Tuế Tuế - C6
Cập nhật lúc: 2024-08-21 00:18:43
Lượt xem: 2,139
Ngũ hoàng tử cũng hiểu được ý này, cười khẩy một tiếng: "Nếu đã như vậy, vậy hãy để quan phủ đến cửa đi."
Hiện tại ta là vị hôn thê trên danh nghĩa của hắn, ta mất mặt chính là hắn mất mặt. Hắn tự nhiên chán ghét thái độ của mẫu thân ta.
Nghe được những lời này, mẫu thân ta lập tức lo lắng, nói thật, bà cũng không chắc chắn.
Chu Y Y càng sợ hãi ôm chặt mẫu thân ta, cô ta toàn thân run rẩy.
Mẫu thân ta còn muốn ngăn cản, nhưng Ngũ hoàng tử muốn báo quan, bà cũng có chút bất lực.
Bà ngồi xổm xuống, nói với Chu Y Y: "Y Y, con nói thật với dì, con có lấy không? Nếu lấy thì xin lỗi tỷ tỷ, dì sẽ để tỷ tỷ tha thứ cho con."
Lấy? Ta cười lạnh trong lòng.
Chu Y Y nhìn sắc mặt âm trầm của Ngũ hoàng tử, rồi lại nhìn mẫu thân ta dịu dàng như nước, do dự một chút, liền nói với mẫu thân ta: "Y Y nhặt được ở trong vườn."
Lời này của cô ta là thật, nhưng nói ra quá muộn.
Lúc này, cô ta vừa thừa nhận đã bị gán cho cái danh tham lam, trộm cắp.
Quả nhiên sắc mặt Ngũ hoàng tử càng thêm khó coi, ma ma nhìn ta với ánh mắt càng thêm đau lòng.
Còn ta thì dứt khoát, lập tức trở mặt.
"Trấn Bắc Vương phủ không chứa chấp được kẻ tay chân không sạch sẽ, người đâu, đuổi Chu Y Y ra khỏi Trấn Bắc Vương phủ cho bổn Quận chúa."
Anan
Người mà ta mang theo từ trong cung lập tức hành động.
Nhưng bọn họ vừa tiến lên một bước, mẫu thân ta đã chắn trước mặt Chu Y Y.
"Tuế Tuế, Y Y còn nhỏ, sao con có thể được nước lấn tới như vậy?"
Ta không che giấu cảm xúc của mình nữa, tức giận nhìn hai người: "Trấn Bắc Vương phủ từ trước đến nay luôn trong sạch, bây giờ lại có người bôi nhọ Trấn Bắc Vương phủ! Bôi nhọ cha ta!"
"Người như vậy cớ gì ở lại Trấn Bắc Vương phủ?"
"Động thủ!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/tue-tue/c6.html.]
Trong những ngày qua, mẫu thân ta và ta đấu đá ngầm chưa bao giờ thắng, vốn đã có chút uất ức trong lòng. Bà nghĩ đến trước đó ta còn ra vẻ vâng lời nhưng trong lòng không phục, đến bây giờ dám trực tiếp chống đối, bà liền không kiềm chế được cảm xúc nữa.
Bà tiến lên cho ta một cái tát: "Con rốt cuộc muốn làm gì?"
Đánh xong bà cũng ý thức được không đúng, lại tiến lên lấy lòng nhận lỗi: "Tuế Tuế, Mẫu thân không cố ý."
Ta che mặt, lạnh lùng nhìn bà, sau đó nói với ma ma: "Ma ma, chúng ta về cung."
Trước khi đi, ta vẫn cho người đuổi Chu Y Y ra ngoài.
Vương phủ dù lợi hại đến đâu cũng không bằng người đến từ trong cung, huống chi lúc này còn có Ngũ hoàng tử chống lưng.
9.
Ta trở về hoàng cung với dấu tay trên mặt, Hoàng đế nhìn thấy dấu tay trên mặt ta, đau lòng dỗ dành hồi lâu.
Ông sẽ không làm gì góa phụ của huynh đệ mình, nhưng nuôi dưỡng đứa trẻ thì ông vẫn làm được.
Từ đó về sau, ta liền ở lại hoàng cung.
Còn Chu Y Y thì sao?
Danh tiếng của cô ta coi như đã hoàn toàn bị hủy hoại, mẫu thân ta muốn vì cô ta mà vãn hồi, đã làm rất nhiều việc tốt trong thành dưới danh nghĩa của cô ta.
Nhưng trong kinh thành, bất kỳ gia đình nào có chút danh tiếng, đều biết biểu tiểu thư này tay chân không sạch sẽ, còn từng bị Quận chúa đuổi ra khỏi cửa.
Mẫu thân ta không chỉ muốn tạo dựng danh tiếng tốt cho cô ta, còn muốn giống như kiếp trước, mời thầy giỏi đến dạy học cho cô ta.
Nhưng tiền vàng đã tiêu ra ngoài, đến cũng chỉ là những người tầm thường.
Bà dẫn Chu Y Y đến từng nhà cầu xin, nhưng những người có năng lực không ai chịu nhận cô ta.
Ta ăn trái cây cống nạp trong cung, trong lòng cười lạnh vô số lần.
Không quan tâm đến con cái ruột thịt của mình, lại quan tâm đến con cái của người khác như vậy.
Người không biết còn tưởng rằng hai người đó mới là con ruột của bà.