Trúc Mã Biết Yêu Rồi - Chương 8

Cập nhật lúc: 2025-03-20 10:16:43
Lượt xem: 928

Chẳng lẽ... Tên khốn này cố ý?

 

Cậu ấy thấy tôi nhận thư của người khác nên tức lên à?

 

Nhớ lại, sau vụ đó, tôi và cậu ấy chiến tranh lạnh suốt hai tháng.

 

Còn ánh mắt căng thẳng lúc sáng của cậu ấy nữa.

 

Có phải cậu ấy tưởng tôi đến đây để nối lại tình xưa với người kia không?

 

Càng nghĩ, tôi càng thấy có lý.

 

Tan tiệc, tôi vội vàng về nhà.

 

Vừa hay bạn tôi đề nghị đưa tôi về.

 

Thế là tôi nảy ra một ý tưởng xấu xa, vui vẻ nhận lời.

 

18.

 

Bạn tôi và bạn trai cô ấy cùng đưa tôi về tận nhà.

 

Trước đó, tôi đã bàn bạc trước với cô nàng.

 

Vậy nên, khi tôi bước xuống từ ghế phụ, bạn trai cô ấy còn cố tình đuổi theo, giả vờ muốn tạm biệt.

 

Tôi cá chắc cảnh này sẽ lọt vào mắt Bùi Dĩ Nam.

 

Nhưng tôi không ngờ cậu ấy lại xuất hiện nhanh như vậy.

 

Vừa mới tiễn bạn tôi đi được một giây.

 

Tôi còn chưa kịp xoay người.

 

Mũi tôi đã đụng trúng n.g.ự.c một ai đó.

 

Sắc mặt Bùi Dĩ Nam đen thui: "Sao lại để cậu ta đưa về?"

 

Không đợi tôi trả lời.

 

Cậu ấy lập tức quay lưng bỏ đi.

 

"Thôi, đừng nói nữa."

 

Tôi chậm rãi bước tới, gọi với theo bóng lưng cậu ấy:

 

"Đứng lại."

 

Bước chân Bùi Dĩ Nam khựng lại.

 

Tôi đi vòng ra trước mặt cậu ấy, mới phát hiện mắt cậu ấy hoe đỏ.

 

Ôi trời ơi.

 

Thú vị ghê!

 

Lần trước cậu ta khóc, tôi còn chưa tỉnh táo.

 

Lần này thì tôi nhất định phải nhớ kỹ cảnh tượng này.

 

Bị tôi nhìn chằm chằm, mặt Bùi Dĩ Nam đỏ lên, quay đầu đi chỗ khác.

 

"Làm gì?"

 

"Cậu muốn biết quan hệ giữa tớ và người ban nãy à?"

 

Tôi cố ý dừng lại một chút.

 

Bùi Dĩ Nam bối rối lùi một bước: "Tớ không muốn biết."

 

Tôi thấy cậu ấy như vậy lại càng hứng thú, lập tức rượt theo.

 

"Không muốn biết cũng phải nghe! Cậu nghe đi! Thực ra tớ với cậu ta là..."

 

Bùi Dĩ Nam la lên, cắt ngang lời tôi.

 

Tôi cười đến đau cả bụng.

 

Hai đứa cứ thế đuổi nhau nửa vòng khu chung cư.

 

Cuối cùng, cậu ấy bị tôi dồn vào chân tường.

 

"Nghe tớ nói."

 

"Không nghe."

 

"Nghe."

 

"Không nghe."

 

Cậu ấy trẻ con bịt tai lại.

 

Tôi tủm tỉm cầm tay cậu ấy kéo xuống.

 

"Thực ra tớ với cậu ta... Chẳng có quan hệ gì cả."

 

Bùi Dĩ Nam chớp mắt, ngây ngốc nhìn tôi.

 

"Gì cơ?"

 

"Bức thư tình kia cũng là cậu ta nhờ tớ đưa hộ cho người khác."

 

"Gì cơ?"

 

Ha.

 

Chết đứng rồi.

 

Tôi hết hứng chơi đùa, xoay người đi về.

 

19.

 

Một lúc lâu sau, Bùi Dĩ Nam mới đuổi theo tôi.

 

"Kỷ Thư Yểu, nói rõ đi, cậu không hề nhận thư tình của cậu ta á? Thế tại sao lại chiến tranh lạnh với tớ hai tháng trời?!"

 

"Cậu báo cáo khiến tớ phải viết kiểm điểm ba nghìn chữ, tớ không được giận chắc?"

 

"Hóa ra là thế à."

 

Bùi Dĩ Nam ôm chầm lấy tôi, vùi đầu vào cổ tôi.

 

"Hóa ra là thế, tớ cứ tưởng cậu thích cậu ta."

 

Từng giọt nước nóng hổi lăn xuống, chảy dọc theo da tôi.

 

Ơ hay.

 

Lại khóc nữa à?

 

Tôi đưa tay lên xoa tóc cậu ấy, ép cậu ấy ngẩng đầu lên.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/truc-ma-biet-yeu-roi/chuong-8.html.]

Tôi muốn nhìn rõ.

 

Nhưng cậu ấy không chịu.

