Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Vết nứt - 1

Cập nhật lúc: 2025-02-03 11:10:13
Lượt xem: 289

VẾT NỨT [FULL]

 

 

Tác giả: 我皆

Nguồn: Zhihu

Raw: Deĩng

Edit: Nhân Trí

 

 

Tôi đã ở bên bạn trai bảy năm và sắp kết hôn.

 

Nhưng lúc tôi và trợ lý nhỏ của hắn gặp tai nạn xe hơi, cùng bị nhốt trong xe, hắn lại chạy về phía trợ lý nhỏ, cứu cô ta, người chỉ bị trẹo chân.

 

Sau đó hắn hỏi tôi: “Không phải em có thể tự mình đi ra sao?”

 

Tôi không nói gì, không nói cho hắn biết, lúc ấy tôi bị va chạm rất nặng, không thể động đậy.

 

Nếu ra chậm thêm nửa phút, sẽ bị nổ tung cùng chiếc xe.

 

01

 

“Kỳ Sâm! Nhìn đường đi!”

 

“Bùm!”, tiếng ô tô va chạm thật lớn vang lên giữa đường.

 

Đầu óc tôi vẫn chưa kịp phản ứng, chỉ cảm thấy đột nhiên mất trọng lượng và hơi thở gần như ngừng lại, cả thế giới dường như đang quay cuồng. Sau đó rơi xuống.

🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺

 

Vô số vật thể không xác định đập vào người tôi, đầu tôi bị đập rất mạnh. Tôi gần như mất hết ý thức ngay lập tức.

 

Tiếng loảng xoảng do va chạm khiến tim tôi run rẩy. Cuối cùng là một tiếng cắt, rồi dừng lại. Khói dày đặc và hơi nóng bốc lên từ đâu đó, khiến tôi ngạt thở và ho dữ dội.

 

“Kỳ Sâm...”  Tôi khàn giọng, trước mắt mơ hồ, vô thức gọi tên hắn.

 

Lúc này, phía sau xe lại truyền đến tiếng nức nở của một cô gái: “Anh Sâm...”

 

Kỳ Sâm gần như không chút do dự, lập tức đẩy cửa xe, đi về phía sau.

 

Cả người tôi đau đớn như bị xé rách, chỉ có thể miễn cưỡng động ngón tay. Thật vất vả mới thốt ra được nửa câu: “Giúp em...”

 

 

Nhưng mới nói được một nửa đã bị Kỳ Sâm ngắt lời: “Vũ Giai trẹo chân rồi, anh bế cô ấy ra ngoài, em tự ra đi.”

 

Tôi há miệng, không còn sức nói chuyện. Tôi nhìn hắn ôm cô gái trong tay và từng bước bước đi.

 

Ngay sau đó, một cơn đau dữ dội ập đến khiến tôi không thể chịu đựng được nữa và ngất đi.

 

02

 

Tôi và Kỳ Sâm đã ở bên nhau bảy năm rồi. Từ đại học đến bây giờ, cùng nhau trải qua thời thanh xuân ngây thơ, cùng nhau đi từ hai bàn tay trắng, đến nhà xe đầy đủ như bây giờ.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/vet-nut/1.html.]

Mới năm ngoái, tôi đã chấp nhận lời cầu hôn của hắn và chuẩn bị kết hôn.

 

“A Sâm, anh xem chúng ta có nên chụp ảnh cưới ở nước ngoài không?”

 

Hắn luôn chiều theo mong muốn của tôi khi nói đến việc sắp xếp đám cưới. Hắn nói tôi chỉ cần nói cho hắn biết tôi muốn gì, hắn sẽ lo phần còn lại cho tôi.

 

Vì thế tôi luôn thích hỏi hắn như vậy, lúc chọn nơi này, lúc chọn nơi kia, nhưng vẫn chưa thể quyết định được.

