Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Vị Thám Tử Ngạo Nghễ P1- [ Series Sổ Tay Suy Luận ] - Chương 4: Ác quỷ xuất hiện (4)

Cập nhật lúc: 2025-01-16 05:18:00
Lượt xem: 143

“Người hâm mộ này có điều gì bất ổn sao?” Mễ Kiệt phát hiện ở mặt sau của tấm bưu thiếp chỉ ghi vài dòng chúc phúc, không hề có điểm gì bất thường.

“Hắn, hắn ta... tôi cũng không biết nói sao, món quà mà hắn gửi đến mấy hôm trước có chút kì lạ.”

“Kì lạ thế nào?”

“Hắn gửi đến một tấm di ảnh!”

“Di ảnh? Là di ảnh dùng cho người c.h.ế.t ấy hả? Bây giờ nó đang ở đâu?”

“Tôi sợ quá, nên đã sớm vứt nó đi rồi.”

Mễ Kiệt không khỏi có chút thất vọng, chỉ đành hỏi: “Thế thì, người ở trên bức ảnh thờ đấy là ai?”

Biểu hiện của Chung Hinh Đồng trở nên nghiêm túc, ngập ngừng vài lần rồi mới nói: “Là tôi...”

“Là cô?” Mễ Kiệt có chút trầm tư, “Nói như vậy, ý nghĩa việc đối phương gửi di ảnh đến đã rất rõ ràng rồi, đó là lời cảnh cáo về cái chết.”

“Vậy hắn chính là ác quỷ phải không? Sếp à, cái người này...cho tôi một cảm giác không diễn tả được. Tôi cảm thấy chính là do người này làm! Hình như hắn biết tất cả về tôi, theo dõi tôi mọi lúc!”

“Vậy sao?” Mễ Kiệt làm ra vẻ trầm ngâm, nhưng không tiếp tục hỏi thêm gì nữa, “Được rồi, tôi sẽ đem mấy tấm bưu thiếp này về nghiên cứu thêm, có lẽ từ đó phát hiện ra được một vài manh mối gì đó.”

Từ trong thâm tâm, anh ấy cảm thấy nữ minh tinh này đang cố tình làm quá bức thư đe dọa này lên. Giới giải trí bây giờ, thủ đoạn lăng-xê của mấy minh tinh thì nhiều vô số kể, tô vẽ quá lên một trò đùa ác ý, có thể rất dễ thu hút sự chú ý của cánh truyền thông. Đúng rồi, nghe nói người phụ nữ này gần đây mới quay một bộ phim, nói không chừng để tuyên truyền cho bộ phim này mà chuyện bé xé ra to thì sao?

Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD

Mà nói tóm lại, tính cho đến bây giờ, đây cũng chẳng phải là vụ đại án gì cả.

Mễ Kiệt lệnh cho các thuộc cấp chuẩn bị trở về tổng bộ, thì Chung Hinh Đồng đuổi theo ra bên ngoài.

“Sếp à, mấy người cứ như vậy mà về hả? Không cử một người nào đến bảo vệ tôi sao?”

“Cái này ấy hả...”

Đùa cũng lớn rồi đó. Mễ Kiệt khẽ chau mày, anh ấy không muốn lãng phí lực lượng đến đây phối hợp với cô ta để diễn trò. Nhưng, anh ấy có trách nhiệm cung cấp sự bảo vệ khi người báo án cảm thấy bị đe dọa. Mễ Kiệt nhìn tới nhìn lui mấy thuộc cấp, mấy người này đều là tinh anh của đội cảnh sát mà anh ấy đang dẫn dắt. Có khút khó xử đây... ánh mắt của Mễ Kiệt vô tình hướng ra phía ngoài cổng, đám người vây xem hình như đã đông thêm mấy người, trong số đó còn có một người kì lạ. Sau khi anh ấy hỏi viên cảnh sát đứng gác, thì mới phát hiện cái người đó là một thực tập sinh của trường cảnh sát.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/vi-tham-tu-ngao-nghe-p1-series-so-tay-suy-luan/chuong-4-ac-quy-xuat-hien-4.html.]

“Này, cái cậu bên kia!” Anh ấy bước ra khỏi cổng, vẫy tay với Lý Tiểu Sùng.

Lý Tiểu Sùng sau khi nhìn ngang nhìn dọc, mới ý thức được người Mễ Kiệt đang gọi chính là mình. Cậu ấy bước tới, đứng nghiêm và chào.

“Trình diện trưởng quan!”

“Ừm.” Mễ Kiệt khẽ gật đầu chào lại, chăm chú quan sát Lý Tiểu Sùng, “Cậu là cảnh sát khu vực phụ trách khu này à?”

“Dạ đúng, à không, thật ra cũng không phải, tôi vẫn còn đang thực tập, vẫn chưa tốt nghiệp để làm cảnh sát...”

“Không sao, cậu tên là gì?”

“Lý Tiểu Sùng.”

“Lý Tiểu Trùng?”

“Không phải trùng trong con trùng, là Lý Tiểu Sùng! Sùng trong sùng bái!” Lý Tiểu Sùng sớm đã quen với việc giải thích với người khác về cái tên dễ gây ra hiểu lầm của cậu ấy.

“Ò!” Nói chung, là trùng thì đúng rồi. Mễ Kiệt tiếp tục nói: “Đồng chí Lý Tiểu Sùng, tôi giao cho cậu một nhiệm vụ, phụ trách bảo vệ sự an toàn của cô Chung Hinh Đồng ở đây.”

“A! Nhưng mà...”

Cái khu này chỉ có hai cảnh sát, nếu như cậu ấy bị điều đến đây để canh giữ trước cửa nhà này, vậy thì những việc khác chẳng phải sẽ giao lại hết cho lão Lưu một mình gánh vác sao? Vừa nghĩ đến dáng vẻ tuổi già lụm khụm của lão Lưu, Lý Tiểu Sùng liền cảm thấy rất lo lắng. Tuy là khu này bình thường cũng không xảy ra vụ án gà kêu chó sủa gì, nhưng mà một mình lão Lưu quản lý thì cũng quá sức đấy.

Cậu ấy rất muốn từ chối, nhưng viên cảnh sát ở bên cạnh Mễ Kiệt lại mất kiên nhẫn dùng ngữ điệu như ra lệnh mà nói: “Đây là nhiệm vụ mà đội trưởng Mễ Kiệt của tổng cục giao cho, chẳng lẽ một cảnh sát khu vực cỏn con như cậu còn muốn đùn đẩy sao?”

“Đội trưởng Mễ Kiệt? Anh chính là ‘Sherlock Holmes của Trung Quốc’ ư?”

Lý Tiểu Sùng lập tức vui mừng đến mức trợn tròn đôi mắt. Mễ Kiệt chính là thần tượng nổi tiếng của cảnh sát cơ sở! Ai mà không biết anh ấy liên tiếp phá kì án, uy chấn trong và ngoài nước chứ! Lúc còn ở trường cảnh sát, người mà mấy bạn học sùng bái nhất chính là Mễ Kiệt đại danh đỉnh đỉnh này a!

Lý Tiểu Sùng suýt chút nữa thì mừng đến phát điên, không ngờ thần tượng của mình lại đứng trước mặt mình.

“Báo cáo đội trưởng Mễ Kiệt, tôi đảm bảo sẽ hoàn thành nhiệm vụ!”

Loading...