TRƯỜNG SINH ĐIỆN - CHƯƠNG 11
Cập nhật lúc: 2025-01-25 10:26:50
Lượt xem: 1,002
Mọi người trong tông môn ngơ ngác nhìn cảnh tượng này.
Nụ cười âm lãnh của Dận Nguyên ngày hôm đó hiện lên trong hư không.
"Biết tại sao ngươi lại là phế vật nổi tiếng gần xa không?"
"Bởi vì cha ta đã thi triển bí pháp lên người ngươi, che giấu Tiên Thiên Thánh Thể vốn có của ngươi."
"Ta nói gì đám ngu ngốc kia cũng tin, ta nói ngươi g.i.ế.c ta, bọn chúng liền tranh nhau giành nhau muốn báo thù cho ta."
"Sư tỷ, các sư huynh đệ mà tỷ dùng mạng cứu về, hình như yêu thương ta hơn đấy."
"..."
Toàn bộ tông môn cùng nhau xem lại cảnh tượng trong hư không.
Cha con kia đã rút hồn phách của ta ra, cưỡng chiếm thân thể của ta.
"Súc sinh!"
"Chúng ta đều bị đôi cha con ch.ó má này lừa rồi! Tội nghiệp Đại sư tỷ, bị chôn vùi nhiều năm như vậy, cuối cùng còn bị đôi ác nhân này hại chết..."
Toàn tông chấn động, không ai không lên án.
Mà ta đứng trong đám đông, ánh mắt xuyên qua tầng tầng lớp lớp, rơi trên mấy người kia.
Tiểu sư đệ Dận Hành không dám tin nhìn cảnh tượng đã mờ nhạt trong hư không, liên tục lùi lại, "Sao có thể..."
"Đại sư tỷ..."
Hai mắt hắn đỏ hoe, vẻ mặt hoảng loạn muốn tìm ta trong đám đông, ánh mắt đảo quanh một vòng, rồi lại khựng lại.
Hắn sợ là đã quên.
Đại sư tỷ của hắn đã c.h.ế.t rồi.
Trong tiếng quát mắng của bọn họ bị người ta rút hồn phách ra.
Mà một bên khác, Dận Chân vẫn luôn không nói gì, chỉ lẳng lặng đứng đó, sống lưng căng cứng như một cây cung đã kéo căng hết cỡ, dường như chỉ thêm một chút nữa, sẽ đứt phựt.
Người kia mím chặt môi, không nói một lời.
Hai mắt lại đỏ ngầu.
Tâm tính quá nông cạn, cảm xúc d.a.o động quá mức, lại là điềm báo sắp tẩu hỏa nhập ma.
Ta vừa dứt ý nghĩ, Dận Chân bên kia liền rút bội kiếm, rít lên một tiếng, đ.â.m mạnh về phía Dận Nguyên.
"Ngươi dám?"
Đại trưởng lão giận dữ quát một tiếng, đập bàn đứng dậy, chưởng phong quét mạnh qua Dận Chân.
Hắn rên lên một tiếng, từ giữa không trung rơi xuống, nôn ra một ngụm m.á.u lớn.
Đại trưởng lão lôi Dận Nguyên muốn bỏ chạy, bị sư tôn ra tay ngăn lại, "Hại tính mạng đồ nhi ta, lại muốn đi dễ dàng như vậy sao?"
Hai người tung chưởng về phía nhau, Đại trưởng lão ăn trọn một chưởng của bà, nhưng đột nhiên lại ngửa đầu cười lớn.
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
"Thời gian đã đến… Nếu đã không nỡ xa đồ nhi ngoan của ngươi, vậy hãy cùng chôn cùng nó đi!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/truong-sinh-dien/chuong-11.html.]
Lời vừa dứt.
Dưới chân núi bỗng vang lên tiếng c.h.é.m giết.
Hàng trăm người xuyên qua Hộ Tông Đại Trận, g.i.ế.c lên trên núi.
Đại trưởng lão đã lén lút tháo bỏ trận pháp bảo vệ tông môn, cấu kết với môn phái khác tấn công lên núi.
21
Mấy đại môn phái liên thủ tấn công lên núi.
Vào thời khắc này, sư tôn không rảnh đối phó với đôi cha con kia nữa, chỉ đành phải bảo vệ tông môn trước.
Sư tôn vốn đã có thương tích trong người, Dận Chân cũng vừa mới bị thương.
Hộ Tông Đại Trận đã bị tháo bỏ.
Nội ưu ngoại hoạn, sư tôn chỉ có thể nghiến răng dẫn các đệ tử trong môn gắng sức chống đỡ.
Trong lúc hỗn loạn, Đại trưởng lão dẫn Dận Nguyên đi sang phía đối diện, lớn tiếng cười nói: "Thế nào, có còn muốn báo thù cho đồ nhi ngoan của ngươi nữa không?"
Sư tôn dùng một kiếm chặn ngang hơn mười người đối diện, lạnh giọng quát: "Đương nhiên phải báo!"
"Mối thù này không báo, bản tọa làm sao xứng với tiếng sư tôn mà nó gọi?"
Lời nói vừa dứt.
Bà ăn trọn một chưởng của đối phương, mượn lực chưởng phong bay lên, một kiếm đ.â.m về phía Đại trưởng lão!
Đại trưởng lão lạnh lùng nhìn, vẻ mặt mỉa mai: "Không biết tự lượng sức mình…"
Chữ cuối cùng còn chưa kịp thốt ra, liền bị người bên cạnh đẩy mạnh ra.
Trường kiếm đ.â.m xuyên qua lồng ngực.
Phía sau, đám người mà hắn cấu kết lạnh lùng cười nói: "Không dám, tông môn các ngươi chúng ta muốn, con gái Tiên Thiên Thánh Thể của ngươi, chúng ta cũng muốn!"
Dận Nguyên bên kia còn chưa kịp phản ứng, đã bị người ta khống chế.
Cục diện đảo ngược trong nháy mắt, nhưng cũng chẳng có lợi cho tông môn chút nào.
Khi chiến cuộc đang giằng co, trời quang bỗng tối sầm, gió đen cuồn cuộn nổi lên.
Nháy mắt sau.
Trên núi đã xuất hiện thêm một người.
Áo choàng lông vũ đen, ánh mắt hung ác nham hiểm.
Ma Quân Trọng Lâu.
Mà mục tiêu của hắn, cũng là Huyền Thiên Tông.
Mọi người trong tông môn đều lộ vẻ xám xịt, trong mắt tràn đầy tuyệt vọng, danh tiếng Ma Quân lừng lẫy như sấm bên tai, nếu hắn không nhúng tay, tông môn vẫn còn một đường sống.
Mà hắn cũng muốn ra tay với tông môn, vậy chính là thập tử vô sinh.
Ngay cả sư tôn cũng lộ ra vẻ mặt sẵn sàng chịu chết.