 

Hắn cũng không giận, mỗi lần tôi vừa nói, hắn sẽ bất đắc dĩ cười, đáy mắt tràn đầy sự cưng chiều: “Được, Thanh Như của chúng ta nói cái gì cũng được.”

 

Nói xong, hắn đưa tay ôm tôi vào lòng, nhẹ nhàng vuốt tóc tôi: “Nhưng em phải suy nghĩ nhanh lên, vì anh không thể đợi thêm được nữa để cưới em.”

 

Chuyện kết hôn này, bắt đầu từ ngày chúng tôi mua nhà xong, hắn đã lên kế hoạch.

 

Tôi đỏ mặt hỏi hắn, sao lại gấp gáp như vậy. Hắn thường nói với tôi một cách nghiêm túc: “Em tốt như vậy, lỡ bị người đàn ông khác cướp mất thì sao?”

 

Nhưng lần này lại không giống.

 

Hắn ngồi trước máy tính, nghe được lời của tôi, phản ứng đầu tiên là thân thể cứng đờ, sau đó tháo kính xuống, bóp sống mũi: “Thanh Như, chuyện kết hôn, chúng ta tạm thời đừng nhắc đến, được không?”

 

Tôi sửng sốt: “Vì sao?”

 

Hắn chỉ nhẹ nhàng thở ra một hơi, không có trả lời, đứng dậy đi vào phòng tắm.

 

Đó là lần đầu tiên trong bảy năm qua hắn chủ động trì hoãn chuyện kết hôn. Có lẽ cũng là lần đầu tiên trong bảy năm qua, tôi chủ động kiểm tra điện thoại của hắn.

 

03

 

Ngoài tôi ra, còn có một người nữa cũng có tin nhắn được ghim ở đầu trang. Là Nhâm Vũ Giai.

 

Cái tên này không xa lạ gì với tôi, là trợ lý mới của công ty.

 

Hai tháng trước, trợ lý cũ của hắn mang thai. Bụng vừa tròn năm tháng, Kỳ Sâm đã cho cô ấy nghỉ thai sản, cho đến khi cô ấy hoàn thành thời gian ở cữ. Đồng thời hứa hẹn, sau khi sinh nhất định sẽ để cho cô ấy trở về, tiếp tục làm việc ở vị trí này.

 

Lần đầu tiên nghe đến cái tên này, là Kỳ Sâm hiếm khi khen ngợi một người mới.

 

Hắn lướt máy tính bảng, còn đưa cho tôi xem: “Nhâm Vũ Giai này cũng không tệ, tuổi còn trẻ, nhưng năng lực làm việc rất tốt, báo cáo tuần trước rất chi tiết và súc tích.”

 

Tôi cười giúp hắn mặc âu phục lên người, trêu ghẹo nói: “Lúc trước anh còn hoài nghi về cô gái đó, lo lắng cô ấy còn quá trẻ để làm công việc này, giờ anh đổi ý rồi sao?”

 

Hắn “ừm” một tiếng, lại cúi đầu nhìn hợp đồng.

 

Kỳ Sâm vẫn luôn như vậy, bình tĩnh và điềm đạm, chưa bao giờ biểu lộ cảm xúc ra ngoài. Chỉ khi ở bên tôi, hắn mới dịu dàng và chu đáo, như là một con người khác.

 

Tôi nhìn thấy khóe miệng hắn hơi nhếch lên, có thể biết tâm tình của hắn không tệ. Cũng chính lúc này, tôi bắt đầu chú ý tới Nhâm Vũ Giai.

 

Cô gái trẻ này vừa mới tốt nghiệp đại học cách đây hai năm nhưng rất có năng lực. Từ công việc đến cuộc sống của Kỳ Sâm đều được sắp xếp vô cùng thỏa đáng.

 

Tháng trước lúc tôi đến công ty đưa cơm cho Kỳ Sâm đã gặp cô ta một lần.

 

 

Loading...