Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

VƯƠNG GIA ĐI TÌM VỢ - 6

Cập nhật lúc: 2024-11-25 12:49:36
Lượt xem: 799

Đó là một tài sản mà ta chưa bao giờ dám mơ tới.  

 

Có được số tiền ấy, cha mẹ ta sẽ được sống trong một ngôi nhà lớn! Ngày ngày có cơm no áo ấm! Ta còn có thể... đến học đường!  

 

*

 

Vì bị lòng tham làm mờ mắt, ta đã mạo hiểm hết lần này đến lần khác.  

 

Mạo hiểm đi mua thuốc cho Thịnh Tử Thận.  

 

Mạo hiểm đi nhặt gỗ làm nạng cho Thịnh Trường Minh.  

 

Mạo hiểm thay hắn gửi tin tức ra ngoài kinh thành.  

 

Mạo hiểm tung tin giả để đánh lạc hướng truy binh, nhưng cuối cùng bị phát hiện và suýt bị đánh chết...  

 

Lần ấy, chính Thịnh Trường Minh đã nhặt ta về khi ta chỉ còn thoi thóp.  

 

Hắn dù què chân vẫn cõng ta trên lưng.  

 

Miệng thì không ngừng trách móc:  

 

- Còn nhỏ mà gan to thế, hôm nay không c.h.ế.t thì nên cảm tạ trời đất đi.  

 

Ta nằm trên lưng hắn, yếu ớt nói:  

 

- Vậy ngươi phải nhớ... đừng quên... vạn lượng hoàng kim của ta...  

 

Thịnh Trường Minh bật cười, tức giận:  

 

- Đúng là đồ hám tiền!  

 

Ta không còn hơi sức để đáp lại.  

 

Nhưng rất lâu sau đó, ta nghe thấy hắn khẽ thở dài, giọng nói rất thấp:  

 

- Sẽ không quên, cả đời này cũng sẽ không quên.  

 

07

🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^

 

Ngôi miếu cũ chẳng chống được cái lạnh, ban đêm ta thường bị rét mà tỉnh dậy.  

 

Mỗi khi ngủ, theo thói quen ta sẽ tìm đến nguồn nhiệt. Vậy nên, sáng tỉnh giấc, ta thường phát hiện mình đã co rúc trong lòng Thịnh Trường Minh.  

 

Hắn vẫn ngủ rất say.  

 

Ta mặt đỏ tía tai, hậm hực bò dậy tránh xa.  

 

Đêm đó, sau bữa tối, khi ta chuẩn bị đi ngủ thì thấy Thịnh Trường Minh đi tới, nằm xuống phía bên kia của ta.  

 

Bên đó là cửa gió, hắn chắn ở đó thì ta sẽ ấm hơn một chút.  

 

*

 

Khi ấy, ta cảm thấy người này, vốn dĩ được nuông chiều lớn lên như một cành vàng lá ngọc, cũng khá tốt bụng.  

 

...

 

Không, không hề tốt. Thịnh Trường Minh là tên lừa đảo.  

 

Hắn rốt cuộc đã không thực hiện lời hứa cho ta vạn lượng hoàng kim.  

 

Đến ngày thứ mười bảy kể từ khi biến loạn trong cung xảy ra, Trấn Quốc Đại Tướng quân, tức cữu phụ ruột của Thịnh Trường Minh và Thịnh Tử Thận, cuối cùng đã kịp trở về kinh.  

 

Một đại đội quân hùng hậu kéo vào thành, cuộc binh biến được dẹp yên bằng bàn tay thép của ông ta.  

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/vuong-gia-di-tim-vo/6.html.]

 

Ngày Thịnh Trường Minh và Thịnh Tử Thận trở lại hoàng cung là một ngày nắng đẹp.  

 

Bên ngoài ngôi miếu đổ, đầy người hầu mặc trang phục sang trọng đứng chờ.  

 

Thịnh Tử Thận được người ta khiêng ra ngoài, còn Thịnh Trường Minh đi theo sau. Hắn mặc trường bào rộng tay màu vàng nhạt, cổ áo tròn, đầu đội kim quan đính ngọc.  

 

So với hình ảnh cậu thiếu niên lấm lem bụi bẩn trong ấn tượng của ta, hắn giờ không còn chút gì giống như vậy.  

 

Ta nhìn đến ngẩn người, cho đến khi hắn đứng trước mặt, ta mới kịp hoàn hồn.  

 

Trong giọng nói của Thịnh Trường Minh là sự vui vẻ không thể che giấu. Hắn cúi xuống gần ta, trêu ghẹo:  

 

- Nhóc con, nhìn đến ngây cả người rồi à?  

 

Ta vội vàng lấy lại tinh thần, nhưng mặt vẫn không tự chủ mà đỏ bừng lên.  

 

Dù sao ta cũng là con gái, bị nam nhân đến gần như thế, tất nhiên sẽ thấy ngượng ngùng.  

 

Phản ứng của ta làm hắn cười khoái chí. Hắn nắm lấy cổ tay ta, kéo thẳng lên xe ngựa.  

 

Chiếc xe ngựa lắc lư, ta ngồi im lặng một lúc lâu, cuối cùng lấy hết can đảm hỏi:  

 

- Ta... ta vạn lượng hoàng kim của ta...  

 

Còn chưa kịp nói hết câu, hắn đã dùng quạt gõ lên đầu ta một cái.  

 

- Đừng có suốt ngày nhớ đến vạn lượng hoàng kim của ngươi nữa.  

 

- Ngươi cứu chúng ta, phúc phần của ngươi còn ở phía sau kia kìa.  

 

Ta co người lại, nuốt ngược những lời muốn nói xuống bụng.  

 

Nhưng thực sự, ta chỉ muốn vạn lượng hoàng kim thôi mà...  

 

*

 

Thịnh Trường Minh đưa ta về Minh Thanh cung, sai người tắm rửa sạch sẽ cho ta, còn cố ý trang điểm thật kỹ lưỡng.  

 

Hắn dẫn ta đi gặp rất nhiều người, Hoàng Hậu, Trấn Quốc Đại Tướng quân, còn có cả thái tử vừa mới tỉnh lại không lâu.  

 

Ta căng thẳng đến mức không biết phải làm thế nào, còn hắn thì thay ta trả lời tất cả.  

 

*

 

Trên đường trở về Minh Thanh cung, hắn nhẹ nhàng nắm lấy tay ta.  

 

Hắn nói:  

 

- Ta đã dẫn ngươi gặp bọn họ rồi, người trong hoàng thành đều sẽ biết ngươi là người của cung ta. Sau này, sẽ không còn ai dám bắt nạt ngươi nữa.  

 

08

 

Ta không biết khi đó mình cảm thấy thế nào.  

 

Chỉ thấy trái tim trong khoảnh khắc ấy căng đầy, tràn ngập một cảm giác khó tả.  

 

Ta trưởng thành sớm, chưa từng biết rằng, được người bảo vệ và che chở lại có thể khiến người ta thấy ấm áp đến vậy.  

 

Cứ như thế, ta hồ đồ ở lại Minh Thanh cung.  

 

Các cung nhân đều gọi ta là "Tống Cô nương." Dù biết xuất thân của ta thấp hèn, nhưng chẳng ai dám khinh thường.  

 

Họ sợ Thịnh Trường Minh.  

 

Mà Thịnh Trường Minh thì bảo vệ ta.  

Loading...