Vả mặt trà xanh giả mạo - Ngoại truyện

Cập nhật lúc: 2025-03-02 10:58:40
Lượt xem: 207

Cao Tú Lệ vào tù, mọi thứ xung quanh lập tức trở nên yên tĩnh.

Hàn Tôn vẫn còn muốn nối lại tình xưa, nhưng bị mẹ tôi mắng một trận.

Mắng thì mắng, nhưng bà ấy vẫn không nhịn được nói với tôi, nói rằng Hàn Tôn thực sự không được, nhưng cái anh chàng mà tôi từng theo đuổi, Thẩm Điều, thì có tiếng tốt.

Thực ra tôi hoàn toàn không biết gì về phú nhị đại đi du học tên Thẩm Điều.

Lần trước chỉ cố tình chọc tức Cao Tú Lệ thôi.

Team Dưa hấu không ngọt_ Truyện chỉ đăng trên MonkeyD_vui lòng không re-up ra ngoài.

Nếu nói về các hoạt động công ích hay những người liên quan đến công ty Thẩm, thì chỉ có một lần.

Nghỉ hè lần trước, khi ở vùng núi xảy ra lũ quét, tôi nhờ vào sự nhanh nhẹn đã giúp dân làng vận chuyển người từ khu du lịch ở sau núi ra ngoài.

Lúc đó thời tiết oi ả, mọi người vừa khát vừa mệt, ai cũng bẩn thỉu.

Đúng lúc đó, tôi nhìn thấy một cậu trai cao lớn bẩn thỉu chiếm hơn nửa chỗ ngồi trên xe, chân tay dài ra không hề biết thu gọn lại.

Tôi không khỏi nhíu mày, rồi thấy cậu ta đang cầm chai nước khoáng mà dân làng tiết kiệm được để rửa tay.

 Cậu ta vừa rửa tay một cách từ tốn, vừa giả vờ nói: “Xin chào, tôi là nhân viên của công ty Thẩm, bây giờ tôi không có tiền, nhưng tôi muốn mua chai nước này, khi đến nơi phân phối, tôi sẽ nhờ trợ lý chuyển cho bạn một nghìn đồng làm thù lao, bạn yên tâm, tôi tuyệt đối không phải là người nói một đằng làm một nẻo.”

Câu nói của cậu ta gần như giống hệt như những tin nhắn lừa đảo mà tôi vừa nhận, khiến bà dì mồ hôi nhễ nhại đứng bên cạnh đơ ra.

Dùng xong một chai, cậu ta còn muốn một chai nữa để rửa mặt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/va-mat-tra-xanh-gia-mao/ngoai-truyen.html.]

Tôi cười khẩy, cầm chai nước khoáng tiến tới, rồi khi cậu ta đưa tay ra, tôi dùng một chân đá cậu ta xuống khỏi xe.

Cút đi, đồ lừa đảo không biết xấu hổ!

Tôi kể chuyện này cho mẹ tôi, nói rằng nếu kẻ lừa đảo này là Thẩm Điều, thì anh ta cũng đã từng đuổi theo xe ba bánh, cũng coi như là đã theo đuổi tôi.

 Mẹ tôi nhìn tôi với vẻ mặt rất kỳ lạ, không nói gì.

Tháng sau, công ty Thẩm tổ chức tiệc thường niên, mời công ty chúng tôi tham gia.

Trong phần chia sẻ về duyên nợ với công ty, tôi theo lời mẹ đã kể lại câu chuyện này.

Khi tôi xuống sân khấu, mẹ tôi cười: “Bảo Bảo, con kể thật thú vị. Con thấy con trai của chủ tịch Thẩm đang cười kìa.”

Tôi quay đầu lại, thì thấy không biết từ lúc nào mà vị khách mời đặc biệt đó đã đến, với nụ cười lạnh đến mức gần như khiến người khác đông cứng, đang nheo mắt nhìn tôi.

...Khuôn mặt này.

... Đôi chân dài, tay dài.

Không thể nói là rất giống, mà gần như y hệt tên lừa đảo đó.

 Hóa ra, thật sự đã từng theo đuổi..........

 

Loading...