Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trong Nhà Có Một Bánh Bao Nhỏ - 14

Cập nhật lúc: 2024-12-24 11:28:11
Lượt xem: 15

Hạ Đình chẳng biết vì sao mình lại xuất hiện ở bệnh viên cùng với cậu thanh niên kia nữa. Xe taxi của bọn họ vừa mới đỗ, lập tức bị một nhóm người mặc đồ đen vây kín.

 

"Dạ tổng có làm sao không?" Một người mặc đồ đen đỡ lấy anh từ tay cậu thanh niên.

 

Cậu thanh niên lắc đầu: "Ngài ấy bị chuốc thuốc gây mê liều cao mà thôi, có lẽ sẽ không ảnh hưởng nhiều đến sức khỏe đâu."

 

"Làm tốt lắm, tiểu Cẩn."

Mập

 

Cậu thanh niên tên tiểu Cẩn lập tức nở nụ cười thật tươi: "Bảo vệ Dạ tổng thật tốt là trách nghiệm của tôi mà."

 

Đúng lúc này, Hạ Đình ở trong xe cũng chậm rãi bước xuống. Đám người mặc đồ đen nhìn thấy hắn lập tức cau mày, khó hiểu nhìn Cao Cẩn, trong mắt rõ ràng đang muốn cậu ta giải thích.

 

Cao Cẩn không chút do dự kéo Hạ Đình qua: "Đây là Hạ Đình, cậu ấy đã giúp tôi trong lúc chạy trốn, nếu không có cậu ấy chắc là tôi cũng không thể bảo vệ Dạ tổng một cách hoàn hảo như vậy."

 

"Thế sao? Thế thì tôi phải thay mặt mọi người cảm ơn cậu rồi."

 

Hạ Đình không muốn nhận ơn huệ từ người khác lập tức phất tay: "Không cần đâu, tôi cũng đã bàn bạc qua với cậu Cao đây rồi, mọi người chỉ cần đưa cho tôi chút tiền viện phí là được."

 

Nói đoạn, hắn liền chỉ vào cánh tay vẫn còn đang chảy m.á.u của mình. Mặc dù vết thương này không phải do cứu tên biến thái kia mà thành nhưng hắn ta nhiều tiền như vậy, hắn đào một chút chắc sẽ không ảnh hưởng đâu.

 

Sự thật đã chứng minh suy nghĩ của hắn là đúng. Ngay sau khi nghe thấy hắn đòi tiền, đám người áo đen đã đáp ứng ngay lập tức. Thái độ đối với hắn cũng hòa hoãn hơn rất nhiều.

 

Đối với bọn họ, tiền không phải vấn đề. Điều bọn họ sợ là Hạ Đình nhất quyết không chịu nhận tiền, đòi vì chút ân tình này mà lôi kéo quan hệ với Dạ tổng của bọn họ. Như vậy mới khiến bọn họ gặp rắc rối. Nếu mục đích của hắn chỉ đơn giản là tiền, bọn họ cũng dễ dàng giải quyết hơn nhiều.

 

"Tiền sẽ được chuyển vào tài khoản của cậu ngay lập tức, băng bó xong cậu có thể đi rồi." Người áo đen đứng ở bên cạnh hắn, nhìn bác sĩ băng bó cho hắn sắp xong thì cuối cùng cũng lên tiếng.

 

Hạ Đình gật nhẹ đầu một cái: "Cảm ơn."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/trong-nha-co-mot-banh-bao-nho/14.html.]

 

"Không cần cảm ơn, đây là công sức mà cậu bỏ ra khi cứu Dạ tổng của chúng tôi. Tất cả đều xứng đáng."

 

Mặc dù trong quá trình làm nhiệm vụ trên nhân gian, Hạ Đình vẫn sẽ được địa phủ cung cấp tiền tệ để làm nhiệm vụ nhưng mức chi tiêu cũng không có nhiều lắm. Bây giờ hắn có thể tự mình kiếm được một khoản, có thể chi tiêu thoải mái hơn trước nhiều.

