Vào Vai Một Nữ Phụ Độc Ác, Tôi Đã Thức Tỉnh! - Chương 23
Cập nhật lúc: 2024-10-11 01:38:46
Lượt xem: 281
Đầu Phó Tử Ân ong ong, cuối cùng anh cũng hiểu tại sao lúc đó Lý Tố Tố lại giả ch.ết.
Không ai hiểu cảm giác đó hơn Phó Tử Ân. Anh ấy giống như một người máy trống rỗng mắc kẹt trong một chương trình được cài đặt mặc định, làm những việc mà anh ấy sẽ không bao giờ có ý thức một cách máy móc và vụng về.
Tất cả những gì Lý Tố Tố nói đều là sự thật. Cô ấy không bịa ra một câu chuyện kỳ quái nào để lừa dối chính bản thân mình.
Giống một người sắp ch.ết đuối, Phó Tử Ân cảm giác được không khí trong phổi mình bị ép ra ngoài, cố gắng mở miệng nhưng lại không phát ra được âm thanh nào.
Lý Tố Tố nhìn anh và cảm thấy rất buồn.
Một nhân vật trong tiểu thuyết lại cố gắng chống lại ý thức của người viết kịch bản cũng giống như một con bọ ngựa cố chặn một cỗ xe hay một con dế cố gắng rung một cái cây vậy.
"Phó Tử Ân, tôi thật sự không thể ngăn cản việc anh muốn làm gì với Tạ Hiểu Thư," cô nghiêm túc nói, "Nhưng anh thật sự cam tâm bị điều khiển như một con rối thế này sao?"
"Anh có yêu Tạ Hiểu Thư không?"
Khi cô nói điều này, hơi thở của Lý Tố Tố run rẩy.
Phó Tử Ân ngay lập tức ngẩng đầu lên và nhìn Lý Tố Tố với đôi mắt rực lửa: "Không, Lý Tố Tố."
“Người anh yêu là em,” ném đi tất cả sự gay gắt không cần thiết và nắm chặt lấy tay Lý Tố Tố, đôi mắt anh ươn ướt. "Tình cảm của anh dành cho Tạ Hiểu Thư cùng lắm chỉ có thể coi cô ấy như em gái, nhưng tất cả trái tim và tâm hồn anh chỉ hướng về một mình em.”
“Đừng rời bỏ anh, được chứ? Anh sẽ nghe lời em dù thế nào đi nữa.”
Ý chí của thế giới tiểu thuyết đang dần mờ nhạt.
Lý Tố Tố thực sự cảm thấy điều này.
Đọc truyện tại MonkeyD để ủng hộ người dịch An Phụng - 安凤.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/vao-vai-mot-nu-phu-doc-ac-toi-da-thuc-tinh/chuong-23.html.]
Giống như cảnh trong phim Câu chuyện đồ chơi, người chủ chỉ cần đóng cửa phòng lại, những món đồ chơi thoát khỏi sự giám sát sẽ nhanh chóng bắt đầu cuộc sống riêng của chúng.
Hiện tại chỉ cần cô ở bên cạnh Phó Tử Ân, anh ta tựa hồ có thể giữ lại một chút ý thức cùng với suy nghĩ riêng của mình.
Để tiến hành kiểm tra, Lý Tố Tố đã yêu cầu Tạ Hiểu Thư nộp một tờ đơn xin từ chức khác.
Nhìn vẻ mặt anh ta đột nhiên tức giận, Lý Tố Tố thậm chí còn cảm thấy có chút buồn cười xen lẫn cảm giác đáng sợ.
Thực sự không có cách nào để tất cả mọi người có thể thay đổi vận mệnh theo ý chí của riêng mình mà không theo cốt truyện hay sao?
Không phải Tạ Hiểu Thư không thể rời đi nếu không được ký đơn từ chức, mà là theo hướng phát triển hiện tại, ngay khi cô ấy rời khỏi đây, Phó Tử Ân sẽ nhanh chóng huy động toàn bộ sức lực để bắt người về cho mình.
Cho dù anh ấy không thật sự có ý như vậy.
Nhìn Phó Tử Ân đang đỏ mặt, Lý Tố Tố khẽ thở dài.
Giây tiếp theo, một tiếng “CHÁT!!!” lớn vang lên trong căn phòng.
Phó Tử Ân tự tát mình một cách không thương tiếc. Anh nhanh chóng ký tên mình vào tờ giấy rồi đưa cho trợ lý đang sửng sốt đứng ở cửa.
Anh mệt mỏi nói: “Để Tạ Hiểu Thư đi.”
Lý Tố Tố nhìn anh, nội tâm vô cùng phức tạp.
“Thực sự anh đâu cần phải làm như vậy,” cô đưa anh một ly trà lạnh, “Nếu anh thực sự không thể cưỡng lại được…”
“Không!” Phó Tử Ân nhanh chóng ngắt lời cô, vẻ mặt rất bình tĩnh, “Con người không thể kiểm soát được hành vi của mình, thì đâu khác gì con vật phải không?”
“Chúng ta vẫn là vợ chồng, Lý Tố Tố, anh sẽ không để em thất vọng.”