Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

TRÚC MÃ LIỆU CÓ THANH MAI - 3

Cập nhật lúc: 2024-04-17 10:48:25
Lượt xem: 311

III. Chương 3

Giờ tự chọn buổi sáng, tôi với Từ Uyển cùng chọn một môn học. Nói đúng hơn thì cô ta và Lục Tần Chấp lựa chọn cùng một môn. Trong khi ngồi chiến đấu đăng ký học phần, cô ta ngồi nhìn tôi chằm chằm.

“ Thính Thính, hôm qua cậu nói chuyện với Lê Phỏng rồi à?”

Cô ta săm soi nhìn tôi. “ Tiếc là cậu ta chưa từng up ảnh tự sướng lên trang cá nhân, không biết mặt mũi ra sao. Nhưng hầu hết những người không up ảnh tự sướng thì đều cũng trông xấu xí vậy vậy thôi.”

Cô ta tuỳ tiện chỉ vào một bạn nam, sau đó nhếch miệng cười nói với tôi “ Nhìn cũng xứng đôi vừa lứa với cậu lắm.” Từ Uyển vừa dứt lời, bên cạnh tôi có tiếng nói “ Bạn ơi, có thể nhích vào trong một chỗ được không vậy?”

Từ Uyển khó chịu nhìn về hướng có tiếng nói, nhưng rồi giật mình mắt phát sáng. Người phát ra tiếng nói dáng cao, ánh mắt lạnh nhạt, cả người toát ra vẻ không muốn ai lại gần.

Rõ là trong giảng đường còn rất nhiều chỗ trống, nhưng Từ Uyển vẫn nhích người vào để cậu ta ngồi. Cô ta vượt qua tôi, hỏi han cậu bạn kia “ Bạn ơi bạn cũng học tiết này à?”

“Ừ” Cậu ta lạnh nhạt trả lời, nhưng lại nhìn thêm tôi một cái.

“Cậu tên là gì vậy?” Từ Uyển còn cố hỏi

“Cái người cậu bảo xấu xí ấy”, cậu ta nhẹ nhàng đáp “ Lê Phỏng” .

Từ Uyển há hốc miệng kinh ngạc, vội vã thu mình về chỗ, nhanh tay nhanh chân thu dọn đồ đạc chuyển ngồi cách đó hai ba hàng, rời xa chốn nguy hiểm này.

“ Rất hân hạnh được làm quen với bạn, Khương Thính Thính”

Lê Phỏng rút giáo trình, mở ra, để ngay sát cạnh vở ghi bài của tôi. Cậu ta nhướn nhướn mày, giọng điệu nhẹ bẫng “ Tối hôm qua, cậu nói muốn làm gì tôi ấy nhỉ?”

Tôi nhẹ nhẹ cười mỉm chi, nhấc quyển vở ngồi né xa xa.

Cậu ta cười theo tôi: “ Tôi biết cậu kết bạn với tôi là vì Lục Tần Chấp”

Tôi liên tục phủ nhận: “ Không phải vậy.”

Ánh mắt cậu ta khinh miệt “ Cậu xứng sao? Anh Lục không thể có cảm tình với loại con gái đầu óc toàn chuyện yêu đương như cậu được. Hơn nữa tôi là người có nguyên tắc”. Cậu ta lạnh nhạt, kiên định nói với tôi “ Không thể để thủ đoạn vụng về của cậu chia rẽ anh em tôi được.”

“Thế à.” Tôi hỏi lại cậu ta.

Danh sách điểm danh truyền đến trước mặt, tôi chỉ ký tên mình, bỏ qua tên của Lục Tần Chấp. Lúc đưa tờ phiếu cho Lê Phỏng, chẳng may chạm vào tay cậu ta. Cậu ta nhướn mày lên, bật chế độ cảnh giác. “Cậu….” cậu ta hắng giọng, “ Sao không ký tên cho Lục Tần Chấp”. Cậu chàng này xứng đáng được làm thẩm phán tình yêu cho Lục Tần Chấp. Tiếc rằng, tôi muốn anh ta về hội. “ Vì cậu đang ở bên cạnh tôi mà”. Tôi nhìn cậu ta, cười.

