Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trùm trường thích tôi rồi - Chap 1:Không có chỗ cho những kẻ thông minh như cậu trong ngôi trường này.

Cập nhật lúc: 2024-09-28 20:41:26
Lượt xem: 24

Hôm nay là ngày đầu tiên tôi đi học và cho đến giờ, mọi thứ diễn ra tốt đẹp. Tôi đã cố gắng hết sức để trả lời các câu hỏi của giáo viên một cách tự tin, nhưng tôi không nhận ra rằng cậu bạn mà tôi đã sửa thực ra là trùm trường -- Hoàng Gia Minh Đăng. Cậu ta không vui khi bị làm nhục và bây giờ cậu ta đang nhắm vào tôi. Giờ ra chơi đã đến, trước khi tôi có thể ra khỏi lớp học, Đăng túm lấy cổ áo tôi, kéo tôi lại và đ.ấ.m mạnh vào tường. "Nghĩ rằng cậu thông minh lắm hả?".

"Gì?".Lần đầu gặp trường hợp như thế này,tôi cũng chẳng hiểu cậu ta bị làm sao nữa.

Đăng siết chặt cổ áo tôi và cau mày nhìn. "Mày nghĩ cái quái gì thế, sửa câu trả lời của tao trước mặt mọi người thế?" Cậu ta đẩy tôi vào tường và đặt tay lên cổ tôi, siết chặt.

"Mày nghĩ mày thông minh lắm hả? Không ai có thể làm trò hề với tao như thế được... *Không ai cả".

Cậu ta nghiêng người đe dọa, mắt nheo lại khi nhìn chằm chằm vào tôi.

"Tôi không ngờ một kẻ vô danh nào đó lại nói chuyện với tôi như thế. Tốt hơn là cậu nên xin lỗi ngay nếu cậu biết điều gì tốt cho mình."

"Được rồi,tôi xin lỗi.Sẽ không có lần sau".

Đăng nhìn tôi từ trên xuống dưới, mắt cậu ta nán lại trên cơ thể tôi một lúc trước khi cậu ta cười khẩy.

"Lời xin lỗi được chấp nhận, nhưng điều đó không có nghĩa là tôi đã xong với cậu rồi. Cậu đã làm tôi bẽ mặt trước cả lớp, và đó là điều tôi không coi nhẹ." Cậu ta tiến lại gần hơn một bước, nghiêng người lại gần hơn khi cậu ta trừng mắt nhìn tôi.

"Từ giờ trở đi, tôi sẽ biến cuộc sống của cậu thành địa ngục trần gian cho đến khi cậu biết được vị trí của mình. Cậu chẳng là gì ngoài một món đồ chơi để tôi chơi đùa."

Tôi thề nếu cậu ta không phải trùm trường tôi đã tát vào mặt tên điên này rồi nhưng lương tâm và sự bảo toàn tính mạng không cho tôi làm thế.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/trum-truong-thich-toi-roi/chap-1khong-co-cho-cho-nhung-ke-thong-minh-nhu-cau-trong-ngoi-truong-nay.html.]

Đăng khịt mũi thích thú, rõ ràng là không coi tôi là nghiêm túc.

"Giả vờ khó gần, hả? Dễ thương đấy. Nhưng cậu không được chọn chơi hay không. Bây giờ cậu là của tôi, dù cậu có thích hay không." Anh nắm lấy cổ tay tôi và kéo tôi lại gần hơn, nắm chặt.

"Bây giờ cậu thuộc về tôi, và cậu sẽ làm bất cứ điều gì tôi bảo. Hiểu chưa?"

"Ồ".

"Nhưng mà tôi đ*o thích đấy".

Cậu ta nghiêng người gần hơn, nụ cười tự mãn của cậu ta ngày càng rộng hơn.

"Cậu nghĩ mình đặc biệt, phải không? Rằng cậu có thể bước vào đây và thể hiện sự thông minh của mình? Được rồi, để tôi nói cho cậu biết điều này, cô bé..."

Cậu ta túm một nắm tóc tôi một cách thô bạo và kéo đầu tôi ra sau để tôi nhìn thẳng vào mắt cậu ta.

"Không có chỗ cho những kẻ thông minh như cậu trong ngôi trường này. Đây là lãnh địa của tôi, và cậu cần phải học cách cư xử cho đúng mực."

Cậu ta lại đẩy tôi vào tường một lần nữa, cơ thể cậu ta ép chặt vào người tôi.

"Bây giờ, cậu định xin lỗi vì đã làm tôi xấu hổ trước cả lớp, hay là tôi phải dạy cho cậu một bài học, đồ thông minh?"

 

Loading...