Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Túy Trần Duyên - Chương 1

Cập nhật lúc: 2025-01-01 11:31:19
Lượt xem: 111

[FULL] Túy Trần Duyên

Tác giả: Tửu Thập Thất

Edit: Hồng Tụ Thiêm Hương

︵‿︵‿୨♡୧‿︵‿︵

Người ta yêu mười mấy năm g.i.ế.c cả nhà ta.

Đứa con chưa kịp chào đời cũng bị hắn đem lấy lòng người tình.

Sau đó, hắn thậm chí còn tự tay dâng ta cho thái tử nước địch.

1

Ta quỳ ở tiền điện, nghĩ xem Lý Thiều Uyên đang ngồi trước mặt sắp tra tấn mình như thế nào.

Ta chỉ nghe thấy hắn hỏi: “Tay nào?”

Nghi quý phi ngồi ở bên dưới trả lời: “Hình như là tay trái.”

Sau đó ả nâng tay đỡ trán, mềm mại nói: “Thần thiếp đau đầu, không nhớ rõ nữa.”

Lý Thiều Uyên lạnh lùng nói: “Nếu vậy thì chặt luôn cả hai tay đi.”

Ta ngẩng đầu nhìn về phía nam nhân kia.

Hắn cũng đang nhìn ta, trên mặt tràn đầy ý lạnh.

Đúng rồi, hôm nay là mười lăm tháng giêng, chỉ có xem ta đau đớn hắn mới cảm thấy được an ủi.

Quả nhiên, Nghi quý phi rất hợp tâm ý hắn.

Người ra tay là Phúc Hải Lộc - người hầu thân cận của hắn: “Đắc tội rồi, Triệu cô nương.

Tiếng kêu la thảm thiết của ta tràn ngập Hạo Nguyệt Cung.

Thật ra chút đau đớn này cũng không phải thứ gì quá to tát.

Nhưng ta biết, ta càng biểu hiện ra càng thê thảm thì trận dày vò này mới có thể kết thúc nhanh hơn.

Một ngón, hai ngón… Năm ngón.

Tay đứt ruột xót, phần xương bị cắt đứt truyền tới cảm giác như vô số cây kim đ.â.m vào cùng lúc.

Đau đến mức ta phải hít sâu vài lần mới thấy đỡ hơn một chút.

Bảy ngón, tám ngón…

Thật sự muốn c.h.ế.t đi luôn.

Nhưng mà, không thể được.

“Đủ rồi.”

Tốt quá, vẫn còn hai ngón.

“Xin lỗi Nghi quý phi đi, xin lỗi xong trẫm sẽ bỏ qua việc này.” Lý Thiều Uyên lơ đãng nói.

Ta không tin hắn không biết lý do khiến ta tát Nghi quý phi một cái.

Ta nằm rạp trên mặt đất, căn bản là không thể quỳ đúng quy củ được nữa: “Nô tỳ từ chối, còn hai ngón nữa thôi, tiếp tục đi.”

Bắt ta xin lỗi cho cái tát kia thì thà chặt đứt hết mười ngón luôn đi.

Chỉ là Bồ Vũ lại vất vả rồi, không biết đêm nay tiểu nha đầu ấy lại muốn khóc bao lâu nữa đây.

“Ngươi còn chưa biết sai?” Lý Thiều Uyên bắt đầu lần chuỗi ngọc trong tay.

Ta rũ mắt: “Nô tỳ sai ở đâu?”

“Gàn bướng hồ đồ, không biết hối cải.” Chuỗi ngọc mới ở trong tay hắn giờ đã bị ném vào mặt ta.

“Đi ra ngoài.” Lý Thiều Uyên nói.

Ta chống bàn tay ngồi dậy, gắng hành lễ: “Nô tỳ, cáo lui.”

“Ai bảo ngươi ra ngoài?”

“Hoàng thượng?” Nghi quý phi nhìn Lý Thiều Uyên bằng ánh mắt không thể tin được.”

Thấy sắc mặt hắn càng ngày càng khó coi ả cũng chỉ đành phải đứng dậy, không cam lòng: “Thần thiếp cáo lui.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/tuy-tran-duyen/chuong-1.html.]

Sau đó Phúc Hải Lộc và đám người hầu cũng lui ra ngoài.

“Phụ thân ngươi và tiền thái tử lén thông đồng với nước địch, được không c.h.ế.t tử tế đã là ban ân rồi, còn ngươi nên bị nghiền thành tro mới phải.” Lý Thiều Uyên thong thả nói, trong giọng nói không có một chút tình cảm nào.