Cậu ta tránh ánh mắt của tôi, nghiêm chỉnh nhìn lên bục giảng. “ À, cho cậu mượn bút này”, tôi nói. Cậu ta vội vàng cầm lấy, giúp Lục Tần Chấp ký tên, lòng hơi hoang mang nhẹ. Chữ đẹp đấy.

“ Trên danh sách không có tên cậu.” Tôi ngẩng lên nói “ Vậy là cậu cố ý tới đây tìm mình sao?”

Cậu ta phản đối, muốn vạch ranh giới giữa hai người “ Tôi đến cảnh cáo cậu”

“ Ồ”, tôi vươn tay “ Có thể trả bút lại cho tôi được chưa?”

Cái bút đó như thể mọc gai, cậu ta lập tức trả cho tôi. Tôi cầm cây bút trong lòng bàn tay, cẩn thận xem xét.

“ Cậu làm cái gì vậy?” Cậu ta nhịn không nổi hỏi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/truc-ma-lieu-co-thanh-mai/3.html.]

“ Đây là cây bút đầu tiên chúng ta cùng dùng chung, tôi phải lưu giữ nó cẩn thận.” Tôi nói nhẹ nhàng.

Chuông tiết học tiếp theo vang lên, Lê Phỏng không dám ngoái đầu lại mà đi mất.

Tôi cũng không cười nữa, thu thập sách bút. Lúc đi qua bục giảng đưa cho thầy giáo tờ điểm danh, thầy nói “ Em ơi, cho thầy mượn cái bút được không?”

Thầy giáo cầm tờ điểm danh, lật sổ sách khắp bàn tìm bút.

Tôi đưa bút cho thầy “ Thầy ơi em tặng thầy, em còn nhiều lắm.”

Ra khỏi phòng, tôi dựa lưng vào tường rút điện thoại ra. Log in vào nick phụ, giả làm một anh zai rồi kết bạn với Lê Phỏng.

Anh không làm chó: “Cậu là ai đấy?”

Có thể nhận thấy sự phòng bị giữa từng câu chữ.

Người luyện chó: “ Phòng 801 toà nhà số 2, tôi chụp được ảnh cậu nắm tay Khương Thính Thính”.

Anh không làm chó: ?

Anh không làm chó: “ Tôi chỉ chạm qua tay cậu ta thôi”

Anh không làm chó: “ Không phải, không phải tôi cố ý chạm vào. Là cậu ta cố ý, cũng không phải. Nói chung là không phải tôi cố ý.”

Vài phút sau.

Anh không làm chó : “ Bao nhiêu tiền thì cậu xoá ảnh?”

Sau đó cậu ta phát một lì xì 1000 tệ qua tin nhắn. Tôi không nhận.

Người luyện chó: “Cậu với Lục Tần Chấp có một nhóm trò chuyện?”

Anh không làm chó: “ Sao cậu biết”

Người luyện chó: “ Kéo tôi vào nhóm”

Anh không làm chó “ Nhóm anh em thân thiết của tôi cậu vào làm gì?”

Người luyện chó: “ Tôi yêu thầm Lục Tần Chấp”. Tôi bịa bừa một lý do nhảm.

Anh không làm chó : “Cậu không phải đàn ông sao?”

Người luyện chó: “ Thế thì làm sao?”

Cậu ta thêm tôi vào nhóm, rồi lại nhắn riêng

Anh không làm chó: “ Nhớ xoá ảnh đi”.

Anh không làm chó: “ Có đánh c.h.ế.t tôi tôi cũng không nắm tay cậu ta”.

Tôi không đáp lời, quay về tài khoản chính của mình. Vừa đăng nhập đã thấy tin nhắn của Lục Tần Chấp

Lục: “ Điểm danh hộ tôi chưa?”

Lục: “ Cuối tuần đi cắm trại không?”

Tôi còn chưa kịp trả lời thì Từ Uyển đã nhắn

Uyển Uyển không phải Oản: Lục Tần Chấp rủ tớ đi cắm trại. Cậu nói xem tớ có nên đồng ý không?

Lục Tần Chấp luôn như vậy, Đầu tiên là rủ người khác, sau đó mới đến rủ tôi. Tôi luôn là phương án dự phòng an toàn. Nhưng mà bây giờ, tôi cũng muốn cậu ta nếm trải mùi vị này

Loading...