Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trong Nhà Có Một Bánh Bao Nhỏ - 4

Cập nhật lúc: 2024-12-24 11:23:54
Lượt xem: 33

Đoạt hồn sư như Hạ Đình đương nhiên cũng có phòng ở riêng. Có điều bình thường hắn đều bị tên mặt than Diêm Vương kia bám dính nên ít khi có cơ hội được trở về phòng của mình. Phòng của hắn được sắp xếp cực kì gần Âm phủ, thuận lợi cho việc Diêm Vương tìm kiếm hắn.

 

Đơn giản vì trong toàn bộ địa ngục mấy nghìn năm nay cũng chỉ có hắn mới giao tiếp gần được với Diêm Vương. Từ khi có hắn, địa ngục yên bình hơn nhiều, Hắc Bạch Vô Thường cũng chẳng cần chịu đựng tính khí thất thường của Diêm Vương nữa. Người người đều vui, nhà nhà hoan hỷ.

 

Hắc Vô Thường chẳng biết đi đâu về, trên tay cầm vài quyển sách đi ngang qua phòng của Hạ Đình, vừa đúng lúc hắn đang đứng ở ngoài cửa, rất nhanh lên tiếng chào hỏi: "Hắc Vô Thường, đi đâu thế?"

 

Hắc Vô Thường nhìn thấy Hạ Đình, ba chân bốn cẳng chạy lại chỗ hắn. Y không trả lời câu hỏi của hắn mà đáp lại hắn bằng một câu hỏi khác: "Nghe nói Diêm Vương vừa mới tìm ngài hả? Có chuyện gì sao?"

 

Hạ Đình nhớ lại cái nhiệm vụ hắn vừa nhận, nhún nhún vai lắc đầu: "Không có gì, tên Diêm Vương ấy lúc nào chẳng muốn tìm ta, ngươi cũng không mới lạ gì."

 

Nghe Hạ Đình nói vậy, Hắc Vô Thường theo bản năng mà run sợ, hai mắt y đảo quanh nhìn bốn phía. Xác định xung quanh không có tai mắt của Diêm Vương mới dám nói: "Ngài không thể nói xấu Diêm Vương đại nhân như vậy đâu, nhỡ ngài ấy nghe được thì không hay."

 

Hạ Đình hừ lạnh: "Ta còn phải sợ tên mặt than đó nghe thấy à?"

 

Đúng là cả cái địa ngục này, người dám ngang nhiên nói xấu Diêm Vương cũng chỉ có hắn. Ai bảo Diêm Vương đối xử với hắn đặc biệt làm gì chứ, nếu người được đối xử đặc biệt là y thì y cũng dám nói. Có điều, người đó lại không phải là y.

 

"Nào, trả lời vấn đề của ta đi, ngươi đi đâu thế? Bạch Vô Thường đâu?"

 

Hắc Vô Thường cầm chặt hai quyển sổ trên tay, dáng vẻ vô cùng suy tư: "Trên nhân gian dạo gần đây hơi loạn, số lượng người c.h.ế.t đột nhiên tăng mạnh hại tôi với Bạch Vô Thường phải hoạt động hết công suất mới bắt hồn kịp thời hạn. Tôi đang cầm danh sách người mới mất tới phòng nhân sự."

 

"Nhiều người c.h.ế.t lắm à? Bên trên đó có chiến tranh sao?"

 

Hắc Vô Thường lắc đầu: "Không phải chiến tranh, mặc dù vẫn có những cuộc sung đột nhỏ nhưng không đến mức khiến số lượng người c.h.ế.t tăng cao như thế."

 

"Vậy thì là do dịch bệnh ư? Là loại nào thế?" Hắn sắp phải lên nhân gian làm nhiệm vụ rồi, phải tìm hiểu chút để còn chuẩn bị. Nhưng nếu trên đó có dịch bệnh nguy hiểm, tên mặt than Diêm Vương kia chắc chắn sẽ không đưa hắn lên nhân gian mới phải.

