
Trọng Sinh Không Giúp Đỡ Bạn Diễn Sói Mắt Trắng Nữa
- Cập nhật
- 5 ngày trước
- Loại
- Truyện Chữ
- Tác giả
- Dương Thấm Thấm Cật Qua
- Thể loại
- Trọng SinhVả MặtHEHiện ĐạiĐoản VănTrả ThùChữa Lành
- Team
- Xanh Xao
- Lượt xem
- 1,388
- Yêu thích
- 1
- Lượt theo dõi
- 5
- Trạng thái
- Đã đủ bộ
Kiếp trước, tôi và Ngô Mạch Mạch đều chỉ là những diễn viên tuyến mười tám, chật vật lăn lộn trong giới giải trí.
Cô ta chỉnh sửa mũi, rồi dần dần nghiện dao kéo, ngày nào cũng suy nghĩ xem nên sửa chỗ nào để trông xinh đẹp hơn.
Tôi khuyên cô ta: “Làm diễn viên, quan trọng nhất vẫn là thực lực. Nếu không có kỹ năng diễn xuất, dù đẹp đến đâu cũng chỉ là bông hoa trong lồng kính, sớm muộn gì cũng bị thay thế.”
Có lẽ vì tin tưởng tôi, hoặc cũng có thể vì lúc đó chưa kiếm đủ tiền, Ngô Mạch Mạch quyết định dừng việc phẫu thuật, bắt đầu tập trung trau dồi diễn xuất.
Thế nhưng, trong khi những diễn viên cùng thời lần lượt nổi tiếng, cô ta lại mãi đến mười năm sau mới giành được danh hiệu Ảnh hậu.
Hôm ấy, giữa ánh đèn sân khấu rực rỡ, Ảnh đế công khai chúc mừng cô ta trước mặt mọi người.
Còn tôi, trên đường đến bữa tiệc mừng, lại bị cô ta sai người đến chuốc say, xe cũng bị động tay động chân, tôi không thể làm chủ tay lái đâm vào lan can, sau đó bị một chiếc xe khác lao tới tông mạnh, nghiền nát cơ thể tôi thành một mớ máu thịt hỗn độn.
Trước khi hoàn toàn mất đi ý thức, tôi còn nghe thấy giọng nói lạnh lùng của cô ta vang lên bên tai:
“Nếu không phải vì cô, tôi đã không lãng phí mười năm thanh xuân quý giá.”
---
Lần nữa mở mắt, tôi quay trở về ngày Ngô Mạch Mạch hỏi tôi có nên đi cắt mí mắt hay không.
Tôi nhìn cô ta, bỗng nhiên bật cười: “Xinh đẹp đúng là con đường tắt để thành công. Cô muốn làm gì, tôi đều ủng hộ.”