 

Đợi bác sĩ băng bó xong cánh tay và tiêm thuốc phòng uốn ván cho hắn, Hạ Đình lập tức ôm tiền rời đi.

 

Cao Cẩn phụ trách đưa hắn rời khỏi bệnh viện, trước lúc hắn ngồi lên xe buýt cũng không quên nói lời cảm ơn một lần nữa. Nói gì thì nói, mặc dù hắn đã nhận tiền công cho lần cứu giúp này nhưng nếu không có hắn, cậu ta chưa chắc đã bảo vệ được Dạ tổng an toàn.

 

Nếu Dạ tổng xảy ra mệnh hệ gì, chỉ bằng chút tiền kia chẳng thể nào bù đắp được. Cậu ta thật sự cảm kích hắn rất nhiều.

 

Cũng may là Hạ Đình không nghe thấy suy nghĩ này của cậu ta chứ nếu không cậu ta chắc chắn sẽ bị hắn cười thối mũi. Tính ra thì nếu không có hắn, cậu ta vẫn có thể dễ dàng đưa tên biến thái kia đến chỗ an toàn được một mình luôn mà. Từ chỗ đó tới đường lớn cũng chỉ có một đoạn nữa thôi à.

 

Mặc dù Hạ Đình rất hối hận vì người mình cứu là tên biến thái trong nhà vệ sinh lần trước. Nhưng nghĩ đến việc chỉ chạy một đoạn ngắn đã có thể kiếm được một đống tiền thì hắn cũng nguôi ngoai hơn không ít. Chút tiền này đủ để bù đắp cho hắn sự tổn thương tinh thần hôm đó rồi.

 

Sau khi vết thương ở tay đóng vảy, việc đầu tiên Hạ Đình làm chính là mang tiền kiếm được đi tiêu. Xét thấy quãng thời gian vừa rồi hắn rất chăm chỉ đi tìm dấu vết của oán linh, mặc dù đến giờ vẫn chưa thể xác định vị trí thật sự của oán linh nhưng hắn vẫn tự tin mình đã chăm chỉ làm việc. Để thưởng cho những giờ làm việc vất vả của mình, hắn quyết định tự thưởng cho mình một buổi đi chơi.

 

Hạ Đình rời khỏi căn nhà vừa mới mua, mặc dù nó khá nhỏ nhưng vẫn đầy đủ tiện nghi. Điểm đến đầu tiên trong một ngày tiêu tiền chính là trung tâm thương mại. Quần áo phải mua thêm vài bộ, đồ dùng cá nhân cũng phải thay mới.

 

Hắn cảm thấy việc nâng cao chất lượng cuộc sống sẽ giúp tinh thần thoải mái. Một khi tinh thần thoải mái thì hắn mới có thể tiếp tục đi điều tra oán linh được.

 

Hạ Đình ôm theo sự vui vẻ, mang theo thẻ ngân hàng chứa đầy tiền của mình tới trung tâm thương mại bắt đầu quẹt. Mua sắm quả nhiên là một công việc rất tốn sức, hắn dùng cả một buổi sáng mà mới mua được cho mình vài bộ quần áo. Có lẽ là do hắn không có hứng thú về mua sắm cho lắm.

 

Thân thể của nhân loại không thể không ăn, ngay khi hắn cảm thấy đói, Hạ Đình liền chọn một nhà hàng đồ ăn trong trung tâm thương mại để ăn uống. Đợi đến chiều sẽ tiếp tục mua đồ dùng sinh hoạt sau vậy.

 

Dự định của hắn vốn là như vậy, nó sẽ không thay đổi nếu như trung tâm thương mại không xuất hiện một đám người mặc đồ đen. Dẫn đầu đám người đó còn là tên khốn biến thái lâu rồi không gặp kia.

 

Hạ Đình: "..."

Loading...