhân vội vàng đứng dậy: “Điện hạ còn việc bận rộn, là ta suy xét không chu toàn.”
Không đợi thị vệ bên cạnh ta tiến lên, Bùi nhị tiểu thư đã tiến lên đỡ lấy cánh tay của ta.
Ta nhẹ nhàng rút cánh tay ra: “Không dám làm phiền.”
Hình như Bùi nhị tiểu thư ý thức được hành vi lần này của mình không ổn, vội lui về phía sau nhường vị trí cho thị vệ của ta.
2.
Hai người đưa ta đến cửa chính, Bùi đại nhân nói: “Điện hạ đi thong thả, thứ cho thần không thể tiễn xa.”
“Lần sau lại đến gặp tỷ tỷ nha, tiểu tướng công.” Ta lại nghe thấy tiếng lòng Bùi nhị tiểu thư.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/xin-phu-nhan-tu-trong/chuong-02.html.]
Sắc mặt ta hơi nóng lên, thế nhưng ta lớn hơn nàng một tuổi lẻ ba tháng, sao nàng lại tự xưng là tỷ tỷ được?
Khâm Thiên Giám hợp bát tự giữa ta và Bùi Tri Hạ, định hôn sự của hai người vào mười lăm tháng sáu.
Tuy không ai dám nói hai lời trước mặt ta nhưng sau lưng bọn họ bàn luận như thế nào về hôn sự này, ta đều biết rõ ràng.
Bọn họ nói mẫu thân của Bùi nhị tiểu thư mất sớm, tuy không bị đối đãi bất công ở phủ Thượng thư nhưng chẳng khác nào người ở tình cảnh ăn nhờ ở đậu.
Đợi đến tuổi xuất giá, ngay cả người có thể thương lượng chuyện hôn sự cũng không có, toàn bộ đều dựa vào Bùi đại nhân thu xếp, gặp được người nào là lôi kéo kết thân với người đó.
“Hứa đại nhân, ngài có muốn cưới thê tử không?”
Chuyện Bùi đại nhân sốt ruột gả con gái đã truyền đến tai các vị nương nương trong hậu cung.
Đầu tiên mẫu hậu cho người âm thầm tìm hiểu một chút về vị Bùi đại nhân đang có ý định chọn rể như nào cho nữ nhi trong nhà.
Tóc đen tựa mây, môi hồng răng trắng, cổ nhỏ eo liễu, tướng mạo thượng thừa, không biết nữ nhi của Bùi đại nhân sẽ gả cho ai đây?
Mà hiển nhiên các vị thanh niên tài tuấn trong kinh thành đã bị Bùi đại nhân nhiệt tình đẩy mạnh tiêu thụ dọa sợ, một đám người e sợ tránh còn không kịp, sợ sẽ rước về nhà một nữ nhân xấu xí, đanh đá.
Lúc này mẫu hậu mới nhớ tới ta, vì có tật ở mắt nên đến tận bây giờ vẫn chưa có hôn phối, mẫu hậu cố ý gọi ta tới nói chuyện hồi lâu.
Với bộ dạng này của ta, làm gì có đạo lý ta được chọn cô nương nhà người ta, vì vậy chỉ có thể đáp ứng.
Trời xui đất khiến thế nào lại đúc kết thành một đoạn nhân duyên.
Trong cung vốn nhiều quy củ, đến khi làm xong thủ tục ngày đại hôn đến lúc trở lại phủ đệ đã là rất khuya rồi.