TỶ MUỘI TÌNH THÂM - Chương 8 (Hoàn)
Cập nhật lúc: 2025-01-24 12:01:15
Lượt xem: 630
Giọng điệu trầm buồn, không giống như đang nói dối, nhưng ta vẫn không nhịn được mà hỏi: “Sao trước giờ chưa từng nghe ngài nói đến?”
Bùi Sóc nghĩ ngợi, nghiêm túc đáp: “Trước giờ nàng chưa từng hỏi.”
“Hơn nữa ta cũng khó lòng tưởng tượng bên ngoài lại đồn ta không có khả năng nam nhân, mà còn có nhi tử từ năm mười hai tuổi.”
Nghe ngài ấy nói cũng có lý.
Ta suy nghĩ kỹ, bị Bùi Sóc thuyết phục: “Lời đồn này quả thực chẳng hợp tình hợp lý gì cả.”
13.
Đã nói đến đây, ta thuận miệng nhắc đến tiểu cô nương yếu đuối đang mang thai năm đó, ta bĩu môi hỏi: “Vậy cô nương mà Bùi Hoài dẫn về thì sao?”
Bùi Sóc đáp: “Cũng là quả phụ.”
Ta: “?”
Không phải chứ, hai phụ tử bọn họ lên chiến trường là để buôn người à?
Sao lại trùng hợp thế này?
“Nếu là quả phụ, sao hắn không mở miệng giải thích rõ ràng?”
Ta là độc phụ tính khí nóng nảy, giờ đây đã khó lòng tin tưởng Bùi Sóc, giọng điệu pha lẫn bực bội, không khách khí hỏi.
Tỷ tỷ ta là tiểu thư danh giá chuẩn mực, chắc chắn sẽ thông cảm và hiểu chuyện.
Bùi Sóc nhẹ nhàng trấn an cảm xúc của ta rồi từ tốn giải thích: “Trước tiên, nó vừa về nhà chỉ nói được một câu đã bị ta dùng gia pháp đánh ngất.”
“Tiếp theo, thân phận của cô nương đó quả thật rất đặc biệt.”
Hóa ra cô nương đó và một vị tướng sĩ dưới quyền Bùi Hoài là thanh mai trúc mã.
Nhưng nhà của vị tướng sĩ đó nghèo khó nên không thể cưới nàng ấy, chỉ đành trơ mắt nhìn nàng ấy bị bán vào kỹ viện.
Sau này vị tướng sĩ đó vì đỡ đao cho Bùi Hoài mà chết.
Trước khi chết, tâm nguyện duy nhất của y là mong Bùi Hoài dùng số tiền lương tích góp bao năm của y để chuộc cô nương đó về.
“Lúc chuộc được nàng ta về, nếu không vì hài nhi trong bụng là con của hắn thì có lẽ nàng ta đã tự sát để tuẫn táng theo hắn rồi.”
Bùi Sóc luồn tay vào mái tóc ta, khẽ xoa đầu ta: “Vậy nên Bùi Hoài không dám nhắc đến chuyện này trước mặt nàng ta, định đến khi kín đáo thì sẽ giải thích với chúng ta.”
…
Đến đây, mọi hiểu lầm cũng xem như được hóa giải.
Bùi Sóc hỏi ta: “Phu nhân, giờ nàng có thể cho ta một cơ hội không hòa ly nữa không? Bùi mỗ nhất định sẽ lập công chuộc tội.”
Trong lòng đã nguôi ngoai, nhưng ngoài miệng vẫn cứng rắn, ta làm bộ làm tịch đáp: “Còn xem ngài biểu hiện thế nào đã.”
Bùi Sóc khẽ cong đôi mày sắc như lưỡi kiếm, trong miệng nhẩm đi nhẩm lại bốn chữ “xem ta biểu hiện”.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/ty-muoi-tinh-tham-fpjg/chuong-8-hoan.html.]
Ngay sau đó, ánh mắt của ngài ấy dần trở nên thâm trầm, giọng điệu đầy nguy hiểm: “Bùi mỗ nhất định sẽ biểu hiện thật tốt.”
…
Ngày hôm sau tỉnh dậy, binh sĩ canh gác ngoài viện đã rút đi hết.
Ánh nắng mùa hè chói chang rực rỡ.
Bên cạnh giường ta, tỷ tỷ ngồi đó, đang ngủ gà ngủ gật, trông dáng vẻ cũng mệt mỏi chẳng kém gì ta.
🌟Truyện do nhà 'Như Ý Nguyện' edit🌟
Tấm áo lụa mỏng chẳng che nổi những vết hôn đỏ lấm tấm dày đặc trên xương quai xanh trắng ngần của tỷ ấy.
Ta thấu hiểu nên hỏi thẳng: “Tỷ và Bùi Hoài hòa hảo rồi à?”
Mặt của tỷ tỷ thoáng ửng hồng như kẻ lén uống rượu ngon, tỷ ấy nhỏ giọng đáp: “Ừm, hòa rồi.”
“Cảm giác thế nào?”
Ý ta là hỏi tỷ ấy có còn định bỏ trốn nữa không để ta sớm tính kế.
Ai ngờ, tỷ ấy thốt lên một câu khiến một độc phụ như ta cũng phải kinh ngạc: “Có hơi… thích.”
Ta: “?”
Được rồi, ta rút lại ý định chạy trốn.
14.
Sau khi trở về Bùi phủ, cuộc sống dần trở lại như bình thường.
Chỉ là mỗi lần sáng chiều đến thỉnh an, ta đều nhìn thấy hai phụ tử Bùi Hoài, Bùi Sóc giả vờ ngồi hóng mát hay chơi cờ ngoài đình.
Miệng thì buông mấy câu vu vơ đại loại như…
Bùi Sóc: “Nhi tử à, trời này thật trời.”
Bùi Hoài: “Đúng đấy phụ thân, hồ này thật hồ.”
Nhưng người luyện võ có ngũ quan nhạy cảm, tai của hai người họ thì vểnh lên hết cỡ, chú ý từng câu từng chữ trong sân viện của ta.
Vừa khéo nghe thấy ta đang cùng tỷ tỷ vừa cãi cọ vừa mách lẻo, vừa khịa lẫn nhau.
Nói mãi, ta nói khô cả họng, quay sang hỏi tỷ tỷ: “Vậy tỷ có định hòa ly nữa không?”
Tỷ tỷ lắc đầu: “Thôi, không hòa ly nữa.”
Ta gật đầu: “Được, tỷ không hòa ly thì ta cũng không hòa ly.”
Hai người ở cách đó không xa đồng loạt thở phào nhẹ nhõm rồi nhìn nhau cười, nâng chén cụng ly: “Lại thoát được một kiếp.”
Ăn mừng vì một lần nữa tránh khỏi việc trở thành thành viên của “hội góa vợ”.
(Hoàn toàn văn)