Vận Mệnh Bất Đắc Dĩ - 6

Cập nhật lúc: 2025-02-12 16:00:57
Lượt xem: 102

7

Một giấc ngủ tỉnh dậy, Sở Ngọc đã mang thai.

Tiêu Kỳ vui mừng không tả, cả cung mừng rỡ chúc tụng suốt mấy ngày mấy đêm.

Nhưng Hoàng thượng ân sủng vô độ, bạc vàng tiêu xài như nước, Hoàng hậu nương nương trong lòng lo lắng.

Người không chỉ là Hoàng hậu trong cung, mà còn là Hoàng hậu của bách tính.

Người cầm sổ sách được trình lên, một tiếng thở dài nối tiếp một tiếng thở dài,

"Số bạc này có thể mua được bao nhiêu thạch lương thực?"

...

Đọc truyện tại MonkeyD để ủng hộ người dịch An Phụng - 安凤.

Hoàng hậu nương nương đã ngã bệnh, người nói ta là nữ nhi của một văn thần, lại có tính cách hiền hòa, vì vậy giao cho ta quyền quản lý lục cung.

Việc đầu tiên khi nhận được sổ sách, ta lập tức đi thẳng tới Dưỡng Tâm Điện.

Lật rèm, vừa đúng lúc nhìn thấy Sở Ngọc đang ngồi trên đùi Tiêu Kỳ, âu yếm ân ái.

Đây là lần đầu tiên ta gặp trực tiếp Sở Ngọc.

Rõ ràng Sở Ngọc không có ý định đứng dậy, nàng ngẩng đầu nhìn ta,

Không thể phủ nhận, Sở Ngọc quả thật là một mỹ nhân, những lần trước chỉ nhìn xa xa, ta cảm thấy nàng xinh đẹp dễ chịu, hôm nay lại nhìn gần mới nhận ra, dù nàng giống ta năm sáu phần, nhưng dung mạo lại vượt xa ta, xinh đẹp mà không lẳng lơ, thuần khiết mà không ngây ngô, quyến rũ mà không thô tục.

Với gia thế và nhan sắc như vậy, chỉ được phong làm tần vị, quả thật là quá thiệt thòi.

"Tham kiến Quý Phi nương nương, không biết nương nương có điều gì căn dặn??"

Giọng nàng không mang vẻ mềm mại thường thấy của nữ tử chốn hậu cung, mà lại trong trẻo, tự do, lướt qua tai như dòng suối chảy.

Ta rời ánh mắt khỏi nàng, mặt lạnh lùng đặt sổ sách trước mặt Tiêu Kỳ.

Dù sao thì cũng phải tạo ra chút khí thế.

Tiêu Kỳ liếc nhìn ta một cái, thấy ta nghiêm túc, rồi mới thuận tay lật trang đầu của sổ sách.

Biểu cảm từ vẻ đùa cợt chuyển sang nghiêm túc, rồi lại nhíu mày khó tin.

Tốc độ lật sách trong tay ngày càng nhanh.

Khi hắn nhíu chặt mày, sắc mặt xanh xám,

Đóng sổ sách lại một cách mạnh mẽ, "Bốp."

"Hoàng hậu chính là quản lý cho trẫm như vậy sao?"

Ta bình tĩnh lên tiếng,

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/van-menh-bat-dac-di/6.html.]

"Hoàng thượng không thấy rõ ràng khoản chi tiêu lớn nhất đã được tiêu ở đâu rồi sao?"

Sở Ngọc sắc mặt căng thẳng đứng dậy, ngoan ngoãn đứng sang một bên.

Những ngày này, tiền triều gặp nạn lũ lụt, quốc khố eo hẹp, sao có thể chịu được sự hoang phí vô độ trong cung?

Ta thuận thế lên tiếng,

"Hoàng thượng ân sủng, chi tiêu của Khải Tường Cung ai dám nói nửa lời??"

Ý tứ rõ ràng, người tự gây ra thì đừng đổ lỗi cho kẻ khác.

Mặt của Tiêu Kỳ càng lúc càng tối sầm.

...

Trong cung, chi tiêu bắt đầu giảm bớt, theo lệnh của hoàng đế.

Những món điểm tâm đắt đỏ không còn được mua về, thay vào đó chúng ta rủ Nghi Phi tỷ tỷ đến cùng làm điểm tâm.

Thần Phi ăn một miếng, rồi cười đùa,

“Không có gì lạ khi Nghi Phi là người đầu tiên được phong phi, người ta thường nói, muốn chiếm được trái tim của nam nhân thì phải bắt đầu từ dạ dày.”

Từ thuở nhỏ, tay nghề làm điểm tâm của Nghi Phi đã vượt xa các tiểu thư thế gia khác. Khi đó, ta còn từng đùa với Hoằng Khải rằng...

“Nếu không vì tỷ tỷ làm điểm tâm giỏi như vậy, muội nào đồng ý chứ!”

Không ngờ, giờ ăn lại là một thân phận khác rồi.

Ta giật lấy miếng bánh táo chua trong tay Nghi Phi,

“Tỷ tỷ ăn tới miếng thứ tư rồi mà!”

“Miếng này để muội ăn!”

Nghi Phi mỉm cười nhìn ta, giọng nói nhẹ nhàng.

"Ngay cả với hài tử cũng tranh đồ ăn sao?"

Ta ngạc nhiên nhìn nàng,

“Hài tử nào cơ?”

Lương Phi liếc ta một cái, đưa tay nhẹ nhàng gõ vào đầu ta, rồi lạnh nhạt nói:

“Chúng ta có hài tử rồi.”

Cả ta và Thần Phi đều kinh ngạc thốt lên:

“Á, chúng ta có hài tử rồi sao?!”

Nghi Phi tỷ tỷ đã mang thai được hơn một tháng.

Loading...