TRIỂN NHAN, ANH YÊU EM - Chương 10
Cập nhật lúc: 2024-06-18 10:42:39
Lượt xem: 1,468
Tôi chưa bao giờ qua đêm ở nhà của anh ấy.
Nhưng lần này tôi muốn đến nhà anh ấy.
Tôi muốn làm chuyện đó trên giường của anh ấy.
Tôi muốn được ở bên anh ấy cả đêm.
Nhưng tôi không đủ can đảm để nói cho anh ấy những điều mà tôi đang nghĩ.
14
Nhà của Trần Tiên Châu rộng, bày trí đơn giản và thoáng đãng.
“Nếu muốn em có thể sử dụng nhà tắm.”
“Ngoài phòng làm việc ra thì em thích vào đâu cũng được.”
Anh ấy lấy ra một đôi dép mới và đưa cho tôi.
Tôi nhìn đôi dép nam trông như chiếc thuyền, không nhịn được hỏi anh ấy.
“Không có đồ dành cho phụ nữ à?”
“Không.”
“Anh chưa bao giờ đưa bạn gái về nhà à?”
“Anh đưa về hay không chẳng nhẽ em không biết à?”
Anh ấy nói đúng, chúng tôi lớn lên cùng nhau.
Nhưng mỗi người đều có những bí mật mà người khác không biết và Trần Tiên Châu cũng không ngoại lệ.
Trong lúc thay giày, tôi thản nhiên hỏi: “Vậy anh đã từng thích cô gái nào chưa?”
Trần Tiên Châu khoanh tay đứng sang một bên, mỉm cười: “Rồi.”
Tôi đang cúi người thay giày, khi nghe thấy câu trả lời tôi thiếu chút thì ngã xuống.
Trần Tiên Châu đưa tay đỡ tôi: “Em uống bao nhiêu rượu rồi?”
“Không nhiều.”
Tôi đứng thẳng dậy nhưng lại loạng choạng.
Trần Tiên Châu trực tiếp bế tôi lên, nói: “Đi tắm trước đi.”
Khi lần đầu tiên kết thúc.
Tôi đang nằm trên giường lướt điện thoại trong khi Trần Tiên Châu đi lấy nước cho tôi.
Khi anh ấy quay lại, tôi đang xem tin tức trên vòng bạn bè.
Những tấm thiệp màu đỏ tươi, đều là lời mời từ bạn bè.
Tin nhắn WeChat thỉnh thoảng nhảy lên.
Đều là tin nhắn của bạn bè hỏi tôi có đến tìm Cố Thanh Hoài níu kéo không.
Trần Tiên Châu sắc mặt lạnh lùng đoạt lấy điện thoại trong tay tôi.
“Uống nước đi.”
Tôi nằm sấp không chịu cử động: “Anh đút cho em đi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/trien-nhan-anh-yeu-em/chuong-10.html.]
Trần Tiên Châu không từ chối, bế tôi lên và đưa nước cho tôi.
Sau đó anh ấy lại trực tiếp đè tôi xuống giường.
Lần này anh ấy làm cho chút mạnh bạo.
Tôi không chịu được, gọi: “Trần Tiên Châu…”
“Em không đến tìm cậu ấy à?”
“Tìm ai?”
“Ai nói xem là ai? Là Cố Thanh Hoài, không phải cậu ấy sắp kết hôn rồi à?”
“Tại sao em phải tới tìm anh ấy?”
“Em không phải rất thích cậu ấy, mỗi ngày đều vì cậu ấy mà đòi sống đòi c.h.ế.t à?”
“Trần Tiên Châu...”
“Nhan Nhan, trả lời anh đi, em có đi tìm cậu ấy không?”
Giọng điệu của anh ấy có chút gay gắt.
“Trần Tiên Châu, anh có thể đừng vừa đè lên em vừa hỏi chuyện đó được không?”
Tôi nhíu mày, giọng nói vì lực đưa đẩy của anh mà trở nên ngắt quãng.
“Không thể.”
“Trả lời anh trước đi, em có muốn đến tìm cậu ấy không?”
Giống như đêm đó, mỗi lần hỏi một câu anh ấy lại đẩy vào thật mạnh.
Tôi chịu không nổi nữa, giọng tôi run đến mức vỡ ra: “Không, em sẽ không đến tìm anh ấy…”
“Nhớ kỹ những gì em nói đấy.”
“Trần Tiên Châu, xin anh nhẹ một chút đi mà.”
“Không thể nhẹ được.”
Trần Tiên Châu cúi đầu hôn tôi thật sâu và mạnh bạo.
Sức mạnh thể chất của anh ấy thật đáng kinh ngạc.
Tôi cảm thấy mình giống như một chiếc thuyền trôi theo thủy triều.
Bị sóng lớn va vào.
Gần như tan vỡ.
15
Có lẽ đêm đó Trần Tiên Châu làm quá nhiều nên làm rách bao cao su.
Ngày cưới của Cố Thanh Hoài và Lâm Mạn Thư còn chưa đến.
Nhưng tôi phát hiện ra mình có thai.
Khi nhìn vào phiếu xét nghiệm, tôi cảm thấy vô cùng bối rối.
Cố Thanh Hoài nói, Trần Tiên Châu đã có người trong lòng.
Bản thân Trần Tiên Châu cũng thừa nhận rằng anh ấy đã có người mình thích.
Giữa hai chúng tôi sẽ không có kết quả, cho dù thế nào cũng sẽ không có kết quả.