VỊ HÔN PHU ĐẾN TỪ CÕI ÂM - 3
Cập nhật lúc: 2025-01-03 14:29:33
Lượt xem: 677
2.
Ngay khi vừa về tới nhà, tôi đã lăn ra ngủ thẳng cẳng. Giây trước còn đang ríu rít cảm ơn Bàn Tử đã đưa mình về nhà, giây sau liền tiến vào trong mơ.
Vẫn là khung cảnh quán bar y như hồi tối, tôi mơ thấy mình đang loạng choạng đi lên tầng 2.
Khác cái là, người đàn ông đứng trên tầng hai lúc này khoảng 27, 28 tuổi. Anh ta mặc một bộ vest màu tối vừa người, đi một đôi giày da màu đen. Đứng đó một lúc, anh ta đột ngột quay sang, đôi mắt điềm tĩnh lẳng lặng nhìn tôi.
Tiếng giày da dẫm trên những bậc thang mà giống như dẫm trong lòng tôi vậy, tim tôi rung lên theo từng bước chân. Anh ta bước xuống một cách từ tốn rồi dừng trước mặt tôi, nhìn hỏi:
“Đến đây một mình ư?”
Giọng nói rõ là nhẹ nhàng trầm ấm, lại không thể hiện bất kỳ cảm xúc nào, thế mà không hiểu sao tôi bỗng thấy vô cùng chột dạ như thể tôi phạm lỗi rồi bị bắt quả tang tại trận. Tôi nuốt nước bọt một cách vô thức, lắp bắp đáp:
“Đ… đến cùng bạn.”
Người đàn ông không phản hồi gì. Chắc là người ta đi qua thuận miệng hỏi xã giao thôi. Tôi vừa nghĩ vậy thì anh ta đã áp sát lại, đứng trên cùng một bậc thang với tôi. Anh ta rất cao, cao hơn tôi phải nửa cái đầu. Đứng gần thế này, anh chặn hết mọi nguồn sáng xung quanh, trông như tôi lọt thỏm trong cái bóng của anh ta vậy.
Mùi gỗ đàn hương phảng phất trong không gian, tôi thấy mùi này quen lắm. Chưa kịp nhớ ra ngửi thấy nó ở đâu thì một bàn tay lạnh lẽo đã túm lấy eo tôi.
Tôi hết hồn, vội vàng đẩy ra.
Đôi tay đó mảnh khảnh, tái nhợt nhưng đẩy rồi mới biết sức lực không yếu tý nào. Kiểu như anh ta đang giam tôi thì đúng hơn là đang ôm tôi. Đẩy mãi không được, tôi cáu tiết trừng mắt:
“Anh đang làm gì thế hả?”
Người đàn ông cụp mắt. Ngón tay anh ta nhẹ nhàng vuốt dọc sống lưng tôi. Tôi khẽ rùng mình.
“Không phải em bảo, anh muốn làm gì em cũng được à?”
Hãy để lại bình luận cho team Gia Môn Bất Hạnh hoặc nhấn yêu thích nếu bạn hài lòng với truyện nha, mãi yêu ❤
Ủa?! Tôi nói thế hồi nào??
Tôi muốn cãi lại, nhưng mấy ngón tay hư kia làm tôi ngứa ngáy, bủn rủn chân tay quá. Tôi chưa từng có cảm giác kỳ quái này trước đây. Không thể kiểm soát được cơ thể mình, mặt tôi nóng bừng lên, nhịp tim càng lúc càng tăng nhanh.
Thôi xong, tôi sắp không trụ nổi nữa rồi.
Đến trợn mắt trừng anh ta cũng không còn đủ sức nữa.
Ngay khi vừa ngoảnh đầu đi, tôi bất ngờ bị hai ngón tay thon dài nắm lấy cằm. Anh ta nâng mặt tôi lên, bắt tôi nhìn thẳng vào mắt anh. Anh ta kiểm soát lực rất vừa, đủ mạnh để tôi không thể cúi đầu, đủ nhẹ để tôi không cảm thấy đau.
