Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Vạch Mặt Mẫu Thân Tâm Cơ Luôn Thiên Vị Biểu Muội - Phần 6

Cập nhật lúc: 2025-01-19 01:38:35
Lượt xem: 248

Biểu muội lập tức áp dụng phương pháp cũ: "Di mẫu, người không thương Liên Nhi nữa sao? Tỷ tỷ luôn được Thế tử yêu thích, nhưng con chẳng có gì cả. Hiện tại, chỉ có thể đưa tỷ tỷ về thì hắn mới chịu nhìn con một cái. Người cứ để tỷ tỷ cùng con đến Hầu phủ làm khách, lát nữa con sẽ cho người đích thân đưa tỷ tỷ về."

Mẹ ta đẩy cánh tay nàng ta ra: "Con ta vất vả mới trở về được, đương nhiên phải về phủ báo bình an rồi. Liên Nhi, sao từ khi thành thân, con lại không hiểu chuyện như vậy?"

Nàng ta không phục, chắc chắn ở Hầu phủ nàng ta sống không tốt, dù sao sau bức thư của ta, Thế tử cũng chỉ xem nàng ta như kẻ thù, chẳng còn chút tình nghĩa. Còn mẹ ta, trước đây đã bồi thường cho Hầu phủ không ít tiền, giờ đang thiếu tiền.

Một kẻ muốn dùng ta làm bia đỡ đạn, còn muốn cả đời đạp lên đầu ta để sống tốt.

Một kẻ xem ta là cây rụng tiền, luôn thiên hướng người ngoài.

"Di mẫu, trước đây người đã hứa với cữu cữu sẽ chăm sóc con cả đời mà. Nếu cữu cữu biết bây giờ người không cho biểu tỷ đến chỗ con làm khách, chỉ sợ sẽ giận lắm." Nàng ta đột nhiên nói.

"Thế này đi, nếu con thực sự nhớ tỷ tỷ, vậy để Thế tử đến nhà chúng ta xác nhận biểu tỷ nhà con vẫn bình an không phải là được rồi sao? Dù sao cũng là người thân mà."

Ta liếc nhìn mẹ, bà vô thức dời mắt đi.

Nhưng từ tình hình hiện tại ta đã nhìn ra.

Vị biểu muội này, cũng biết được điều gì đó.

11

Nàng ta đã biết, vậy thì người dì đã c.h.ế.t kia của ta cũng biết.

Thì ra là vậy, họ đang cùng nhau tính toán bán đứng ta.

Ta giằng khỏi tay biểu muội, cười nói: "Mẹ nói đúng, biểu muội cứ đợi một thời gian nữa dẫn Thế tử về nhà mẹ đẻ là được. Mẹ, con cũng nhớ cha, chúng ta mau về thôi."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/vach-mat-mau-than-tam-co-luon-thien-vi-bieu-muoi/phan-6.html.]

Nói xong, ta cùng mẹ trở về nhà.

Cha ta là kẻ lông bông, thường ngày ngoài công việc không hỏi han gì đến việc nhà. Về nhà chỉ gật đầu nói về là tốt rồi, còn bảo ta kết toán sổ sách trong nhà. Ông ta nợ bao nhiêu bạc, rồi để quản gia dẫn những chủ nợ của ông ta vào cửa.

Giống như ta đương nhiên phải làm những việc này cho bọn họ vậy, vừa sai người mở công khố để kết toán bạc, vừa sờ bàn tay đã lạnh như băng.

Vừa kết toán bên này xong, cha ta hài lòng bỏ đi. Mẹ ta lại đến nói: "Cẩm Nhi à, tiền của mẹ cũng nên chi ra rồi, sắp phải gửi đi cho người ta rồi đấy."

Khi tổ mẫu còn sống, mẹ ta đã nói mình đang cung dưỡng một vị cao nhân rất lợi hại, mỗi năm cần hơn trăm lạng bạc làm một đại pháp sự cho cha mẹ đã khuất của bà, còn có thể tiêu tai giải nạn cho gia đình.

Tổ mẫu nghĩ cha mẹ bà mất sớm, con cái muốn tận hiếu cũng là phải. Nên mỗi năm đều cho một ít, liên tục cho hơn mười năm.

"Mẹ, con nghe nói tiền trong tay người đều đã cho biểu muội bổ sung của hồi môn rồi, thật là hồ đồ."

"Còn không phải là do Thế tử đó ép gấp quá, ta cũng không còn cách nào."

"Đã biết như vậy, sao còn đáp ứng biểu muội?"

Mẹ ta thở dài: "Cũng vì thương xót nó thôi, thôi đừng nói nữa, tiền thờ cúng lần này. . ."

"Năm nay không cúng bái nữa, mẹ đã dùng hết số bạc có thể chi tiêu từ công khố rồi. Nếu con lại lấy tiền ra, vậy thì phải động đến tư khố. Tổ mẫu trước đây đã dặn, trừ khi rơi vào đường cùng, không thì không được động đến tư khố, mẹ hẳn phải hiểu."

"Ta không hiểu, khi tổ mẫu còn sống dù có chuyện gì xảy ra cũng không bao giờ cắt khoản tiền này. Con đang làm gì vậy? Chẳng lẽ chỉ vì ta để biểu muội gả đi thay con, nên con hận ta sao?"

📍 Nếu thấy hay đừng ngại cho bọn mình một lượt theo dõi nhé!
📍 Ngoài ra, các bạn có thể theo dõi bọn mình trên FB: Cá Chép Ngắm Mưa • 鯉魚望雨 để không không bỏ lỡ những bộ truyện hấp dẫn!

12

"Vậy mẹ, người bồi thường cho Hầu phủ tổng cộng ba trăm ba mươi lạng bạc, con muốn hỏi, một nửa của hồi môn người để lại cho con đã đem đi đâu rồi? Trong đó có đủ bốn năm trăm lạng bạc, còn có các loại châu báu trang sức, sao lại vô cớ biến mất như vậy?"

Loading...