TRINH CƠ - Chương 3
Cập nhật lúc: 2024-07-18 16:26:27
Lượt xem: 2,089
3.
“Nhìn cái gì mà nhìn! Mau quay người đi!”
“Cô nương đừng khóc nữa, cứ khoác cái áo này vào, không có gì to tát đâu…”
Nông nữ vừa cởi áo khoác lên người đích tỷ vừa an ủi không ngừng.
Đích tỷ đang khóc nức nở lại đột nhiên đẩy tay nữ tử ra, chạy một mạch về phía binh lính rồi cướp kiếm quay về.
Nàng hùng hồn chỉ kiếm vào nông nữ:
“Ta không giống ngươi, ta bị ép buộc còn ngươi là cam tâm tình nguyện!”
“Chuột còn có da, chẳng lẽ người lại không có lễ nghi sao? Người mà không có lễ nghi thì làm sao sống thọ được?”
Ta đứng ở một bên hóng chuyện, sớm đã chuẩn bị sẵn sàng, lập tức lao tới đá ngã đích tỷ, thanh kiếm trong tay nàng bị văng ra thật xa.
Ta lớn tiếng quát mắng đích tỷ:
“Tỷ mất trí rồi à? Cô nương này đã dũng cảm xông lên cứu tỷ, vậy mà tỷ định làm tổn thương người ta?”
Đích tỷ siết chặt quần áo, ánh mắt nhìn nông nữ hàm chứa khinh thường:
“Nàng ta không màng thể diện mà lao vào giữa một đám nam tử, đặc biệt là tay phải… Ta nhìn rất rõ ràng, mấy người muốn cướp đoạt gậy gộc nhưng nàng ta sống chec không chịu buông tay! Đúng là loại người phóng đãng!”
“Hơn nữa nàng ta còn không thèm khóc một tiếng nào! Ta thấy nên chặt đứt tay phải bị ô uế đi, nếu trái tim ả đã bẩn rồi thì cũng không nên sống nữa!”
Nông nữ bị logic dở hơi của đích tỷ dọa cho choáng váng, run rẩy nói “Ngươi, ngươi, ngươi…” hồi lâu mà vẫn không thể nói nổi một câu hoàn chỉnh.
Các tỷ muội khác sợ hãi đến mức không dám lên tiếng.
Nhưng ta đã từng chec đi một lần, lần này ta sẽ không thuận theo đạo lý của đích tỷ nữa!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/trinh-co/chuong-3.html.]
Ta cười lạnh nói:
“Tỷ tỷ nên lo cho bản thân mình trước đi, áo choàng của tỷ đã bị người khác xé rách và cướp đi. Bị sỉ nhục như vậy mà tỷ vẫn đứng thẳng được sao? Còn có tâm trí quan tâm đến chuyện người khác có thủ tiết không à?”
“Tỷ thường nói với chúng ta, nữ tử nên chec đi để bảo vệ sự trong sạch của mình, giống như Lưu thị, Kinh Oa, Lục Châu, nhưng sao đến lượt mình thì tỷ lại không muốn chec?”
Chủ mẫu của Tống phủ đã qua đời từ lâu, cha ta bảo hộ biên cương nhiều năm cũng không có tâm tư để lấy vợ kế. Vì thế, hiện giờ đích tỷ gần như là chủ nhân của Tống gia.
Các tỷ muội trong nhà vẫn luôn nghe theo đích tỷ.
Nàng nói một thì chúng ta không dám làm hai.
Nhưng hôm nay ta đã cãi lại đích tỷ rất nhiều lần.
Đích tỷ sửng sốt một lúc, dường như không thể tin được, một lúc sau nàng mới che miệng khóc lóc thảm thiết:
“Được, được, đây chính là muội muội tốt của ta, muội ấy đang muốn ép chec ta đây mà!”
Nhưng trước khi đích tỷ có thể đóng vai nạn nhân, tất cả các binh lính xung quanh nàng đều bắt đầu cười cợt.
"Nghe nói đích trưởng nữ của Tống gia là trinh tiết liệt nữ, thế nhưng đây là lần đầu tiên ta thấy có người dùng mạng của người khác để bảo vệ sự trong sạch của mình đấy, ha ha ha..."
"Trinh tiết liệt nữ cái gì? Ta chỉ thấy nàng ta là một con sói mắt trắng thôi! Người ta liều mạng cứu nàng còn nàng thì muốn giec chec người ta!"
Edit bởi Ú nu phơi nắng, đứa nào reup sẽ bị ỉa chảy suốt đời!!!
"Giả vờ cho thiên hạ thấy thôi, ai biết trong lòng nàng nghĩ thế nào, ha ha ha..."
"Ai? Ai đang nói bậy đấy? Hộ vệ đâu? Mau vả miệng bọn chúng cho ta!"
Nhưng đáp lại đích tỷ là những ánh mắt khinh thường của mọi người xung quanh.
Đích tỷ đã bao giờ phải chịu ấm ức như hôm nay đâu?
Nhưng những điều mọi người đang nói đều là sự thật, đích tỷ không thể phản bác lại được, chỉ có thể nhắm mắt ngã thẳng xuống đất.