 

Dựa vào mấy lần hắn leo lên nhân gian làm nhiệm vụ thì nguyên nhân khiến số lượng người c.h.ế.t đột ngột tăng cao ngoài chiến tranh cũng chỉ có dịch bệnh mà thôi. Để hắn động não, mãi cũng chẳng thể nghĩ ra được nguyên nhân nào khác thích hợp.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/trong-nha-co-mot-banh-bao-nho/4.html.]

Hắc Vô Thường lắc đầu lần nữa: "Cũng không phải dịch bệnh, chắc nhiệm vụ mà Diêm Vương giao cho ngài cũng liên quan đến nó đấy. Oán khí trên nhân gian khoảng thời gian này bùng lên rất nặng. Oán khí bao trùm ảnh hưởng cực kì xấu đến tinh thần của nhân loại. Con người có xu hướng gắt gỏng hơn, suy nghĩ tiêu cực cũng xảy ra nhiều hơn."

 

"Ý của ngươi là số lượng người c.h.ế.t tăng là do tự tử?"

 

"Đúng vậy, theo thống kê, số lượng người tự tử do tự kỉ ngày càng tăng cao. Độ tuổi rơi chủ yếu vào thanh thiếu niên vẫn còn đang ngồi trên ghế nhà trường. Oán khí nặng nề khiến tâm sinh lý tuổi mới lớn của bọn nó ảnh hưởng quá nghiêm trọng."

 

Hạ Đình nghe vậy lập tức nghiêm túc suy nghĩ: "Nhiệm vụ này của ta hình như có liên quan đến việc này."

 

Mặc dù oán linh đó không được Hạ Đình đánh giá cao nhưng oán khí của nó đúng là có khả năng ảnh hưởng đến tâm sinh lý đám trẻ.

 

Hai người đang nói chuyện qua lại, sắc mặt Hắc Vô Thường chợt đổi. Y nhíu chặt mày: "Lại có người c.h.ế.t rồi, tôi phải đi ngay đây."

 

Vừa nói dứt câu, Hắc Vô Thường không đợi hắn đáp lại, lập tức hóa thành luồng khói trắng biến mất.

 

Trong tất cả những linh hồn được bọn họ thu thập thì linh hồn do tự tử là khó xử lý nhất. Bây giờ, số lượng người c.h.ế.t do tự tử tăng lên hại đám người địa phủ bọn họ bận tối tăm mặt mũi.

 

Đám nhỏ c.h.ế.t tiệt này, đang sống yên đang lành, tự nhiên tự tử làm cái gì không biết. Lớn bằng đấy tuổi đầu, chẳng lẽ không biết nghĩ cho người khác à? Gia đình, bạn bè, người thân, tình nghĩa xóm làng... chẳng hiểu sao có thể c.h.ế.t dễ dàng như vậy.

 

Mập

Nhớ lại những lần y đi bắt bệnh nhân c.h.ế.t bệnh hoặc c.h.ế.t già trong bệnh viện, nhìn bọn họ giành giật từng chút cơ hội sống mà không khỏi chạnh lòng.

 

Nhìn Hắc Vô Thường rời đi, Hạ Đình mới chậm chạp trở lại phòng.

 

Trước khi lên nhân gian giải quyết nhiệm vụ, hắn vẫn phải nghiêm túc chuẩn bị thật kĩ. Trước tiên cần sắp xếp các dữ kiện lại đã.

 

Về phần Diêm Vương ở bên kia, ngay sau khi đuổi Hạ Đình rời đi, y cũng nhận được phản hồi từ phía thiên đình. Một con hạc giấy quanh người toàn là vầng hào quang bay tới trước mặt y.

 

Sau khi nó lộn một vòng thì bỗng nhiên nổ tan tành thành rất nhiều tia sáng nhỏ, những tia sáng ấy bay ra xung quanh đồng thời khoảng trống ấy xuất hiện ảnh phản chiếu của một ông lão râu tóc bạc phơ.

 

Diêm Vương nhìn ông lão hiện ra trước mặt lập tức nhận ra người này là ai.

Loading...