Đây là những gì Nghi quý phi từng nói hồi chiều.

Ta không hối hận vì đã đánh ả.

Bọn họ không phản quốc, không ai có thể làm nhục bọn họ.

Ta cười khẩy: “Người đáng c.h.ế.t thì nên bị chó hoang cắn xé nhai nuốt vào bụng.”

Bởi vì người bị chó hoang cắn c.h.ế.t là Tiêu Lương Nữ - thê tử kết tóc se duyên của Lý Thiều Uyên.

Ta còn chưa dứt lời hắn đã lao tới bóp cổ ta.

“Ngươi muốn chết?”

Nói xong hắn vừa xé váy lụa cũ nát của ta xuống vừa ấn đầu ta xuống bàn.

Ta còn chưa bớt choáng váng vì phần đầu bị va đập mạnh thì cơn đau vì bên dưới bị xé trách đã vượt xa sự đau đớn ở bàn tay.

Trong lúc hoảng hốt ta nghe thấy hắn thì thầm bên tai ta: “Hãy tồn tại cho tốt để thừa nhận tất cả những thứ này cho ta, hoàng tẩu à.”

2

Phố Trường Vân, người nọ cứu ta dưới vó ngựa khi con ngựa điên kia phóng qua.

Từ đó, trái tim rung động đến tận mười mấy năm sau.

Sau đó, ta nghe nói hắn là tam hoàng tử - Lý Thiều Uyên.

Sau đó, mỗi khi có cơ hội vào cung, ta luôn vui vẻ đến mức mất ngủ cả đêm.

Hắn lớn hơn ta ba tuổi.

Hắn sẽ trèo cây để hái quả cho ta ăn.

Hắn sẽ lẻn ra khỏi cung để tặng quà cho ta.

cẻm ơn đã các tình iu đã đọc truyện, iu tui iu truyện thì hãy bình luận đôi câu và ấn theo dõi nhà tui để đọc thêm nhiều truyện hay nhoaaa ❤️‍🔥❤️‍🔥❤️‍🔥

Bọn ta cùng vẽ đồ chơi làm bằng đường cùng nhau, ăn bánh mật cùng nhau, nghe kịch nói cùng nhau.

Nhưng phụ thân lại nói hắn có ý muốn lợi dụng ta.

Tuy hắn là hoàng tử cao quý nhưng mẹ đẻ của hắn lại có xuất thân thấp hèn.

Phụ thân ta là hữu tướng đương triều, ngày nào ông cũng đau đầu vì việc chọn minh quân mới.

Sau đó ông gả ta cho thái tử.

Ta đã từng khóc, từng làm ầm lên, từng lấy cái c.h.ế.t ra để ép ông.

Nhưng phụ thân lại uy h.i.ế.p ta bằng mạng của Lý Thiều Uyên, ép ta phải làm một thái tử phi tốt.

Mạng của hoàng tử không được sủng ái còn rẻ mạt hơn cỏ rác.

Đêm tân hôn, thái tử Lý Thiều Cẩm xốc khăn voan của ta lên, nói với ta: “Nàng không phải sợ, ta biết nàng phải lòng tam đệ, ta sẽ chờ nàng tiếp nhận ta.”

Lý Thiều Cẩm không chạm vào ta, ta với y tôn trọng nhau như khách.

Y dịu dàng, săn sóc, đối xử tỉ mỉ cẩn thận với ta như huynh trưởng.

Không lâu sau tam hoàng tử thành thân, hắn cưới nữ nhi nhà tướng - Tiêu gia.

Cuối cùng ta với hắn cũng thành người qua đường.

Đêm ấy ta chỉ muốn say một trận.

Sau đó Lý Thiều Cẩm lấy chén rượu ở trong tay ta đi, đỡ ta lên giường, ém kỹ góc chăn.

Lúc y đứng dậy ta đã giữ chặt lấy góc áo y: “Ca ca.”

Dường như là gọi y, dường như là gọi người trong mơ của ta.

Ta nên làm một thái tử phi xứng chức rồi.

3

Triều đình tranh đấu gay gắt, tuy Lý Thiều Cẩm bận nhưng y vẫn nhớ rõ mang bánh hoa táo về cho ta.

Lúc gặp lại Lý Thiều Uyên đã là yến tiệc mừng năm mới trong cung.

Hắn và Tiêu Lương Nữ yêu thương hòa thuận với nhau, hắn còn khinh thường việc liếc qua ta một cái.

Loading...