 

Đầu sắp bị tôi giật đứt rồi, mà vẫn nhất quyết không chịu ngẩng lên.

 

Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD

Tôi bật cười vì tức.

 

"Không cho nhìn cũng được, có người khác khóc cho tôi xem."

 

"Đừng! Chỉ có thể nhìn tớ khóc thôi."

 

"Không thèm nhìn, ai mà quan tâm."

 

Bùi Dĩ Nam cuống quýt, dỗ dành tôi mở mắt.

 

Dỗ mãi không được, cậu ta bèn ôm lấy mặt tôi, hôn xuống.

 

Tôi: "?"

 

Thế này mà hợp lý à?

 

Môi kề môi, Bùi Dĩ Nam thấy tôi mở mắt nhưng không buông ra.

 

Hàng mi cậu ấy khẽ run.

 

Nước mắt còn đọng trên mặt, chảy xuống khóe môi.

 

Tôi hé miệng, l.i.ế.m đi.

 

Bùi Dĩ Nam sững sờ một giây, rồi lập tức sụp đổ.

 

"Kỷ Thư Yểu, đừng trêu tớ nữa. Tớ thích cậu, tớ thích cậu, tớ thích cậu..."

 

Những câu "tớ thích cậu" cứ thế vang lên giữa hai bờ môi chạm nhau.

 

Một nụ hôn kết thúc.

 

Tôi khẽ thở dốc: "Sao bỗng nhiên lại dám nói thích tớ rồi?"

 

Bùi Dĩ Nam áp trán lên trán tôi.

 

"Tớ không nhịn nổi nữa. Không muốn chờ nữa. Dù có bị cậu đánh chết, tớ cũng phải nói. Tớ thích cậu, từ rất lâu rồi."

 

"Tớ đánh cậu làm gì?"

 

Nói đến đây, tôi thực sự rất tò mò.

 

Tỏ tình thôi mà, có gì mà khó mở miệng thế?

 

Bùi Dĩ Nam gãi đầu.

 

"Lúc cấp ba, cậu từng nói cả đời này sẽ không bao giờ thích tớ..."

 

Tôi ngẩn ra.

 

Nhớ lại thật, lúc đó đúng là tôi ghét cậu ta đến nghiến răng nghiến lợi.

 

Hết cách rồi.

 

Khi đó nhìn cậu ta không thuận mắt chút nào.

 

Tôi bĩu môi.

 

Bùi Dĩ Nam siết chặt vòng tay ôm lấy tôi.

 

"Thế bây giờ thì sao? Cậu thích tớ không?"

 

Đã hôn rồi còn hỏi mấy câu ngốc nghếch này.

 

Hôm nay cậu ấy đâu có uống rượu.

 

Tôi đẩy cậu ấy ra, xoay người lên nhà.

 

"Không biết."

 

- HOÀN CHÍNH VĂN -

 

Phiên ngoại 1

 

Sau khi xác định quan hệ, Bùi Dĩ Nam trở nên cuồng hôn.

 

Mà lần nào cũng muốn hôn đến mức tôi nghẹt thở.

 

Tôi chịu không nổi.

 

Phổi chưa kịp rèn luyện, tôi sắp bị cậu ấy hôn đến c.h.ế.t ngạt mất.

 

Lại một lần nữa, cậu ấy chu môi định hôn, tôi thẳng tay bịt miệng cậu ấy lại.

 

"Không hôn, tớ không thích chơi SM."

 

"Chỉ hôn thôi mà, sao lại thành SM?"

 

Ồ, xin lỗi nhé.

 

Tôi cứ tưởng cậu ấy đang chơi kiểu “nghẹt thở play” chứ.

 

Tôi kiên quyết không cho hôn.

 

Bùi Dĩ Nam không nói gì.

 

Tối đó, tôi bị tiếng lách cách đánh thức.

 

Nhìn qua, thấy cậu ấy đang ôm điện thoại bấm bấm gì đó.

 

Nhìn kỹ lại, cậu ta đang tìm kiếm: "Làm gì khi vợ chê mình hôn dở?"

 

Tôi: "?"

 

Chợt nhớ ra.

 

Trước đây tôi từng chê kỹ thuật hôn của cậu ấy.

 

Ôi trời ạ.

 

Thôi thì mai cứ khen vài câu vậy.

 

Miệng tôi không chịu nổi nữa rồi.

 

Phiên ngoại 2

 

Một ngày nọ, tôi đột nhiên nhớ lại chuyện hồi bé, Bùi Dĩ Nam từng xé đáp án bài tập nghỉ đông của tôi.

 

Cậu ấy nghĩ một lúc lâu, rồi xấu hổ đáp:

 

"Lúc đó, mỗi khi gặp bài khó, cậu toàn chạy đi hỏi cậu lớp trưởng ngồi sau. Tớ nghĩ nghỉ đông rồi, cậu không hỏi được cậu ta, thì kiểu gì cũng phải đến hỏi tớ."

 

Tôi: "?"

 

Cách suy nghĩ này mà cũng có thể tồn tại trong đầu một đứa học sinh tiểu học à?

 

[HẾT]

Loading...