Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trong Nhà Có Một Bánh Bao Nhỏ - 8

Cập nhật lúc: 2024-12-24 11:24:52
Lượt xem: 22

Cửa phòng nhà vệ sinh bị đóng, nếu là người bình thường dùng nhà vệ sinh thì chắc chắn nhà vệ sinh sẽ không đóng cửa như thế này. Đoán chừng bên trong có chuyện bất thường, Hạ Đình không nghi ngại lập tức đẩy cửa mở ra. Tư thế này rõ ràng là muốn bắt gian tại trận.

 

Hạ Đình: "..."

 

Dạ Quân: "..."

 

Tiểu mỹ nhân đang ở trong lòng Dạ Quân: "..."

 

Bước vào trong căn nhà vệ sinh, động tác của hắn quá lớn, căn phòng vệ sinh thì quá nhỏ. Hắn vừa mở cửa tiến vào đã bị ánh mắt của hai người bên trong nhìn chằm chằm.

 

Hỏng rồi, bây giờ chạy ra đóng cửa lại còn kịp không?

 

Trong lòng Hạ Đình loạn cào cào. Cho dù có đang làm nhiệm vụ đi nữa, hắn cũng không muốn phá hỏng chuyện vui của người khác đâu.

 

Dạ Quân nhìn chằm chằm Hạ Đình, sắc mặt cực kì không tốt: "Muốn gì?"

 

Hạ Đình đúng tình hợp lý kéo chiếc xe vệ sinh ở phía sau ra trước làm lá chắn: "Tôi tới dọn vệ sinh, tôi không có ý phá hỏng chuyện tốt của hai người. Nhưng mà nhà vệ sinh không phải nơi thích hợp để làm mấy chuyện đó đâu... hai người có nên đi thuê khách sạn rồi làm không?"

 

Mặc dù hắn không hiểu biết về phương diện này lắm nhưng mấy công việc như thế này chắc là không thích hợp làm ở mấy nơi bẩn thỉu, đến chỗ ngồi đàng hoàng cũng không có này đâu ha! Mặc dù nhà vệ sinh này cũng không bẩn cho lắm.

 

Tiểu mỹ nhân nghe thấy mấy lời này của Hạ Đình không khỏi cảm thấy mình bị xúc phạm. Mấy lời này nói ra không phải chửi cô ta bẩn thỉu, đê tiện ngay cả gái bán hoa cũng không bằng sao? Gái bán hoa còn được thuê nhà nghỉ, cô ta thì ở trong nhà vệ sinh.

 

Tiểu mỹ nhân tức đến đen mặt, cô ta nép trong lòng Dạ Quân thở dài: "Dạ tổng, ngài phải làm chủ cho người ta."

 

Dạ Quân nhìn mỹ nhân trong lòng lại nhìn tên lao công vừa mới đến, lập tức nở nụ cười ý vị: "Nói đúng lắm."

 

Hạ Đình nghe cái danh Dạ tổng của anh thì lập tức muốn chuồn. Chọc phải mấy tên thiếu gia chắc chắn sẽ rất phiền phức, hắn chỉ muốn yên bình làm nhiệm vụ thôi, không muốn phiền phức. Thấy anh chuẩn bị có ý định xử mình, hắn lập tức xoay người: "Coi như vừa rồi là tôi ba hoa nói bậy đi, Dạ tổng khoan dung độ lượng, mong ngài đừng chấp nhặt kẻ hèn như tôi. Tôi ra ngoài đây, hai người cứ tiếp tục."

 

Hạ Đình quay người bỏ chạy, không quên kéo theo cái xe vệ sinh vừa mới lấy trộm được ở tầng dưới. Dạ Quân nào có chuyện để hắn chạy mất. Ngay khi hắn vừa kịp chạy đến cửa, mỹ nhân trong phòng vệ sinh không hiểu vì sao mà uất ức chạy vượt qua người hắn. Trước khi rời đi, cô nàng còn không quên dùng ánh mắt khinh bỉ liếc nhìn hắn.

 

Ánh mắt ấy của nàng, chắc chắn là đang âm thầm cho cái mặt hắn vào sổ đen của riêng nàng ta rồi. Hạ Đình rùng mình một cái.

Mập

 

Hạ Đình chỉ là vô tình đuổi tới thôi, hắn thật sự không có ý phá hỏng chuyện tốt của cô ta đâu mà. Nghe cái chức vị Dạ tổng kia, mỹ nhân này hẳn là phải dùng rất nhiều biện pháp mới có cơ hội được ở trong lòng của người ta trong nhà vệ sinh này.

