Trọng Sinh Năm 1998 - 8.end
Cập nhật lúc: 2025-03-14 16:00:10
Lượt xem: 4,033
Nhưng Trương Minh không có cơ hội mở miệng thêm lần nào nữa, vì anh bảo vệ đã lôi ông ta ra ngoài.
Không bao lâu sau.
Trương Minh bị bắt giam vì liên quan đến tham nhũng và cấu kết với quan chức.
Tiền mất.
Nhà mất.
Chồng mất.
Gia đình tan nát.
Mà đứa con gái duy nhất cũng trở thành tàn phế.
Mẹ của Lý Lệ Lệ không thể hiểu nổi.
Rõ ràng bà ta đã trùng sinh.
Rõ ràng bà ta mới là nhân vật chính.
Vậy mà cuộc đời bà ta lại thảm hại đến mức này.
Trong khi bà ta còn đang ngồi than thân trách phận...
Thì mẹ tôi đã bắt đầu chuẩn bị xây nhà mới.
13
Mẹ tôi có chút ác ý.
Bà mua lại căn nhà bên cạnh của mẹ Lý.
Rồi đập bỏ, xây lại từ đầu.
Mỗi ngày, công nhân thi công rầm rộ, ồn ào náo nhiệt.
Mẹ Lý tức đến nghẹn họng, nhưng lại không thể làm gì.
Bà ta chỉ có thể trơ mắt nhìn ngôi nhà được xây lên từng chút một.
Từ một căn nhà gạch cũ kỹ, đến một mảnh đất trống, rồi dần biến thành biệt thự ba tầng có sân vườn và hồ bơi.
Khi thấy chúng tôi vui vẻ dọn vào ở, mắt bà ta đỏ ngầu vì tức giận.
Nhưng bảo vệ đứng gác ngoài cổng, bà ta không thể đến làm loạn.
Chỉ có thể về nhà, trút giận lên Lý Lệ Lệ—đứa con gái đang liệt giường.
Từ khi gia đình không còn tiền, họ không thuê nổi người giúp việc.
Mẹ Lý buộc phải tự tay chăm sóc con gái—từ ăn uống, tắm rửa, đến cả dọn vệ sinh.
Bà ta vốn không có kiên nhẫn, ngày qua ngày lại càng dễ nổi nóng.
Người chịu khổ chính là Lý Lệ Lệ.
Tiêm thuốc mà không thèm nhẹ tay, tạt nước nóng, đánh đập…
Những kiểu hành hạ như vậy diễn ra hằng ngày.
Dân làng đi ngang qua nhà họ, đều có thể nghe thấy tiếng gào thét của cô ta.
Có người tốt bụng gõ cửa hỏi thăm, nhưng cũng bị mẹ Lý đuổi đi.
Tôi không còn gặp lại Lý Lệ Lệ nữa.
Cho đến khi tôi đỗ đại học, một ngày nọ, tôi nghe thấy tiếng còi cảnh sát.
Lúc này tôi mới phát hiện—
Thực ra, Lý Lệ Lệ đã c.h.ế.t từ năm năm trước.
Bị chính mẹ ruột bạo hành đến chết, rồi bị chôn ngay trong sân nhà.
Mà chiếc xe cảnh sát kia, chính là đến để bắt mẹ Lý.
Tôi cảm thán:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/trong-sinh-nam-1998/8-end.html.]
“Sao bà ta có thể nhẫn tâm như vậy chứ? Dù gì đó cũng là con gái mình mà.”
Mẹ tôi xoa đầu tôi, cuối cùng cũng chịu mở lời:
“Bà ta vốn không phải người tốt.”
“Kiếp trước, khi mẹ bị Trương Minh phản bội, cắm sừng, mẹ cứ tưởng tiểu tam là một ai khác.”
“Cho đến khi bà ta mượn cớ chăm sóc con, rồi hại c.h.ế.t con, mẹ mới biết—”
“Tiểu tam đó chính là mẹ của Lý Lệ Lệ.”
“Bà ta sợ con tranh giành tài sản, nên đã ra tay với con...”
Tay mẹ khẽ run lên.
Tôi lập tức ôm chặt lấy bà:
“Mẹ, bây giờ con vẫn khỏe mạnh mà, mọi chuyện đã qua rồi, đừng nghĩ đến nữa.”
“Không, mẹ phải nhớ suốt đời.”
“Sau khi bà ta hại c.h.ế.t con, còn chạy đến trước mặt mẹ khoe khoang đắc ý. Mẹ tìm Trương Minh đòi công bằng, nhưng lại bị ông ta đánh đến mức tiểu ra quần, rồi ném ra ngoài, trở thành trò cười của cả làng.”
“Mẹ không còn đường lui, chỉ có thể lôi bà ta cùng nhảy xuống sông.”
“Mẹ không thể quên những điều này. Sau khi trùng sinh, mỗi ngày mẹ đều nhắc nhở chính mình—phải bảo vệ con, phải kiếm thật nhiều tiền, phải báo thù chúng.”
“May mắn thay, ông trời đã đứng về phía mẹ.”
“Không, là mẹ đã chọn đúng con đường.”
Cùng một khởi điểm, cùng một cơ hội trùng sinh.
Trước hai sự lựa chọn— “dựa vào người khác” và “nâng cao bản thân”...
Mẹ đã chọn con đường thứ hai.
Nhất Phiến Băng Tâm
Vì thế, mẹ đã chiến thắng.
Phiên Ngoại:
Trước khi vào tù, mẹ của Lý Lệ Lệ đã gặp mẹ tôi một lần.
Nghe nói, sau khi cuộc nói chuyện kết thúc, bà ta phát điên.
Tôi rất tò mò, liền hỏi mẹ:
“Mẹ đã nói gì với bà ta vậy?”
Mẹ “à” một tiếng, ngẩng đầu lên khỏi đống sách, đẩy gọng kính trên mũi.
“Cũng không có gì. Mẹ chỉ nói với bà ta rằng—”
“Mẹ cũng là người trùng sinh.”
Cùng là người trùng sinh, nhưng mẹ tôi đã vươn lên đỉnh cao cuộc đời.
Còn bà ta thì thê thảm ngồi tù.
Sự đối lập quá rõ ràng như vậy, người bình thường còn chịu không nổi.
Huống hồ, mẹ của Lý Lệ Lệ vốn dĩ là kẻ ham hư vinh, luôn thích so bì với mẹ tôi.
Vậy nên, bà ta mới phát điên.
Nhưng mẹ tôi vẫn rộng lượng, mời cho bà ta một luật sư biện hộ.
Cuối cùng, án tử hình của bà ta được giảm xuống thành tù chung thân.
Phần đời còn lại của bà ta, chỉ có thể phát điên trong song sắt nhà giam.
Tôi giơ ngón tay cái lên, khen ngợi mẹ.
Dưới ánh mặt trời, nụ cười của mẹ rạng rỡ.
Giống như tương lai của chúng tôi vậy.
( End )