Tôi muốn hỏi rốt cuộc anh ta đang làm cái quỷ gì vậy, nhưng vừa mở miệng thì ngón tay cái liền chen vào trong, chặn mọi lời tôi chuẩn bị phát ra.
Cái con người này ... sao mà anh ta kỳ cục dữ vậy....
Tôi bị ép mở hé miệng. Người đàn ông mặt lạnh tanh không biểu cảm nhưng ánh mắt thì toàn là dò xét, như thể anh ta đang đánh giá xem một món hàng có đạt yêu cầu không. Sau khi nhìn một lúc lâu, anh ta cụp mắt xuống rồi hỏi:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/vi-hon-phu-den-tu-coi-am/3.html.]
"Tới đây làm gì?"
Tôi rụt cổ, nghe phong phanh một sự hờn dỗi trong giọng anh ta.
Liên quan quái gì đến anh?
Định nói nên lưỡi tôi động đậy, vô tình chạm vào đầu ngón tay trong miệng.
"Hmm."
Man mát, không có mùi vị gì cả.
Giây phút đó, mắt anh ta như tối hẳn đi. Tôi chợt phát hiện ra, anh ta đẹp trai thật đấy.
Tôi trang trọng thề là tôi không có nói quá. Anh ta có cặp chân mày sắc như d.a.o cạo cùng với đôi mắt sáng như sao sa.
Đáng tiếc là anh ta đang cúi đầu nên hai hàng lông mi chặn bớt ánh sáng, hốc mắt chìm trong vùng tối khiến biểu cảm khuôn mặt anh khó nhìn rõ.
Cuối cùng tôi cũng tìm ra nguyên nhân khiến tôi tim đập nhanh má ửng hồng rồi. Chính là vì anh ta đẹp trai quá đáng chứ còn gì nữa.
Mười tám cái xuân xanh tôi đã bao giờ được gặp trai đẹp như vậy đâu. Ra đường mấy ai đẹp được đến nhường này?
Tôi sững lại, tự nhiên tỉnh táo lạ thường.
Đây là một giấc mơ mà!
Có phải do tôi chăm chỉ học hành và không tập tành yêu sớm nên Tổ Tiên thưởng cho một giấc mơ để thỏa mãn tư tưởng thiếu nữ của tôi không?
Tôi thoáng liên tưởng đến bọn con trai trong thực tế, ví dụ như cái bụng bự một múi trắng phau của Bàn Tử hay cặp đào quá cỡ rồi đến cái style quần oversize của nó. Nhìn lại khuôn mặt đẹp siêu thực trước mắt, tôi muốn khóc quá đi à.
Người đàn ông vẫn đang chăm chú nhìn tôi. Không thấy tôi trả lời, anh ta khẽ nheo mắt, môi cũng mím chặt lại.
Từ khi nhận ra đây là mơ, tôi không chỉ không thèm đẩy anh ta ra nữa, mà còn cố tình l.i.ế.m đầu ngón tay trong miệng mình.
Mơ thôi mà, ảnh hưởng gì đâu.
Ngón tay trong miệng bị rút ra đột ngột. Người đàn ông cau mày, từ từ tiến thêm một bước, ép tôi dựa vào lan can phía sau.
Khoảng cách giữa tôi và anh ta ngắn lại, mùi gỗ đàn hương nồng hơn lúc nãy. Nhiệt độ xung quanh hình như giảm đi vài độ, chắc do anh ta lạnh lùng quá nên không khí xung quanh cũng tản nhiệt theo ấy mà.
Anh ta hơi cúi người, phần vải ở khuỷu tay bị đè thành các nếp gấp.
Tình huống này trong tiểu thuyết thường được miêu tả kiểu, hơi thở nóng rực của chàng bao trùm lấy nàng abcxyz...
Tôi cảm thấy họng hơi khô.