Trong Sinh Ta Đưa Chủ Tử Trà Xanh Vào Lãnh Cung - Chương 4
Cập nhật lúc: 2024-12-24 23:44:33
Lượt xem: 560
Triệu đáp ứng nhìn theo bóng lưng Hoàng thượng, cả người bủn rủn, ngã ngồi xuống đất.
Thúy Chi thấy vậy, vội vàng chạy tới đỡ: “Chủ tử, đất lạnh, cẩn thận nhiễm lạnh.”
Triệu đáp ứng ngồi bệt dưới đất, nước mắt như chuỗi ngọc đứt dây rơi lã chã, miệng vẫn lẩm bẩm: “Kiếp trước rõ ràng không phải thế này. Tuy hoàng thượng đến gặp ta sớm hơn, nhưng ta cư xử đâu có khác gì kiếp trước, tại sao…”
“Chủ tử, mau đứng dậy ạ!” Thúy Chi xót xa đỡ nàng ta đứng lên.
Triệu đáp ứng đứng dậy, liếc nhìn ta rồi bỗng nhiên ánh mắt dịu xuống.
Ta muốn xuất cung sớm thì phải để nàng ta được sủng ái mới có thể xin hoàng thượng. Kiếp trước, ta luôn vắt óc bày mưu tính kế, năn nỉ nàng ta tranh thủ ân sủng. Lần nào nàng ta cũng làm ra vẻ miễn cưỡng, cứ như ta ép uổng nàng ta vậy.
Nàng ta ngẩng đầu nhìn ta, giả vờ thản nhiên nói: “Hoàng thượng không đến thì thôi, chúng ta cũng được tự tại.”
Nàng ta cố tình nói câu này bên cạnh ta, chắc mẩm ta sẽ lại nghĩ cách rồi năn nỉ nàng ta tranh sủng.
Nhưng nàng ta không ngờ ta lại dửng dưng như không, sắc mặt nàng ta lập tức sa sầm.
Thúy Chi thấy vậy bèn mím môi an ủi: “Chủ tử, hoàng thượng nhớ thương người, chẳng mấy chốc lại sủng hạnh người thôi.”
Nghe vậy, sắc mặt Triệu đáp ứng mới dịu lại đôi chút, nhưng miệng vẫn cứng rắn: “Ta nào có màng đến ân sủng. Được hoàng thượng sủng ái đâu phải điều ta thật sự mong muốn!”
Lần này, Thúy Chi cũng không nói gì nữa. Cả buổi chiều ta đều hầu hạ bên cạnh nàng ta. Ban đầu nàng ta còn giữ được bình tĩnh, nhưng thấy ta vẫn không có động tĩnh gì giúp nàng ta phục sủng, trên mặt cũng bắt đầu lộ vẻ khó chịu.
Nàng ta nhìn ta quét dọn phòng, cau mày, cuối cùng không nhịn được nữa, bèn đập mạnh chén trà xuống đất, quát lên: “Ngươi đừng có lượn qua lượn lại trước mặt ta nữa, nhìn thấy mà phiền!”
Dưa Hấu
Vừa dứt lời, các cung nữ xung quanh đều nhìn nhau, rồi lại quỳ xuống, không biết mình đã chọc giận nàng ta ở đâu. Triệu đáp ứng ngày thường ôn hòa, giờ phút này trong mắt họ dần trở thành ôn thần.
Nàng ta ngẩng đầu, nhìn cung nữ quỳ đầy đất, ý thức được mình vừa thất thố, liền day day mi tâm: “Đứng dậy hết đi!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/trong-sinh-ta-dua-chu-tu-tra-xanh-vao-lanh-cung/chuong-4.html.]
Nàng ta sắp không chịu đựng nổi nữa. Sao nha đầu c.h.ế.t tiệt này vẫn chưa có động tĩnh gì, cũng không nghĩ cách giúp mình phục sủng, rốt cuộc đang tính toán điều gì?
Nàng ta muốn xuống nước với ta, nhưng lại không bỏ xuống được lòng tự ái.
Cứ như vậy, ta và nàng ta tiếp tục giằng co, cho đến tối, sắc mặt nàng ta đã đen như than.
Bỗng nhiên, ngoài cửa có tiếng động, là thái giám truyền chỉ đến.
Triệu đáp ứng nghe thấy động tĩnh, mắt sáng lên, mừng rỡ đứng dậy, nhìn về phía Thúy Chi: “Ta biết ngay mà, Hoàng thượng không quên ta!”
Thúy Chi vội vàng gật đầu hành lễ, cười theo: “Vâng, chủ nhân được sủng ái!”
Nhưng chưa kịp để nàng ta vui mừng, thái giám bước vào và hành lễ với ta: “Thu Nguyệt cô nương, Hoàng thượng cho mời!”
“Hoàng thượng mời nàng ta!” Triệu đáp ứng vừa định hỏi xem có phải Hoàng thượng muốn đến hay không, nghe thấy câu này thì ngây người ra. “Muộn thế này Hoàng thượng triệu nàng ta làm gì?”
Công công nghe vậy cười đáp: “Tâm tư của Hoàng thượng đâu phải nô tài nào cũng hiểu được!”
Triệu đáp ứng trừng mắt nhìn ta: “Hoàng thượng sao lại muốn gặp ngươi?”
Ta làm như không thấy nàng ta, hành lễ với công công: “Cho phép nô tỳ sửa soạn một chút.”
“Không cần, xe Phượng Loan Xuân Ân đã chờ sẵn bên ngoài rồi, sẽ có người hầu hạ cô nương sửa soạn.” Công công khom lưng nói.
“Xe Phượng Loan Xuân Ân!” Triệu đáp ứng sững sờ lao đến trước mặt công công, cả người như bị đả kích nặng nề. Phượng Loan Xuân Ân chỉ dùng khi Hoàng thượng sủng hạnh phi tần, vậy là Hoàng thượng muốn nàng ta thị tẩm.
Công công cúi đầu không đáp, chỉ dẫn ta rời đi.
Nhìn theo bóng lưng của ta, nét mặt Triệu đáp ứng dần trở nên dữ tợn, miệng lẩm bẩm đầy vẻ khó tin: “Sao có thể chứ? Sao Hoàng thượng lại để mắt đến nàng ta? K
hông giống như kiếp trước… Ta phải là Hoàng hậu mới đúng!”