Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Vị Thám Tử Ngạo Nghễ P1- [ Series Sổ Tay Suy Luận ] - Chương 1: Ác quỷ xuất hiện (1)

Cập nhật lúc: 2025-01-16 05:16:34
Lượt xem: 240

Sáng sớm hôm sau Hạ Tảo An đến trường, mới 6 giờ kém 5 phút, thành phố Quảng Châu vẫn đang đắm chìm trong sự yên ả.

Mặt trời lên cao đang rót nắng xuống, những tia nắng sớm yếu ớt dần dần lấp đầy những khe hở trong thành phố. Thời khắc sáng sớm yên bình tĩnh lặng như vậy, trên đường phố không một bóng người, những mảnh vụn bóng đêm còn sót lại từ tối qua lay động trên con phố. Những đám mây dày và nặng che phủ bầu trời, dòng Châu Giang ánh lên ánh sáng ban mai yếu ớt, sóng nước lấp lánh. Vài chiếc thuyền chạy chầm chậm trên mặt sông, tiếng động cơ nặng nề không phá vỡ sự yên tĩnh của buổi sớm này.

Dọc bên sông có một dãy biệt thự cao sang hoa lệ, người sống ở trong đó không giàu thì quý, mà nữ minh tinh nức tiếng gần xa Chung Hinh Đồng cũng là chủ nhân của một căn biệt thự mang phong cách châu Âu trong số đó. Cô ấy sống một mình, bình thường việc nhà từ trong ra ngoài đều do một nữ quản gia tên A Ngân chịu trách nhiệm quản lý.

Căn cứ vào lời khai của A Ngân, sáu giờ sáng bà ấy nghe tiếng chuông cửa. Mà trước vài phút, cũng đã có người nhìn thấy bóng dáng của tên đó. Người bắt gặp là một nhân viên vệ sinh môi trường đang quét dọn đường phố. Bà ấy nhìn thấy cái tên đó đang nhấn chuông cửa căn biệt thự số A21.

Nên hình dung thế nào về cái người đó đây nhỉ? Hắn mặc một chiếc áo khoác màu đen, quần màu sáng, giày thể thao bình thường. Hơn nữa, hắn còn đội mũ lưỡi trai, đeo khẩu trang và kính đen. Điều này khiến hắn trở nên rất nổi bật giữa đường phố vắng vẻ lúc sáng sớm. Mà thật ra, cho dù đường phố có đông đúc nhộn nhịp, kiểu ăn mặc kì lạ như vậy cũng đủ để nổi bật giữa đám đông rồi.

Thế nên người công nhân vệ sinh đang quét đường liền nhìn sang đó với sự hoài nghi trong bụng. Mà hình như cái tên đó cũng không hề ngại chuyện bị người công nhân vệ sinh nhìn thấy chút nào, hắn vừa bấm chuông cửa, vừa quay đầu lại nhìn nhìn người công nhân vệ sinh. Lúc đó, người công nhân vệ sinh chỉ cảm thấy một cơn gió lạnh thấu xương phả vào mặt, bất giác rùng mình một cái, rồi vội vàng tránh khỏi ánh nhìn u ám của hắn.

Ấn tượng đầu tiên mà cái người kì lạ đó tạo ra cho người khác đó là trông giống như ma quỷ vậy.

Nữ quản gia A Ngân sau khi nghe thấy tiếng chuông cửa thì lập tức khoác áo vào. Chuông cửa kêu mấy hồi, A Ngân từ trong nhà bước ra, chạy như con thoi trong khoảng sân rộng thênh thang. Bà ấy nhìn thấy mang máng có bóng một người đang đứng trước cánh cổng sắt, bèn cất tiếng hỏi: “Mới sáng sớm thế này, ai đến thế?”

Người đó không trả lời lại. Lúc A Ngân bước đến gần định mở cánh cổng sắt ra, thì người đó đột nhiên quay người chạy đi. Lúc chạy, chiếc nón lưỡi trai trên đầu không cẩn thận bị rơi xuống đất, hắn vội vàng nhặt lên, chạy như bay dọc theo đường chính ở ven sông.

Người công nhân vệ sinh nhớ lại rồi nói, bà ấy nhìn thấy lúc tên đó nhặt chiếc mũ, đầu hắn trọc lóc.

Hắn là một tên đầu trọc, cao khoảng 1m73, dựa vào thân hình thì đoán hắn chắc là đàn ông.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/vi-tham-tu-ngao-nghe-p1-series-so-tay-suy-luan/chuong-1-ac-quy-xuat-hien-1.html.]

“Đầu óc có vấn đề à! Còn dám chạy tới đây phá chuông cửa, cẩn thận bị xe đụng c.h.ế.t đó!”

A Ngân nhìn theo cái bóng người đang chạy xa dần kia chửi rủa mấy câu, lúc sắp đóng cửa, thì mới phát hiện ở chỗ cửa có để một cái hộp. Bà ấy chần chừ cầm cái hộp lên, từ từ mở ra.

“Áaa!!!...”

Tiếng la hét thảm thiết phá vỡ sự yên tĩnh của buổi sáng.

Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD

Lúc Lý Tiểu Sùng quần áo xộc xệch cưỡi chiếc xe đạp tới nơi thì đã là hai tiếng đồng hồ sau khi xảy ra vụ án.

A ha, cuối cùng cũng đã đụng trúng một vụ án lớn rồi! Là một vụ án hăm dọa! Hơn nữa đối tượng còn là người nổi tiếng!

“Tránh ra! Tránh ra!”

Lý Tiểu Sùng lớn tiếng hét ra nỗi buồn bực đã tích tụ trong lòng bấy lâu nay. Nghĩ đến việc lúc đầu cậu ấy thi vào trường cảnh sát chính là để trừ gian diệt ác, nhưng mà, không ngờ lúc đi thực tập thì liền bị phái đến khu này làm một cảnh sát khu vực bình thường. Mà phòng cảnh vụ của họ thì nhỏ đến đáng thương, ngoại trừ cậu ấy ra, thì chỉ có một người cảnh sát lớn tuổi đọc báo mà cũng phải đeo kính lão – lão Lưu.

Mà công việc hàng ngày của Lý Tiểu Sùng là đi giảng hòa mấy vụ cãi cọ giữa mấy người hàng xóm, hoặc là giúp người ta tìm mấy con vật nuôi như chó mèo đi lạc. Điều này khác xa vạn dặm với lý tưởng của cậu ấy. Cậu ấy đã nhiều lần nghĩ đến việc mình sẽ phá được một vụ đại án kinh thiên động địa, nhưng mà trị an ở khu này của họ lại cực kì tốt, thậm chí còn không thèm nhặt của rơi trên đường (ý là lề thói xã hội rất tốt), ban đêm đi ngủ không cần đóng cửa.

Từ xa xa, cậu ấy nhìn thấy có mấy chiếc xe cảnh sát đang dừng trước cửa của căn biệt thự đó, hông xe còn in đậm hàng chữ “Công an thành phố Quảng Châu”. Lý Tiểu Sùng có chút kinh ngạc, không ngờ vụ án này còn kinh động đến cả người của tổng sở. Cậu dựng chiếc xe đạp sang một bên, đi về phía căn biệt thự.

 

Loading...