Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tựa Như Ánh Nguyệt - C1

Cập nhật lúc: 2024-12-16 12:41:27
Lượt xem: 94

Ta xuyên không thành bạch nguyệt quang trong lòng chàng thiếu niên hung ác. Khi ta ngỡ rằng chàng trai tàn bạo, ngông cuồng ấy chỉ xem mình là thế thân của một người khác, thì hóa ra... chính ta mới là bạch nguyệt quang đích thực.

 

1.

 

Ta xuyên không vào một cuốn tiểu thuyết ngược luyến cổ đại. Trong nguyên tác, nhân vật đại phản diện có đôi mắt đỏ ngầu như ác quỷ Tu La, vậy mà lại dịu dàng cúi đầu trước ta, nhẹ nhàng cọ cọ vào cổ ta như là đang làm nũng.

 

"Tỷ tỷ, ở lại có được không?"

 

---

 

Mọi chuyện bắt đầu khi ta đang trên đường tan làm. Vì đèn đường quá tối, ta vô tình dẫm phải một cái cống thoát nước không có nắp và... xuyên không!

 

Trong lòng ta thầm chửi rủa tên trộm nắp cống nào đó, rồi bắt đầu bất cần mà trải nghiệm cuộc sống sau khi xuyên không.

 

Hình như ta là một phi tần trong hậu cung, có vẻ như đã đắc tội với Hoàng đế nên bị giam lỏng trong một cái viện nhỏ, không thể ra ngoài.

 

Ba ngày trôi qua, ta thật sự không chịu nổi bầu không khí ngột ngạt và buồn chán trong cung. Cả cái hoàng cung rộng lớn chẳng có ai để nói chuyện, cung nữ thái giám đều như nuốt phải thuốc câm, hỏi gì cũng không trả lời.

 

Chỉ khi ta hỏi về tên Hoàng đế chó c.h.ế.t đang giam lỏng mình kia thì đám cung nhân mới đáp lại một câu: "Bệ hạ công vụ bận rộn, đợi xử lý xong chính sự sẽ đến thăm cô nương."

 

Thăm cái quỷ!

 

Phi, ai thèm tên Hoàng đế c.h.ế.t tiệt đó đến thăm chứ!

 

Không điện thoại di động, không mạng, không phim truyền hình, không tiểu thuyết, không lẩu Haidilao...

 

Chẳng có gì cả! Đối với một đứa "trạch nữ" chính hiệu như ta, đây quả là thảm họa tận thế.

 

Huống hồ ta còn là một người nói nhiều, không có ai nói chuyện cùng, ta cứ như quả cà tím bị nhiễm sương muối, héo queo rũ rượi.

 

Ngày thứ tư, rốt cuộc ta không nhịn được nữa nên quyết định bước ra khỏi phòng. Đúng như dự đoán, ta bị thị vệ chặn lại ở cổng.

 

Phải nghĩ cách để đánh lạc hướng bọn họ.

 

Ta mỉm cười: “Mau nhìn kìa, cha ngươi đến!"

 

Nhân lúc đám thị vệ quay đầu lại, ta co giò chạy thục mạng.

 

Tự do... cái quỷ ấy!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/tua-nhu-anh-nguyet/c1.html.]

 

Ta bị thị vệ tóm gọn, khiêng về nhốt trong phòng.

 

Cung nữ vừa biết ta muốn trốn, đã hoảng hốt chạy đi báo tin cho tên cẩu Hoàng đế kia. 

 

Thế là mới có cảnh tượng này ---

 

Cung nhân quỳ đầy đất, thị vệ run rẩy chờ lãnh hình phạt, còn ta là một trong hai người duy nhất đang đứng thẳng.

 

Ta cũng đâu muốn thế, nhưng tên cẩu Hoàng đế này trông đáng sợ quá, ta đứng im như tượng gỗ, không dám nhúc nhích.

 

"Cút hết cho trẫm."

 

Cung nhân chạy tán loạn như chim muông, có một thoáng ta cũng muốn cuốn gói theo họ.

 

Tiếc là không được.

 

Vị Hoàng đế trẻ tuổi cười khẩy, ngón tay thon dài bóp chặt cằm ta, giọng nói lạnh lẽo: "Nàng lại muốn chạy đi đâu? Thẩm đã nói rồi, nếu nàng dám chạy, trẫm sẽ đánh gãy chân hắn. Đến lúc đó, vị Thẩm ca ca quang minh lỗi lạc của nàng biến thành một tên què, nàng đoán xem hắn có hận nàng không?"

 

Ở gần thế này, ta mới nhận ra hắn là một "lông mi tinh", lông mi vừa đen vừa dài, còn đẹp hơn cả con gái như ta.

 

Ghen tị c.h.ế.t mất!

 

Bị bóp cằm, ta nói lí nhí: "Thẩm... ca ca nào? Ta không quen."

 

"Hừ, lại giả vờ mất trí nhớ? Mấy hôm trước chẳng phải Thẩm ca ca của nàng đã bảo nàng hạ độc g.i.ế.c trẫm sao? Thật sự tưởng trẫm không biết? Ngu ngốc, nếu không phải vì giữ nàng lại... trẫm đã sớm..."

 

Giọng hắn nhỏ dần, hình như đang nghĩ đến chuyện gì phiền lòng, mặt mày ẩn hiện vẻ hung bạo.

 

Thiếu niên chưa đến tuổi trưởng thành, dáng người đã cao lớn, từ trên cao nhìn xuống ta, ánh mắt lạnh lùng không chút cảm xúc.

 

Ta chẳng hứng thú gì với mấy ân oán tình thù của nguyên chủ với hắn, ta chỉ quan tâm đến một điều: cổ ta mỏi quá.

 

Người này không mỏi tay sao?

 

Không đúng, này người anh em, ngươi mau buông ta ra được không?

 

Ta đang định bảo hắn buông cằm ta ra, thì nghe thấy một tiếng "xoẹt".

 

Ánh đao sáng loáng làm mắt chó của ta suýt mù, ta lập tức nín thở, câu nói vừa định thốt ra cũng bị nuốt ngược vào họng.

Loading...