U60 Tôi Quyết Định Ly Hôn (Hoàn) - Chương 3
Cập nhật lúc: 2025-01-20 05:57:25
Lượt xem: 93
Chương 3
Bà không thèm nói tiếp với bọn họ, mà nhanh chóng kéo vali trên lầu, gọi cậu Chương đến mang đồ ra.
“Được lắm, em giỏi thì đi thẳng đi, đừng quay lại nữa”
“Anh nói lại cho em biết, em đừng có hối hận”
Bà quay ngoắt lại, đáp dõng dạc.
“Tôi không bao giờ hối hận vì quyết định này, tôi hối hận khi đã lấy anh và sinh ra thứ như nó”
“Mẹ nói phải giữ lời đấy, đừng trườn mặt lại đây”
Cậu ta lớn tiếng nói với mẹ mình, hai cha con nhìn bà như kẻ thù.
Bà nhanh chóng ra xe, bà đi lên xe mới bật khóc.
cậu Chương thấy thế vội đưa cho bà chiếc khăn tay, cậu nhìn bà hỏi đường đi.
“Phu nhân, bà muốn tôi đưa bà đi đâu ạ?”
Bà lặng lẽ lau nước mắt đáp lại cậu.
“ Sân bay, cảm ơn cậu”
Gần 20h bay, cuối cùng bà cũng tới nơi đây.
Mở máy bà thấy tin nhắn từ luật sư nói đơn đã được kí, bà nhìn hình ảnh thoải mái hơn hẳn.
Bà tiến đến khách sạn đã đặt chỗ, nhanh chóng hòa nhập với cuộc sống tại đây.
Quen biết thêm rất nhiều bạn bè, họ có những cái tư duy mới lạ, rất hay khiến bà được mở mang thêm nhiều thứ.
Trình độ ngôn ngữ của bà được cải thiện hẳn, không như trước kia, bà nhìn 2 người họ giao tiếp, mà cố ý nói không cho bà hiểu.
Có mấy người phụ nữ độc thân rủ bà đi leo núi, họ còn rủ bà đi trèo thuyền và câu cá.
Cuộc sống bà trải qua rất êm đềm, bình lặng, nhớ lại thì đúng là một nơi bình an như bà mong muốn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/u60-toi-quyet-dinh-ly-hon-hoan/chuong-3.html.]
Trong thời gian này, có khoảng gần 10 bức tranh được bà vẽ, vài bức được hội bạn bè của bà chụp lại, đăng lên các trang mạng xã hội.
Có nhiều bức tranh rất nổi tiếng, thậm chí có người muốn hẹn gặp bà, để xin tổ chức triển lãm.
Tự nhiên bà bận bịu hơn hẳn, mỗi ngày vẽ tranh liên lạc với nhà đầu tư mở phòng tranh.
Mọi thứ quay cuồng quanh công việc, sự nghiệp làm bà quên mất đã 2 tháng trôi qua.
Bà dường như cũng quên luôn cả nhưng nỗi đau, bà cảm thấy mình như lột xác thành bản thân mình năm 25 tuổi vậy.
Đêm xuống trong lúc đang kiểm tra tin nhắn, có một tin nhắn trong hòm thư của bà, tin rất kì lạ có ảnh đại diện là hoa hồng trắng, loài hoa bà rất thích.
Bà nghĩ có thể là khách mua tranh, nên cũng nhấn vào xem thử.
Trần Thị Vui
“Hoa Lệ em đã đi được 2 tháng rồi, đã tới lúc về thôi, em không định đi mãi đấy chứ”
Là Thái Khôi, sao ông ta lại nhắn vậy nhỉ, bà cũng không nghĩ nhiều đáp lại.
“Tôi đã là người tự do, tôi mong chúng ta không phiền hà nhau nữa”
“Đơn hôm đó anh đã kí rồi, chúng ta không còn vợ chồng, tôi mong anh buông tôi ra”
Tin nhắn nhanh chóng đáp lại, có vẻ ông ta luôn cầm máy.
“Em à, anh mong chúng ta có thể ngồi lại để bàn bạc thêm, chúng ta đã là vợ chồng gần 40 năm, đâu thể vì chuyển nhỏ mà cắt đứt”
Bà nghĩ mình nên nhắn cho ông ta, cần làm rõ một vài chuyện mới được.
“Chuyện nhỏ mà anh nói, là anh ngoại tình, việc anh với cô ta ngủ với nhau, thậm chí có con gái ngoài dã thú, tôi biết hết”
“ Con trai chúng ta còn che giấu cho anh, tôi cũng biết, chúng ta không thể làm lành lại được, tôi không còn tình cảm với anh nữa”
“Hoa Hoa em biết không, anh liệt giường rồi, anh bị tai biến, anh không đi lại được nữa, em có thể đến nhìn anh một lần không”
Cái gì vậy, ông ta chẳng phải tháng trước kết hôn hay sao, bà vẫn thấy đi du lịch với gia đình mới, mà giờ sao lại.
Bà vội gọi lại cho ông Lý quản gia, hỏi tình hình.
Ông Lý nghe được bà hỏi, chậm rãi kể lại tình hình 2 tháng qua, mọi chuyện xảy ra như một cuộn phim chạy chậm.