 

Tính ra thì, nhà vệ sinh cũng được lao công dọn dẹp sạch sẽ. Việc hành sự trong nhà vệ sinh đó cũng không phải không thể. Nếu không có ghế ngồi thì cái bệ rửa tay kia miễn cưỡng có thể dùng được.

 

Hạ Đình càng nghĩ, bước chân càng nhanh. Hắn phải chạy khỏi đây trước khi mọi chuyện tồi tệ hơn.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/trong-nha-co-mot-banh-bao-nho/8.html.]

Bỗng cái xe vệ sinh phía sau trở nên nặng hơn bao giờ hết, cho dù hắn có dùng hết sức cũng chẳng thể kéo được nó. Hắn hoài nghi tên Dạ tổng kia đặt một tay lên, khó khăn liếc mắt về phía sau.

 

"A!"

 

Hạ Đình không kịp phản ứng, eo đã bị người khác tóm lấy. Cánh tay cứng rắn vòng ngang eo hắn, kéo hắn ngược về phía sau. Thế giới đảo lộn, ngay khi hắn thích ứng được thì sau lưng hắn đã là bức tường lạnh lẽo trong nhà vệ sinh.

 

Hạ Đình nhìn chằm chằm cái tên được xem là đẹp mắt đang không chút lý lẽ mà ép mình vào tường trước mắt, đòi lại công bằng: "Dạ tổng, ngài làm gì thế?"

 

Dạ Quân cười như không cười, đúng tình hợp lý mà nói: "Cậu dọa cho đối tác của tôi chạy rồi, không phải cậu nên đền bù thiệt hại hay sao?"

 

Hắn khó chịu đẩy đẩy cánh tay đang đè lấy eo mình ra: "Có chuyện gì từ từ nói, đừng có động tay động chân."

 

"Không động tay chân, tôi sợ cậu chạy mất."

 

"Sao có thể, nhìn mặt tôi uy tín như này cơ mà."

 

"Mặt cậu ấy hả?" Dạ Quân nghiêm túc cúi mặt nhìn chằm chằm gương mặt cậu, mím môi: "Không uy tín lắm đâu."

 

Hạ Đình tức giận muốn xì khói, hắn hừ lạnh một tiếng. Hắn đường đường là đoạt hồn sư trên vạn quỷ dưới một quỷ, sao có thể để kẻ khác ức h.i.ế.p thế này chứ. Huống hồ người cũng không phải do hắn dọa chạy. Nghĩ đoạn, hắn liền không nói lý lẽ nữa, nhấc chân đạp vào mu bàn chân của kẻ trước mắt.

 

Dạ Quân nhíu mày: "..."

 

Dạ Đình: "..."

 

Hình như bị sai kịch bản rồi, theo lẽ thường không phải tên này nên cúi xuống ôm lấy chân đau sau đó hắn sẽ nhân cơ hội mà đào thoát hay sao? Mấy tài liệu trên mạng một tháng nay hắn thu thập được hình như không hữu ích lắm thì phải.

 

Dạ Quân nhếch môi: "Nhìn này, có kẻ vừa nói uy tín thế nhưng đã muốn hành hung người khác hòng chạy trốn rồi. Quả nhiên là vẫn không nên tin tưởng mà."

 

Hạ Đình có chút thẹn nhưng vẫn cứng miệng: "Ai nói tôi muốn chạy, vừa rồi tôi lỡ chân mà thôi, tôi không cố ý đạp trúng anh."

 

"Lỡ chân sao?" Dạ Quân cười khẽ.

 

"Đúng, nhỡ... á! Anh làm cái quái gì thế, buông ông đây xuống."

 

Bị tên khốn trước mắt đột ngột bế thốc lên khiến Hạ Đình không khỏi hoảng sợ. Từ khi hắn có ý thức đến bây giờ, hắn chưa từng bị kẻ nào khinh miệt như thế này. Không tính tên mặt than Diêm Vương kia.

 

Dạ Quân không để tâm đến tiếng kêu la của hắn, bước đi hai bước sau đó đặt hắn ngồi lên bệ rửa tay: "Như vậy thì không có khả năng nhỡ chân đạp trúng tôi nữa rồi."

 

Hạ Đình nghẹn họng.

Loading...